U Minh Trinh Thám
Chương 151: Quỷ sứ
- Vậy làm sao bây giờ? Chờ đi, tên kia không phải đã nói sẽ cho ta tin tức sao? Bọn họ gần đây không có nói láo, chúng ta đợi thôi.
Minh Diệu móc một điếu thuốc ra, bỏ vào trong miệng.
- Ngươi cũng nhìn thấy, cho dù ta không thả nữ quỷ kia đi, cũng không ngăn được tên kia mang đi, còn không bằng thuận tiện ban ơn lấy lòng.
- Buổi tối hôm nay cái gì cũng không làm, thật chán muốn chết.
Diệp Tiểu Manh cau mày, vẻ mặt không tình nguyện.
- Một chút tiến triển cũng không có.
- Còn biện pháp nào nữa chứ, ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy thôi.
Minh Diệu thở dài, nói:
- Xem ra phía trên nữ quỷ có người.
Diệp Tiểu Manh ngẩng đầu nhìn lên.
- Cũng giống như Tây Du Ký, yêu tinh có hậu đài đều được cứu đi, không có hậu đài thì bị đánh chết.
Minh Diệu cầm ba lô trong góc phòng, nói:
- Đi thôi, về nhà ngủ.
Kỳ thật về tới nhà, Diệp Tiểu Manh vẫn chưa rõ, trên trần nhà trống rỗng, làm gì có người nào chứ?
- Tên nam nhân kia, rốt cuộc là người nào, là bằng hữu của ngươi sao?
Trên đường về nhà, Diệp Tiểu Manh hỏi.
- Không tính là bạn bè, nhiều lắm cũng chỉ được tính là quen biết mà thôi.
Minh Diệu nghĩ lại, nói:
- Chỉ là gặp mặt một lần mà thôi, nhưng ấn tượng hơi sâu sắc một chút.
- Người mà ngươi quen biết đúng là rất kỳ quái.
Diệp Tiểu Manh nghiêm mặt lại, nói:
- Nhưng ta nghe các ngươi nói chuyện cảm thấy rất kỳ quái, càng nghe càng kỳ quái hơn, à tên kia làm gì mà ăn mặc đều là màu trắng, là người bán bột giặt sao?
- Không phải.
Minh Diệu lắc đầu.
- Chức nghiệp của hắn rất đặc thù, nếu như thật sự phân loại ra, xem như hướng dẫn du lịch đi.
- Hướng dẫn viên du lịch cũng tốt.
Sau khi Diệp Tiểu Manh nghe vậy liền khen tốt, nói: