Tú Cầu Bất Đường Hoàng

Chương 10: Cảm Giác Quen Thuộc




Thần y cha nuôi biết ta có chút khả năng y thuật, liền dẫn theo ta đi Tang phủ bên cạnh quan sát. Để ta đi theo học tập, sau đó có thể có chút bản lĩnh, có thể kiếm cơm ăn.

Cứ như vậy, ta bị cha nuôi bắt đi Tang phủ.

Ở trên đường, ta hướng lão cha moi ra một chút chuyện xảy ra. Thì ra lúc cha nuôi một người độc thân đi tới chỗ này, vẫn có không ít chủ đất tới mời hắn đi xem bệnh. Hắn có chút không chống nổi, cuối cùng được Tang gia cứu ra. Ở trong Tang phủ hơn một hồi, Tang gia cùng cha nuôi quan hệ là tốt vô cùng tốt. Cuối cùng bởi vì gặp nghĩa mẫu, sau này tình chung ý nồng, thì dọn ra ở cùng nghĩa mẫu, còn mở một y quán. Cũng thường thường lui tới Tang phủ.

Bất quá mấy năm gần đây thân thể Tang gia không được tốt thân là thần y cũng không tra xét ra được bệnh gì, đành phải không ngừng dùng những vị thuốc sang quý cho Tang gia bồi bổ thân thể thôi. Bây giờ bệnh đã đến độ cao yếu ớt.

Hôm nay vội vội vàng vàng đi như vậy, chính là vì việc này mà thôi.

Đi tới Tang phủ, nhìn đại môn hoa quý cao lệ như vậy. Cuối cùng cũng rõ những cao quan chủ đất kia vì sao không dám tới nơi này mời cha nuôi, vương triều đệ nhất thương nhân —— Tang phủ. Thật không phải là một nắp vung bình thường, hoàng đế cũng đều phải né tránh ba phần.

Cha nuôi đi vào, không có người nào dám ngăn trở, có thể thấy được quan hệ thật không lớn bình thường. Đi lòng vòng dạo quanh, rốt cuộc đi đến vừa thấy cửa phòng hoa lệ. Chỉ nghe thấy bên trong truyền đến tiếng khóc sướt mướt.

Cha nuôi nhẹ nhàng gõ gõ cửa: "Tang gia, tiểu y ta đến rồi đây."

"Khụ khụ, khụ khụ" Chỉ nghe trong buồng trong một trận tiếng ho khan.

"Két —— " Cửa phòng hoa lệ được mở ra, bên trong đi ra một tướng mạo xinh đẹp như tiên, minh diễm đoan trang nữ tử, môi hồng răng trắng, làn da trắng nõn, cánh mũi khéo léo nhẹ nhàng kích động, nguyệt mi tinh nhãn. Nhưng có một tầng nhàn nhạt màu đỏ vây quanh, chắc là tiếng khóc ở bên trong nhà là đến từ vị nữ tử điềm đạm đáng yêu như vậy này.

Nàng nhẹ nhàng ngẩng đầu, nhìn thấy cha nuôi sau, trong mắt mang theo mừng rỡ, vội vàng nói: "Diệp y, ngươi đã tới, mau đi nhìn cha ta một chút, cha ta hắn....."

Cha nuôi không chờ nàng nói xong liền gật đầu đi vào, ta theo sát sau đó. Bất quá ta vẫn không nhịn được quay đầu lại nhìn nàng một cái, thật sự là một nữ tử xinh đẹp.

Đặc vụ, duyệt vô số người, xem mỹ nữ như mây. Nhưng nàng có loại cảm giác quen thuộc lôi kéo ta, nàng rốt cuộc là một nữ tử ra sao nhỉ.

p/s: Từ giờ trên BGT mình sẽ đăng nhiều hơn một chương nha...:))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.