Yêu Chàng Rồi Nha
Chương 26
Từ nơi này có thể nhìn đến Kính hồ cùng với Ấp Thúy đình, bên trái là Nam uyển – Cúc Úy lâu, bên phải là Bắc uyển – Thính Tùng lâu, phía trước là Tây uyển – Thư Ý lâu, đình đài lầu các, đều ở trong mắt.
Đan Tế Triệt đi đến phía sau nàng, hai tay vòng qua lưng nàng, mỉm cười nói: “Mỗi ngày đều là ta đi gọi trùng lười biếng nàng này rời giường, thế nào được đến phiên nàng tới hầu hạ ta, nàng đương nhiên không có tới qua phòng của ta.”
Anh Phác thực tự nhiên hướng sát tới trên người hắn, hai tay đặt lên cánh tay hắn. “Đời này ta đều sẽ là trùng lười biếng, không có khả năng sẽ có một ngày cần cù làm việc.” Ngửa đầu nhìn hắn cười, nàng có ý ám chỉ.
Ôm chặt nàng, hắn ha ha cười, “Ta cho phép nàng lười biếng cả đời.” Dù sao hắn sớm đã có chuẩn bị tâm lý chính mình là mệnh lao lực, huống hồ để nàng mệt, hắn cũng luyến tiếc.
Nghe ra yêu thương trong lời của hắn, nàng ngọt ngào cười, “Ta là hạ nhân ngươi là chủ nhân, thân phận phân biệt.” Đem toàn bộ vấn đề xem xét rõ ràng, đợi thời cơ tốt sẽ nói trọng điểm.
“Ta không ngại.”
“Ta là cô nhi không cha không mẹ, ngươi là đại thương nhân có tiền có thế, môn không đăng, hộ không đối.”
“Câu『 môn đăng hộ đối 』 này không có trong quan niệm của ta, Úy Hạo không có, phụ mẫu ta cũng không có, những người còn lại là không dám có.” Loại cam đoan này thực dễ dàng, bởi vì hắn tuyệt đối làm được.
“Ta hai mươi mốt tuổi, là một tỷ tỷ già, hơn nữa dáng người của ta không khiến cho người ta thích.” Đúng vậy, nữ nhân vẫn là thực để ý ấn tượng về mình trong mắt nam nhân trong lòng mình yêu.
“Trước khi nàng lo lắng cho mình là tỷ tỷ già thì ta đã định nghĩ xem nên làm như thế nào mới có thể để cho người khác tin tưởng ta cưới tân nương đã qua hôn tuổi(tuổi được phép kết hôn). Còn có, thân mình của nàng ta sờ qua, ta thực vừa lòng, hơn nữa…… Yêu thích là không buông tay.” Hắn vừa nói bàn tay to vừa ở trên người nàng dao động. Ân, nên lớn thì lớn, nên nhỏ cũng nhỏ, mặc vào xiêm y đối với nàng mà nói có chút rộng thùng thình, khó trách hắn trước kia chưa từng phát giác dáng người nàng linh lung có hứng thú.
Vứt tay hạnh kiểm xấu của hắn, nàng thật mạnh mà vỗ xuống cánh tay hắn, “Đã biết ngươi có ăn vụng, nói! Ngươi thừa dịp khi ta đang ngủ động tay với ta vài lần phải không?” Nghĩ đến hắn là đến giúp nàng đắp lại cái chăn, không nghĩ tới trừ việc này ra, hắn còn trộm hương, đạo chích!
“Ta đã quên, bất quá nên sờ nên hôn ta đều chạm qua, đến nỗi không nên sờ không nên hôn thôi……” Hắn cúi đầu đem mặt chôn ở bên tai của nàng, nhẹ nhàng bật hơi. “Vì không thể làm nàng tỉnh, chỉ có thể chuồn chuồn lướt nước a.”
Lần đầu tiên nàng đỏ mặt ở trước mặt hắn, nam nhân đáng giận này. “Trứng thối!” Nàng nhéo hắn một chút.
“Ta vốn liền phá hư, nàng cũng không phải không biết.” Ý tứ là nàngchính mình dương nhập hổ khẩu(đưa dê vào miệng hổ), không trách ai được.
Anh Phác hờn dỗi trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, món nợ này sau này nàng sẽ tìm thời gian cùng hắn tính!
“Trong quan niệm của ta không có ba vợ bốn nàng hầu, ngay cả việc tìm vui cũng không cho phép, dục độc chiếm của ta rất mạnh, không tha thứ cho người thân mật phản bội hoặc không trung thực.” Nàng là chòm sao bò cạp, không khéo lại muốn tình yêu chuyên nhất, nếu người có lòng không chừng mực hoặc là đứng núi này trông núi nọ, hậu quả tự gánh vác.
“Lần trước ở trên thuyền hoa, nàng vì sao lại cho phép cái nữ nhân kia dính ở trên người ta?” Không có nữ nhân nào sẽ hào phóng ở dưới loại tình huống này, trừ phi nàng căn bản không ngại, nàng có biết tươi cười trên mặt nàng khi đó làm cho hắn thực uể oải hay không?
“Nàng ta dính ở trên người ngươi, ngươi sẽ không biết đem nàng ta đẩy ra sao?” Nam nhân nha! “Còn có, loại dùng thủ pháp thử lòng này đừng dùng đến trên người ta nữa, ta không ăn bộ này.” Cẩn thận nàng một mạch đến bên ngoài tìm nam nhân, tức chết hắn!
“Vậy nàng ăn bộ thế nào ?” Đúng vậy, hắn là đang tìm cách làm nàng vui, tuy rằng trước kia đều là nữ nhân tìm cách làm hắn vui.
“Ôn nhu săn sóc, trung trinh như một, còn có không được ngoại tình, ba bộ này là ta thích nhất, nếu ngươi có thể làm được, ta cũng sẽ làm được, thực công bằng.”
Vì nàng buông tha cho một vườn hoa lớn?
Đáp án đương nhiên là –
“Được! Ta đáp ứng nàng.” Chuyện tình cảm không cần lòng tham, có được một người thật tình chính là may mắn cùng phúc khí, bọn họ lấy tâm thân mật, là lời thề, là yêu nhau.
Hắn quả nhiên là đối tượng đáng giá để nàng ái mộ, môi hồng nhuận của nàng cong lên một chút độ cong hạnh phúc.
“Một khi đã như vậy……” Nàng ở trong lòng hắn xoay người, ngẩng đầu chống lại mắt hắn, “Ta cũng nên đối với chàng thừa nhận hết thảy. Bất quá trước tiên là nói về điều này, sau khi ta nói xong, chàng tuyệt đối không được đem ta xem như người điên loạn bịa đặt nha.” Năng lực kỳ quái thần bí, nàng nghĩ tư tưởng người cổ đại bảo thủ có thể sẽ không chấp nhận được.
“Ân.” Hắn chờ chính là giờ khắc này.
“Được, ta muốn nói với chàng là, ta không phải người triều đại này.” Phát hiện sắc mặt hắn hơi biến, ánh mắt thậm chí còn cổ vũ nàng tiếp tục nói, Anh Phác nở nụ cười, kỳ thật nói ra cũng không khó, có lẽ trong lòng hắn sớm đã có chuẩn bị. “Ước chừng nửa năm trước, ta xuyên qua thời không đi vào nơi này, ta là đến từ thế giới của hơn một ngàn năm sau.”
Nghe vậy, Đan Tế Triệt trên mặt tươi cười chưa biến, “Cứ như vậy?”
Nàng gật gật đầu, “Cứ như vậy.”
“Ta nghĩ đến nàng còn có lời khác muốn nói.” Trong ánh mắt hắn có ám chỉ.
Nhìn hắn một hồi lâu, nàng mới nghĩ đến. “Nha, đúng rồi, bởi vì ta là người nước Mỹ, cho nên ta biết nói Hồ ngữ, lần trước chuyện Vệ Cách Phu tiên sinh muốn ta rót rượu, ta là cố ý không rót.” Nàng le lưỡi tự thú nhận tội.
“Nàng biết Hồ ngữ?” Đan Tế Triệt rất là kinh ngạc.
“Đương nhiên, trong thế giới tương lai Hồ ngữ là ngôn ngữ mỗi người đều phải học.”
“Chuyện Lệ Phù kia……” Nàng không thể có nhiều biểu hiện để ý đối với hắn một ít sao?
Như thế nào lại là loại sự tình này, nam nhân này không phải muốn nàng biểu hiện ra bộ dáng ghen tỵ mà không thành chứ? Chẳng lẽ hắn không biết nàng giỏi nhất là trong ngoài không đồng nhất sao? Huống chi khi đó bọn họ mới gặp mặt lần thứ hai, hắn ở trong mắt nàng chính là đối tượng chỉ có thể quan sát, địa vị cùng với thi thể dùng để giải phẫu không sai biệt lắm, nếu nàng ghen, kia nàng khẳng định có vấn đề.
“Ta biết nàng ta đối với chàng là không có ý nghĩa gì, cho nên ta không thèm để ý.” Lạc hoa hữu ý, lưu thủy vô tình, Lệ Phù tiểu thư đã đủ đáng thương, nàng không cần tất yếu ghen với nàng ta.
“Phải không?” Bình tĩnh tự giữ là ưu điểm của nàng, nhưng ở trong tình yêu, bình tĩnh của nàng có thể ít một chút, bởi vì bộ dáng nữ nhân vì nam nhân ghen thực hấp dẫn nam nhân, cái kia sẽ đại biểu cho hắn ở trong lòng nàng là trọng yếu, là đặc biệt. (TNV: nếu ghen quá mức thì đúng là… rất hấp dẫn a)
“Bộ dáng nàng ghen nhất định rất đẹp.” Hắn ám chỉ nói.
“Cái loại bộ dáng này ta đề nghị chàng tốt nhất cầu nguyện không có cơ hội nhìn đến.” Nàng cười nhẹ.
“Vì sao?”
“Bởi vì ta nhất định sẽ vì trả thù chàng mà đi tìm nam nhân khác, đến lúc đó chàng sẽ chờ xem ai uống dấm chua nhiều hơn.” Nàng còn thêm “Ăn miếng trả miếng” như pháp luật Babylon nói, nam nhân là không thể sủng.
“Tìm nam nhân?” Chỉ là nghe được nàng nói như vậy, trong lòng hắn liền không thể ngăn chặn nhấc lên một trận cuồng nộ, bàn tay đặt ở trên lưng nàng gắt gao siết lại, ánh mắt hung tợn trừng hướng nàng, “Nàng dám?”
Anh Phác không chút nào sợ hãi nghênh thị ánh mắt hắn, “Ở thời đại kia của chúng ta, không chỉ nam nhân các người có thể hưu thê(bỏ vợ), nữ nhân cũng có thể hưu phu, ở trong quan hệ hôn nhân nam nữ là ngang hàng, cho nên tương lai nếu chàng làm chuyện có lỗi với ta, ta sẽ không chút nào lo lắng mà hưu phu.” Trước tiên là phải nói hướng xấu trước, tuy rằng nàng ở trong này không có chỗ dựa vào, nhưng thân là nữ nhân cốt khí nàng còn có, nàng tuyệt đối có thể nâng lên được, hạ xuống được