Xin Chào Đối Tác, Chiến Hữu, Người Yêu

Chương 8


Chương trước Chương tiếp

Tôi hết sức kinh ngạc.

Omega ở phần lớn thời điểm, địa vị xã hội thậm chí còn không bằng Beta.

Cho dù là đứa trẻ ruột thịt của mình, việc xem thường Omega mình nuôi dưỡng cũng rất thường gặp.

Biết cha mình quyền cao chức trọng, lại không muốn trở lại bên cạnh ông ấy.

Hơn nữa, trong lời kể của Tiêu Vọng, chưa bao giờ xuất hiện chính hắn, đều là đứng từ lập trường của mẹ mình để bào chữa cho bà.

Tiêu Vọng thậm chí còn tốt hơn rất nhiều so với đám Alpha quý tộc ở hành tinh thủ đô.

Hắn thấy tôi biểu tình nghi hoặc, hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ cậu cảm thấy trong này sẽ còn có ẩn tình?"

Tôi thành thật gật đầu.

Sau khi Văn Nhân Ký Tùng từ Gridex trở về thủ đô, hôn lễ được tổ chức vội vàng khiêm tốn, không phù hợp với thân phận địa vị của Văn Nhân gia và Sầm Gia.

Trong mười tám năm qua ông ta chưa từng lộ diện trước công chúng, không phù hợp với phong cách làm việc của một vị thân vương

Tiêu Vọng cười nhạt: "Cậu tin tưởng rằng Văn Nhân Ký Tùng là một người chồng tốt, người cha tốt hay tin tưởng rằng tôi có thể phân hóa thành Alpha cấp S?"

Tôi trầm mặc.

Cái này thật đúng là khó nói.

Dẫu sao, Alpha cấp S siêu cấp hung mãnh này, Tiêu Vọng thực sự có thể phân hóa ra đó.

"Chuyện của Văn Nhân dừng lại ở đây, lần này tôi đến còn có chuyện khác."

Tôi đã kể cho Tiêu Vọng về chuyện của mẹ hắn.

Tiêu Vọng nghe xong, cau ch/ặt mày, không nói một lời.

Tôi nói: "Nếu cha của cậu là Văn Nhân Ký Tùng, như vậy dì chỉ có thể dùng biện pháp đổi th/uốc để giải trừ sự phụ thuộc vào th/uốc ức chế giá rẻ."

Tiêu Vọng hiểu rõ hậu quả của việc sử dụng những loại th/uốc ức chế này lâu dài hơn tôi.

Omega cấp bậc thấp có tuổi thọ không dài, phần lớn nguyên nhân là do không m/ua nổi th/uốc ức chế không có tác dụng phụ.

"Không cần lo lắng về chi phí m/ua th/uốc ức chế sau này, khi tới đây tôi đã nghĩ đến hai tình huống khác nhau, hiện tại tôi có một công việc có mức lương tốt muốn giới thiệu cho mẹ cậu."

Vị trí đầu bếp làm bánh tại cửa hàng bánh ngọt Wood.

"Hôm qua mẹ cậu đã đưa cho tôi một ít bánh quy mà cô ấy nướng, tôi nghĩ tôi có nghĩa vụ chia sẻ những thứ tốt đẹp cho nhiều người hơn, chỉ có cô ấy mới có thể đảm nhiệm vị trí này."

Tiêu Vọng hơi trợn to hai mắt, không thể tin: "Đó là cửa hàng mà bà ấy rất muốn đi, nhưng vì bà ấy là Omega nên bị cửa hàng trưởng từ chối rất nhiều lần, cậu làm sao mà..."

Tôi nhướng mày nhìn hắn: "Tôi đã từng nói với cậu về khả năng tài chính của mình chưa?"

Tiêu Vọng có chút bối rối.

Tôi cười khẽ: "Bây giờ thì cậu biết rồi, chủ cửa hàng bánh ngọt hiện tại họ Lâu."

Tiêu Vọng nghe xong có chút luống cuống, đến mức hắn bắt đầu nói lung tung: "Tại sao cậu lại tốt với tôi như vậy? Trên người tôi cũng không có đồ gì có thể đưa cậu, nếu như cậu đến là vì Văn Nhân Ký Tùng..."

Tôi khoanh tay, bình tĩnh nhìn hắn.

"Bởi vì chúng ta là bạn mà, Tiêu Vọng."



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...