Vứt Đi Nương Nương

Chương 150: Vỡ lẽ


Chương trước Chương tiếp

Mục Tiểu Văn cúi đầu kiểm tra vết thương của hắn, phát hiện sau vai trái có vết thương đang chảy máu, máu nhiễm đỏ cả bạch sam, nhìn mà ghê:

- Hoàng thượng, người có đau không?

Lý Vân Thượng mỉm cười:

- Không sao!

Đúng vậy, lúc này có lẽ điểm yếu kia gây đau đớn quá lợi hại nên những đau đớn của vết thương này so ra chẳng là gì. Mục Tiểu Văn cẩn trọng xé quần áo chỗ vết thương ra, thấy vết thương không quá sâu thì mới thở phào nhẹ nhõm;

- Hoàng thượng, có dược không?

Lý Vân Thượng ngẩng đầu, hình như muốn lấy dược ra nhưng thử nâng tay mấy lần mà không được, cuối cùng đành bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Mục Tiểu Văn vội nói:

- Để ta lấy.

Lý Vân Thượng dùng ánh mắt ra hiệu dược ở trước ngực, Mục Tiểu Văn do dự một hồi rồi cũng đưa tay luồn vào vạt áo hắn. Xuống phía dưới, tiếp tục xuống phía dưới, ngón tay chạm phải lớp sa tanh mỏng tiếp xúc với da thịt. Nàng đã rất cẩn thận rồi nhưng vẫn phát hiện thấy thân thể hắn chợt cứng đờ.

Rốt cuộc cũng lấy ra được, Mục Tiểu Văn thở phào một hơi. Làm sao đây, hay là để cho hắn ngồi dậy dựa vào tường cũng được chứ?

- Người ta nói Tiểu Văn không quan tâm phòng ngự khoảng cách nam nữ, là người hào hiệp, quả nhiên là như thế. – khuôn mặt tái nhợt của Lý Vân Thượng tràn đầy hứng thú.

… Bị hắn bắt chẹt rồi. Bây giờ nói gì mà nam nam thụ thụ bất thân chứ, ngược lại còn có điểm thiệt thòi. Mục Tiểu Văn cân nhắc một chút rồi quyết định từ bỏ cái ý định dịch chuyển hắn.

Nhưng thầm giật mình.

Loại tình huống này giống như một người thể tử ôn nhu đang chăm sóc phu quân, có phải hắn đã quá mơ mộng rồi hay là hắn đang nằm trong mộng đây?
...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...