Vương Phi Xà Y
Chương 3: Đàn rắn tụ tập
Bạch Băng mặc quần áo thể thao, đeo trên lưng ba lô màu đen, ở trong đó đều là đồ dùng khẩn cấp, có một ít thuốc tê, phòng khi gặp phải động vật mạnh mẽ, cô không cần phải ra tay để hao phí thể lực.
Lần này đến rừng mưa chủ yếu là cô muốn tìm một số loại rắn mới, mặt trời chiếu xuống không đến đầu người, điều này làm cho rừng mưa có cảm giác u ám.
Rừng mưa nhiệt đới thật ra có rất nhiều động vật ăn thịt người, Bạch Băng quen thuộc với rừng mưa này vô cùng, cô sáu tuổi sống ở rừng mưa, thời gian khoảng chừng bốn năm, bốn năm đó cô giống như người rừng, ăn các loại đồ ăn, thịt sống.
Bốn năm huấn luyện, làm cho cô đã hoàn toàn dung nhập với rừng mưa, cô có thể biết rõ khu vực vài chục mét quanh rừng, nguồn nước, thậm chí là động vật.
Thời điểm lần đầu tiên cô nhìn thấy rắn, đó là một con rắn lớn dài năm mét, quấn quýt lấy một con hươu sao, quấn chặt một vòng rồi một vòng, thẳng đến khi con hươu sao đấy tắt thở.
Nhìn con hươu sao ở một giây giãy dụa trước khi chết, tưởng tượng đầu con hươu kia, làm cho cô có cảm giác như nhìn thấy chính mình, đời người đúng là tàn khốc giống như rắn, bao vây cô một lần rồi lại một lần, làm cho cô thở không ra hơi.
Cô trời sinh cứng cỏi, chưa bao giờ nghĩ sẽ bị ai khống chế nắm trong tay, cô không muốn bị người khác trói buộc, rồi cuối cùng là cái chết ....
Kể từ đó về sau, cô liền thích rắn, không ngừng quan sát chúng nó, cô chậm rãi phát hiện trí nhớ của rắn rất tốt, cũng là một động vật thù dai, có thể chính xác nhận ra những thương tổn nó từng nhận qua, rồi sau đó chờ thời cơ trả thù.
Ở trong lúc quan sát cô đã từng nhiều lần bị rắn cắn và bị thương, nhưng là ở rừng mưa thảo dược lại nhiều vô cùng, cô có thể chính xác nhận biết được đâu là thứ giải được độc rắn.
Rừng mưa nhiệt đới nơi nơi đều là bảo vật, rất nhiều người đều dùng tiền để tìm kiếm nó khắp mọi nơi nhưng vẫn không tìm được tí thảo dược nào.
"tê tê"
"tê tê"
"tê tê" một trận tiếng động vang lên, Bạch Băng có thị giác nhạy cảm phát hiện không phải là một con mà là một đàn rắn, cảm thấy số lượng đông đảo làm cho Bạch Băng giật mình một chút.
Cô chưa từng thấy qua rắn tụ tập !
Đột nhiên ở trong tầm mắt Bạch Băng xuất hiện một con rắn lớn màu đen, đầu rắn hình tam giác, trong miệng có độc, hàm răng có tuyến nọc độc, đuôi rất ngắn có thể phân bố nọc độc.
Rắn độc!
Bạch Băng có chút kinh ngạc, ngày đầu tiên mà đã gặp phải tổ tôngnhư vậy, đảo mắt, còn chưa chờ cô hết kinh ngạc, một con, hai con, ba con ..... Một đàn rắn lớn bắt đầu di chuyển rất nhanh về một hướng.