Vũ Toái Hư Không

Chương 224: Vũ hồn Nhất Nhật Thiên Lý (Ngày đi ngàn dặm) đã mất


Chương trước Chương tiếp

Nhẹ giọng than thở mấy câu xong, Nguyên Quân buồn bã thở dài, khóe mắt ươn ướt.
Phần lớn thanh niên đứng dưới Đan Thanh lầu đều là văn nhân yếu ớt, không nghe được hai câu nói kia, nhưng Trầm Côn sau khi thăng cấp lên Hồng Nguyên trung đoạn thính lực đại tăng, lại nghe rất rõ ràng, cười nói:
- Ai u, mỹ nữ có nghe thấy không? Nguyên Quân này cũng ái mộ Lý Trích Tiên đó, xem ra tên tiểu tử này phong lưu ra phết, tình duyên chẳng ít đâu!
- Có lẽ vậy!
A La tinh thần có chút giảm sút.
- Nhìn ra được sao? Đây là cái khác biệt giữa ngươi và Lý Trích Tiên.
Chỉ chỉ vào áo khoác lông cừu tuyết trắng trên ban công, A La nhẹ giọng nói:
- Ngươi là một tục nhân, trong đầu ngươi chỉ có lòng tham, có lẽ còn có lòng kiên nghị ẩn dấu mà ngoại nhân khó lòng phát hiện, nhưng Lý Trích Tiên lại là một cuồng nhân, nhất kiếm, nhất tửu, nhất bộ thăng thiên, cười nhạo chúng sinh, mặc người cười hắn điên, sỉ nhục hắn ngốc, nhưng hắn chẳng để vào mắt, cũng không chịu kẻ nào ràng buộc, dù Cửu Châu có thêm vài người si mê hắn , tim của hắn cũng không vướng tơ tình với ai.
- Mỹ nữ, ngươi có thể nói rõ hơn được không?
Trầm Côn căn bản không hiểu A La đang nói cái gì, hắn thậm chí chưa bao giờ nghĩ tới mình với Lý Trích Tiên không giống nhau ở chỗ nào, có lẽ, đây chính là chỗ phàm tục mà A La nói tới?
Chính là sống trên đời này, con mẹ nó, ai mà không phải là tục nhân?
- Được rồi, được rồi, tuy rằng không rõ ngươi đang nói cái gì, bất quá ta cũng minh bạch rồi!
Sờ sờ cằm, Trầm Côn nhìn nhìn cái áo khoác lông cừu đánh giá:
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...