- Xem ra... ngươi đã nghĩ tới điều gì rồi! Biện Vũ Tình bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, cắn răng nói: - Xú tiểu tử, nếu không vì ngươi, bổn hộ pháp cũng không đến mức rơi vào tình cảnh như thế này, giờ này sống chết còn bị nắm trong tay người khác!
Dương Khai hơi đổi sắc, giả bộ u mê nói:
- Biện hộ pháp nói cái gì, ta không hiểu!
Khấu Vũ thở dài, nói: - Dương sư đệ! Tông chủ... là ngươi thả ra phải không?
Dương Khai nghe hắn hỏi như vậy, cũng không tiện phủ nhận, gật đầu nói: - Không sai!
Nói xong, hắn vội vàng nói tiếp: - Bất quá ta cũng không có biện pháp! Lúc đó Khấu sư huynh và Biện hộ pháp đều không ở trong tông, ta bị người giam vào Cốt Lao, sống chết khó vẹn cả đôi đường, rơi vào đường cùng, mới làm một giao dịch cùng Ô Mông Xuyên!
Biện Vũ Tình hừ một tiếng nói: - Kết quả sau khi tông chủ đi ra liền giết chóc khắp nơi, cả Bích Vũ Tông cơ hồ bị tàn sát không còn, chỉ có số ít một số người nhanh chóng theo thời, đầu phục tông chủ mới còn sống!
Dương Khai cười hắc hắc, nói: - Biện hộ pháp cũng là một người trong số đó?
- Bổn cung?