Tần Ngọc gật đầu, nói: - Trong điển tịch có ghi chép, Thương Thụ cắm rễ trong hư không, âm dương hỗn độn chi lực quán triệt thiên địa, cầm tù thiên địa chi lực!
- Tài như vậy sao? Dương Khai tức thời sợ hãi.
Tần Ngọc mỉm cười, nói: - Chỉ là ghi chép mà thôi, là thực hay giả không có khảo chứng, nhưng vật mà trước đó đại nhân miêu tả, có chút tương tự với Thuơng Thụ, hoặc giả có quan hệ gì đó với Thuơng Thụ cũng không biết chừng…
- Vấn đề trước đó ngươi hỏi ta…
- Thuơng Thụ chính là cái cây phong ấn thiên địa, âm dương hỗn độn chi lực có uy năng to lớn, nếu như trong hình ảnh mà đại nhân nhìn thấy, dị thụ đó có thi triển năng lực phong ấn, vậy thì có lẽ Thuơng Thụ thực sự tồn tại!
Nghe tới đây, Dương Khai trong lòng chấn động mãnh liệt.
Thứ mà cây lạ hai màu kim ngân trồng trong Tiểu Huyền Giới thi triển ra chẳng phải là phong ấn chi lực hay sao?
Ngay cả ma niệm và ma khí của Cự Ma thượng cổ, cũng đều bị sức mạnh hai màu kim ngân đó phong ấn tại vùng bụng của bản thân. Có thể thấy nó quả thực rất có khả năng có quan hệ sâu xa với Thuơng Thụ trong truyền thuyết.