Tỷ như Dương Viêm, chính là pháp thân của Đại Đế.
Đại Ma Thần chỉ là Thánh Vương Cảnh, lợi dụng tài năng thông thiên mà lĩnh ngộ được Phân Thần Thuật, hiểu được bí thuật chỉ có Đại Đế mới nắm giữ, có thể thấy được lão có thể trở thành truyền kỳ một thế hệ, đều không phải là hư danh.
Thạch Khổi màu vàng không có linh trí, nhưng thân thể toàn vẹn cường kiện, đây chẳng phải là một vật dẫn thích hợp nhất hay sao?
Dương Khai sờ cằm, đưa mắt nhìn Thạch Khổi màu vàng, không nói một lời, thầm suy nghĩ.
Một hồi lâu, hắn mới quyết định buông tay thử một lần, có thể thành hay không hắn không biết, nhưng dù sao cũng tốt hơn Thạch Khổi màu vàng một mực ở vào trạng thái si ngốc như vậy.
Lệnh cho Tiểu Tiểu ở gần đó hộ pháp, Dương Khai khoanh chân ngồi xuống trước mặt Thạch Khổi màu vàng, thúc giục lực lượng thần thức mênh mông như biển của mình, bỗng nhiên từ trong đầu bắn ra một cái bóng mờ.
Cái bóng kia có chút hư vô mờ mịt, rất không ổn định, nhưng nếu quan sát cẩn thận, có thể phát hiện hình dáng cái bóng kia có phần tương tự với Dương Khai.
Đây chính là phân thần của Dương Khai được ôn dưỡng nhiều năm trong thức hải.