"Cô lại làm sao vậy?" Isha vẫn ăn kẹo sữa bò, buồn cười nhìn Hạ Tuyết hỏi.
"Tôi có thể làm sao?" Hạ Tuyết có chút ủy khuất nhìn chiếc kẹo trong tay, nói: "Người ta cũng có thể gả đi, còn tôi ở đây tốn hao !"
"Không phải hôm nay, đàn ông của cô tới biểu đạt tình yêu với cô sao?" Isha thật sự nhịn không được cười, nói.
"Nhưng hắn không có cầu hôn với tôi a!" Hạ Tuyết rất không hài lòng, lầu bầu nói: "Sáng nay tôi đã ra ám hiệu cho hắn, thậm chí tôi còn vung tay lên, hỏi hắn, ngón tay nài đeo nhẫn đẹp nhất, hắn lại nói với tôi, đeo ngón trỏ! Tôi không muốn, tôi muốn kết hôn! Tôi muốn đường đường chính chính gả cho hắn!"