Vô Lại Thời Đại
Chương 66: Quạ đen trả thù
Thở dài ngao ngán, Tìêu Hồng Vĩ bước chậm rãi trên đường, nhưng khi nghĩ tới và mặt thẹn thùng pha lẫn tức giận của Mạnh Mỹ Đình hồi chiều là lại cười phá lên khoái trá, có một cô giáo xinh đẹp cũng hay đấy chứ! Tiêu Hồng Vĩ lại nghĩ tới con tiểu ma nữ Hạ Thanh, không biết tại sao mình lại không hề có chút dao động trước con tiểu ma nữ này nhỉ, dù gì thì có bé cũng là một mỹ nhân chim sa cá lặn cơ mà, thiệt không hiểu tại sao? Màn đêm từ từ buông xuống, Tiêu Hồng Vĩ bước nhanh hơn, cô bạn gái hiền thục chắc đang chờ đợi sốt ruột ở nhà rồi.
Ý trời luôn thích trêu người, Tiêu Hồng Vĩ chưa bước được bao xa đã bị mấy tên vạm vỡ chặn đầu lôi hắn vào một con hẻm, con hẻm này tối om, chỉ có ảnh đèn leo lét phát ra từ ngọn đèn duy nhất ở cuối hẻm Tiêu Hồng Vĩ nhìn lờ mờ không nhận ra khuôn mặt người mới xuất hiện.
“Thế nào? Không nhận ra tao à?” Giọng nói của đối phương kì dị và sắc bén, nhưng lại có phần quen thuộc.
Tiêu Hồng Vĩ dí sát mặt đến gần hơn mới nhìn rõ dung mạo người này, chính là Quạ Đen đã mất tích bao lâu nay.
Hôm đó Quạ Đen kinh hồn bạt vía chạy về nhà, đem chuyện phục kích Tiêu Hồng Vĩ bất thành nói lại với bố hắn, nào ngờ ông bố vừa mới tức giận kêu gào đòi phanh thây Tiêu Hồng Vĩ khi nghe nói đến vũ khí đối phương sử dụng là rìu 2 lưỡi xong, sắc mặt liền trở nên cực kì khó coi. Hồi lâu sau, ông mới nói nhỏ với con trai: “Thạch Duyên, sau này cũng tuyệt đối đừng đi gây hấn với 3 người đó nữa! Tuy bố không biết 3 thằng này là ai, nhưng thế lực sau lưng chúng tuyệt đối không phải bố đủ sức chống trả đâu!”
Vốn dĩ còn nghĩ bố mình sẽ trả thù chuốc hận thay cho mình, Quạ Đen sau khi nghe lời khuyên này của ông bố xong như rơi vào hầm băng, chỉ có điều lửa giận trong lòng gã đã che khuất lí trí, hoàn toàn không hề nghĩ tới ngay cả lão đại đứng đầu một bang hội giang hồ như ba mình mà cũng nể sợ thì thế lực đó khủng khiếp cỡ nào, Quạ Đen chỉ cần biết điều gã muốn làm nhất bây giờ là bắt 3 thằng khốn kia quỳ trước mặt mình, từ từ hành hạ chúng mới hả dạ.
Quạ Đen thậm chỉ thất vọng luôn về ông bố có là gan chuột nhắt nên gã giấu bố mình tự ý hành động, dẫn theo máy tên thuộc hạ mai phục ở gần học viện Bạch Mã chờ cơ hội ra tay. Cuối cùng sau mấy ngày liên tiếp quan sát, gã đã nắm được thời gian đi lại và tuỵến đường Tiêu Hồng Vĩ sẽ xuất hiện, hôm nay cơ hội đã đến, Tiêu Hồng Vĩ bị bể bánh xe lại đi một mình nêu Quạ Đen không hề do dự phải thuộc hạ dẫn Tiêu Hồng Vĩ vào con hẻm tối tăm này đề trả thù.
Tiêu Hồng Vĩ không hề tỏ ra sợ hãi như Quạ Đen tưởng tượng, còn bình thản chào Quạ Đen như gặp lại người quen, khóe môi nở nụ cười thoải mái người ngoài nhìn vào chắc còn nghĩ 2 người là bạn thân ấy chứ!
“Có nhiều khi tao không thể không thán phục sự can đảm của mày, đến lúc này mà mày vẫn còn cười được thì đúng là quá giỏi!” Quạ Đen khinh khỉnh nói.
“Đã lăn lộn chốn giang hồ thì phải luôn sẵn sàng đối mặt với tình huống kiểu này thôi!”
“Nói hay lắm! Hôm nay tao phải trả lại mày tất cả nỗi khổ và sỉ nhục mà mày đã ban cho tao. Mày làm tao mất mặt ở Bạch Mã, còn phái người giết chết bao nhiêu thuộc hạ của tao, tao phải bắt mày biến mất khỏi thế gian này, ha ha...” Quạ Đen khoái trá cười to, gã như một con mãnh thú đang từ từ thường thức con mồi bị dồn vào đường cùng. Tiêu Hồng Vĩ không ngờ Quạ Đen dám quay về tìm mình trả thù, hơn nữa còn sắp đặt màn tiếp đón bài bản, trong lòng thầm trách hôm đó mình quá mềm lòng, đồng thời cũng ngấm ngầm quan sát tình hình xung quanh, xem ra hôm nay muốn an toàn rời khỏi đây là rất khó.
“Quạ Đen, hy vọng mày đừng hối hận về hành động ngu ngốc hôm nay!” Tiêu Hồng Vĩ nói chuyện kéo dài thêm chút thời gian, mặt khác nhanh chóng phân tích lực lượng đối phương. Phía trước có 4 người, 2 trái 2 phải. Sau lưng có 3 tên và đầu hẻm có 2 tên làm nhiệm vụ cảnh giới. Sau khi nắm rõ tình hình xung quanh, Tiêu Hồng Vĩ đã bắt đầu chờ cơ hội hành động, tiếc rằng kẻ địch của hắn vẫn chưa phát giác ra mức độ nguy hiểm tiềm tàng từ sinh vật lùn tịt này.
Tha cho Quạ Đen là sai lớn nhất của Tiêu Hồng Vĩ từ khi quyết định trở về hắc đạo, nhưng lúc này hắn đã quyết định không để sai lầm tiếp tục kéo dài, số phận diệt vong đã chờ đợi sẵn bang Quạ Đen.
“Ngu ngốc? Ha ha! Tao không giết mày thì mới thật sự ngu ngốc đó!” Quạ Đen cười phá lên như điên dại, đột nhiền tiếng cười của gã ngưng bặt, mấy tên vạm vỡ sau lưng Tiêu Hồng Vĩ lập rức lao tới tấn công, nắm đấm thụi vào nhau túi bụi.
Lần thứ hai Tiêu Hồng Vĩ ngạc nhiên về Quạ Đen, không ngờ gã cũng học được trò đánh lén bất ngờ của mình, trong lúc không kịp đề phòng, Tiêu Hồng Vĩ hứng trọn 2 cú đấm vào mặt, một bên má của hắn đau rát như bị dao cắt phải.
“Ha ha! Chống cự đi cưng! Hôm nay mạng mày sẽ kết thúc ngay tại đây, dù là thần tiên cũng đừng hòng cứu nổi mày!” Quạ Đen đứng sang một bên buông lời mỉa mai, thuộc hạ của gã ở phía trước cũng điên cuồng tham gia trận chiến, Tiêu Hồng Vĩ cùng lúc chống chọi với mấy người nên không hề có cơ hội đánh trả, chỉ cố gắng phòng thù được lúc nào hay lúc ấy.
“Tao không ngờ hôm đó mày lại mai phục nhiều người ở sau núi như vậy, tao đã quá khinh địch nên mới thất bại, nhưng giờ đây mày vẫn phải thua dưới tay tao, mày phải chết!” Quạ Đen vô cùng hả hê, giọng nói của gã vang lên trong con hẻm tối tăm này càng trở nên âm u như ma quỷ gọi hồn.
Mặc kệ Quạ Đen léo nhéo bên tai. Tiêu Hồng Vĩ tập trung vào trận chiến chuẩn bị tìm cơ hội thoát thân, một người từng sống sót qua nhiều trận chiến đẫm máu như Tiêu Hồng Vĩ sao có thể để vài tên thuộc hạ giữ lại được, lúc này Tiêu Hồng Vĩ đã từ từ chống trả ngang ngửa, khí thế cũng tăng lên vượt trội.
“Chết này!” Tiêu Hồng Vĩ thét lên dữ tợn, đấm vào một tên ép gã hơi lui lại, tiếp đó nhanh chóng lách qua khe hở thoát khỏi thế bị bao vây. Không hề ngùng tay, Tiêu Hông Vĩ lại vung tay tấn công cùng lúc 2 người trước mặt, cả hai không dám khinh địch nên nhảy tránh. Tiêu Hồng Vĩ đã sớm dự liệu như thế, hắn lập tức chạy nhanh về phía đầu hẻm chỉ có trốn khỏi con hèm này mới mong thoát thân, bằng không một mình hắn chống trả với nhiều người như thế, dù không chết cũng bị trọng thương.
Hai Tên thuộc hạ làm nhiệm vụ cảnh giới ở đầu hẻm thấy Tiêu Hồng Vĩ xông về phía mình liền cùng nhau lao tới hòng chặn hẳn lại, do khác biệt về tốc độ chạy, một tên lao tới trước vung nắm đắm đánh thắng vào mặt Tiêu Hồng Vĩ. Tiêu Hồng Vĩ cúi xuống tránh né, lăn một vòng dưới đất đã thoát khỏi tên này, vừa đúng lúc tên còn lại lao tới trước mặt, không hề chần chừ, Tiêu Hồng Vĩ thừa thế tung chân tặng cho tên tới sau một cú đã vào bụng, tên thuộc hạ hứng trọn cú đá ôm bụng lăn lộn dưới đất kêu gào đau đớn. Phía trước đã không còn chướng ngại vật, Tiêu Hồng Vĩ đứng dậy cắm đầu chạy như bay thoát khỏi con hẻm tối
Tất cả những động tác trên chỉ diễn ra trong tích tắc, do Quạ Đen chưa từng thấy Tiêu Hồng Vĩ ra tay bao giờ nên không ngờ tên lùn xem tựa vô dụng này lại có thân thủ giỏi đến thế, cùng lúc với cảm phục tính gian trá khi không để lộ thực lực của Tiêu Hồng Vĩ, Quạ Đẹn càng quyết tâm trừ khử nhận vật nguy hiểm này hơn, nếu để Tiêu Hồng Vĩ trốn thoát chẳng khác nào thả hổ rừng, chắc chắn không còn cơ hội tốt như đêm nay xuất hiện lần 2.
Quạ Đẹn lập tức dẫn người đuổi theo ra khỏi hẻm, nhưng gã và bọn thuộc hạ chỉ biết trơ mắt nhìn theo Tiêu Hồng Vĩ nhảy lên một chiếc Benz màu đỏ phóng đi mất dạng.
“Tiêu Hồng Vĩ, mày chạy không thoát đâu! Tao nhất định sẽ lấy mạng mày!" Con đường vắng vẻ chỉ còn vọng lại tiếng gào thét giận dữ của Quạ Đen.
Ngồi trong chiếc xe hơi sang trọng, Tiêu Hồng Vĩ toát mồ hôi như tắm nhưng lúc này hắn không có thời gian lo những thứ ấy nữa, cô gái lạ mà quen bên cạnh đã thu hút toàn bộ tâm trí hắn, cô gái này chính là Tư Đồ Tinh Tinh.
Trên đường từ công ty lái xe về nhà cô tình cờ bắt gặp Tiêu Hồng Vĩ đang chạy khỏi con hẻm tối tăm, do Hồng Môn và Quỷ Hồn có mối quan hệ liên minh, cộng thêm tính tò mò muốn tìm hiểu con người thần bí mang biệt danh Quỷ Sư nên cô đã cứu Tiêu Hồng Vĩ lên xe. Tư Ðồ Tinh Tình chỉ gặp Tiêu Hồng Vĩ có 2 lần, nhưng lần nào ấn tượng hắn để lại cho cô cũng là một anh chàng thần bí, thế mà hôm nay hắn bị người ta đuổi đánh như chuột qua đường, đây có còn là nhân vật Quỷ Sư trong truyền thuyết không nhỉ? Một dấu hỏi to đùng hiện lên trong đầu Tư Ðồ Tinh Tinh.