Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối
Chương 2: Xem Mặt? Không Cần Rồi!
Nhìn Hạ Toa từ bên ngoài đi vào phòng trong, mẹ Hạ Toa nói với cô, mẹ của Hạ Toa tên Cố Xuân Mai, thời điểm mười sáu tuổi liền cùng với cha cô làm đám cưới , lúc mười tám tuổi sinh ra Hạ Toa, cho nên mắt thấy Hạ Toa đã 20, không khỏi có chút bối rối.
“Mẹ, mẹ có lầm hay không , con mới 20, không phải 30, lại càng không là bốn mươi, mẹ muốn con đi xem mặt?”
Hạ Toa có chút tức giận hướng về phía mẹ ồn ào , cô mới vừa tốt nghiệp đại học, ngay cả một lần yêu đương đứng đắn cũng chưa từng trải qua, đã nghĩ để cho cô đưa chân vào phần mộ, không, tuyệt đối không.
” Lúc mẹ bằng tuổi con bây giờ đã có con ba tuổi , mẹ đã xem qua ảnh của đối phương , làm IT giống như là cái gì giám sát ở công ty.”
Cố Xuân Mai cũng không để ý tới Hạ Toa không hờn giận, xoay người đi đến cái tủ trước TV , lấy ra một tấm ảnh chụp, đi đến trước mặt Hạ Toa , đem ảnh chụp đưa tới. Vẻ mặt chờ mong nhìn Hạ Toa, thật sự là càng xem càng mãn ý.
“Mẹ, người này cũng phải bốn mươi rồi.”
Nhìn người đàn ông trong ảnh , Hạ Toa đột nhiên có một loại ảo giác, người này so với chú của mình nhìn vẫn còn già hơn, đã từng này tuổi mà mới làm giám sát, vậy thật đúng là sống phí đời rồi.
“32 a, chưa kết hôn lần nào.”
Cố Xuân Mai hơi sững sờ, nhìn nhìn ảnh chụp, giải thích .
“Mẹ, mẹ đừng vội vã như vậy, để con đi nói với ba.”
Đối với mẹ, lúc nào cũng sợ cô như hàng tồn đẩy mạnh tiêu thụ không đi. Hạ Toa đầu như muốn nổ tung, chỉ có thể lấy chính ba mình ra để chặn lại.
“Đừng, ba con mà biết lại nói mẹ, cũng không ngẫm lại ngày xưa lúc ông ấy mười sáu tuổi đã lừa mẹ , trong khi đó con gái mình đã 20 lại vẫn không nỡ gả ra ngoài.”
Cố Xuân Mai lườm Hạ Toa một cái , nói nhỏ .
“Mẹ, con đã đăng ký đến thực tập ở tập đoàn Sky , ngày mai con bắt đầu , về sau những chuyện như thế này mẹ đừng quan tâm nữa nhé?”
Đang chuẩn bị lên lầu , Hạ Toa quay đầu nhìn nhìn mẹ đang trông mong chính mình , có chút đắc ý nói xong. Sky là một công ty đa quốc gia thuộc tập đoàn S thị. Lúc trước vì nhận lời mời chức vị này , thật sự là quá ngũ quan, trảm lục tướng, cô phải trải qua hai vòng sơ tuyển cuối cùng mới đạt được một vị trí thực tập ở phòng tài vụ .
Nguyên bản có chút mất mác Cố Xuân Mai vừa nghe lời này, lập tức tinh thần tỉnh táo, có chút hưng phấn.
“Sao con không nói sớm , mẹ đây sẽ không thu xếp , con ở công ty phải thật cố gắng, đừng bỏ qua cơ hội.”
“Mẹ, con là đồ bỏ đi sao? Mẹ sốt ruột sợ con không đậu sao?
Hạ Toa có chút bất đắc dĩ lắc đầu, đùn đẩy nói, cũng không quay đầu lại hướng trên lầu đi đến. Trở lại phòng, trực tiếp bổ nhào vào trên giường, nằm gục đầu trên gối.
Tuy bởi vì chuyện xem mắt mà tâm tình thật không tốt, nhưng là bữa tiệc đêm qua , coi như happy. Cô vẫn là lần đầu tiên nhìn đến Nhạc Nhạc thất thố a? Nguyên lai một người ngoan ngoãn như vậy cũng có lúc điên cuồng , thật đúng là không phải người bình thường có thể so sánh . Đào Nhạc là bạn thân của Hạ Toa trong trường đại học , thành tích học tập ưu tú, người theo đuổi vô số, nhưng mà nàng lại chỉ thích thầy giáo dạy môn ngoại giao Martin, mà người ta đã có bạn gái, điều này làm cho Đào Nhạc vô cùng buồn bực. Hôm qua ăn cơm xong, cuối cùng Đào Nhạc lại đi thổ lộ nỗi lòng , điều này làm cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt.
Một tiếng nhạc quen thuộc vang lên, Hạ Toa móc điện thoại từ trong túi ra, vừa thấy dãy số không khỏi vui vẻ, không phải Đào Nhạc, còn có thể là ai?
” Cậu là cái đồ không lương tâm , không biết đêm qua mình uống nhiều sao? Vậy mà không ngăn cản mình, để người ta thất thố, ghét cậu lắm, Hạ Toa.”
Không đợi Hạ Toa mở miệng, đầu bên kia điện thoại đã truyền đến tiếng gầm thét của Đào Nhạc.
“Bà cô của tôi , cậu đừng có oan uổng mình , cậu thấy mình có thể bảo cậu ngừng sao?”
Trời đất chứng giám, nàng quả thật là ngăn trở, nhưng là ngăn cản không nổi a, vậy cũng có thể trách ?
“Tại cậu không tốt, là cậu không tốt, cậu nói về sau mình đối mặt với Martin như thế nào ? Mình không muốn sống nữa.”
Ngăn cách điện thoại, Hạ Toa cũng có thể biết giờ phút này Đào Nhạc có bao nhiêu bối rồi.
“Không có việc gì , người nước ngoài đều thoải mái , chuyện hôm qua có lẽ cũng quên rồi.”
Chuyện đã đến trình độ này, Hạ Toa cũng không biết mình nên an ủi Đào Nhạc như thế nào, chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ.
“Mình cũng hi vọng như vậy, nhưng là, ài, lúc trước mình thật không nên lựa chọn tiếp tục ở lại trường học.”
Đào Nhạc ở đầu bên kia điện thoại than thở.
“Nhạc Nhạc, kỳ thật mình rất bội phục cậu, cậu cực kỳ dũng cảm, ít nhất cậu đã nói ra.”
Hạ Toa có chút mất mác, tuy chuyện của Đào Nhạc cũng không có kết quả, nhưng ít nhất cô ấy cũng đã dũng cảm nói ra những lời trong tim mình với người mà mình thích , nhưng còn mình? Thất tình không tính, còn bị bạn tốt phản bội, nhớ tới trong lòng cũng rất buồn bực. Hai người lại nói luyên thuyên những chuyện khác, cúp điện thoại, Hạ Toa có chút thất thần.