Vợ Cũ Bị Câm Của Tổng Tài Bạc Tình

Chương 92


Chương trước Chương tiếp

Cô viết tên của anh.

Lần đầu tiên kể từ khi tỉnh lại, cô viết tên của anh.

Điều đó có phải hay không nghĩa là, cô thật sự đã bỏ qua tất cả?

Khóe môi của anh bắt đầu nhếch lên, cong hơn nữa, cong hơn nữa.

Hướng Thanh Lam có chút bối rối xoay người đi, đặt tay lên bụng, dường như cô có thể cảm nhận được đứa bé cũng đã đồng ý tha thứ cho cha nó.

Là một loại cảm giác nói không nên lời. Tiến ra một bước này với cô cần rất nhiều dũng khí, tất cả đau xót vẫn đang còn lại, nhưng chung quy sẽ có một ngày mờ nhạt rồi mất đi. Anh đang tự trách, cô hiểu rất rõ ràng. Đứa bé kia đâu phải chỉ là cốt nhục của một mình cô, anh là cha của nó, cô biết, anh yêu nó rất nhiều.

Trong lòng dường như được ai đó tiếp thêm dũng khí, cô cắn nhẹ môi, trầm mặc xoay người đi đến sau lưng anh, vươn tay ra ôm anh thật chặt.

Thanh, một lần cuối cùng, nếu anh lại đánh mất em, như vậy nhất định em sẽ không quay đầu nhìn lại.

Arthur kinh ngạc chớp nhẹ hai mắt, dường như không thể xác định được chính mình là tỉnh vẫn là mơ. Anh cúi đầu nhìn bàn tay của Hướng Thanh Lam, thậm chí động cũng không dám động một chút.

“Lam.” Anh quay người lại nhẹ giọng gọi cô.

“Anh yêu em.” Lần này đây, là dùng viết.

Từng nét chữ run rẩy hạ xuống lòng bàn tay của Hướng Thanh Lam, dường như mang theo vô vàn cảm xúc. Anh muốn nói cho cô biết tất cả tâm tình của mình, muốn cô hiểu được anh, mỉm cười với anh như ngày trước. Chỉ là, Hướng Thanh Lam vẫn giữ nguyên trầm mặc, cô sâu kín nhìn vào đôi mắt anh, hai tay không hề động.
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...