Vợ Cũ Bị Câm Của Tổng Tài Bạc Tình

Chương 75


Chương trước Chương tiếp

Hướng Thanh Lam đứng sau một gốc cây to, ảm đạm ngắm nhìn tòa lâu đài xa hoa phía trước mặt. Nơi đó có đài phun nước, hoa tươi, thảm cỏ xanh mượt mà… Tất cả tất cả, dường như đều không có chút dấu vết nào của mùa đông. Thì ra, khoảng cách giữa người hầu và chủ nhân là lớn đến như vậy.

Tựa mình vào gốc cây, cô nhẹ nhàng thở dài một hơi. Thật sự, cô rất muốn bước xa hơn ranh giới này, tìm anh, nhìn anh, nhưng là, không ai cho cô cơ hội cả.

Xoay người định rời đi, cô luyến tiếc ngoái đầu nhìn lại nơi đó một lần nữa, đột nhiên, hai mắt lại trở nên cay xè. Từng giọt từng giọt nước mắt hạ xuống, vỡ tan, giống như cõi lòng cô lúc này.

Thanh…

Người kia là Thanh, đúng vậy, nhưng cô gái đứng bên cạnh anh lúc này, lại không phải là cô.

Y Nhược? Cô chớp nhẹ hai mắt, thật sự không thể tin nổi.

Tuy hai người không chạm mặt nhau nhiều lần, nhưng dù gì trước kia cô cũng là chị dâu của Y Nhược, làm sao lại có thể nhận sai? Vậy ra, người anh yêu bây giờ lại chính là cô ấy, trái đất mới bé nhỏ làm sao, thật đáng buồn, cũng thật đáng cười.

Nhìn thấy anh, vì sao lại là trong hoàn cảnh trớ trêu như vậy?

Lặng lẽ rời đi, cô khó chịu ho khan một tiếng, từng bước chân nặng nề giống như cơ thể đang phải gánh vác cả ngàn cân nặng. Anh đã hạnh phúc rồi không phải sao, cô cũng nên thực hiện lời hứa của mình mới đúng. Chẳng qua, từ tận sâu bên trong, cô vẫn cảm thấy có chút gì đó không cam lòng, cô không muốn nhắm mắt làm ngơ, cũng giống như… ngày đầu tiên hai người gặp mặt.

Arthur đột nhiên giật mình, xoay người nhìn về phía một gốc cây gần đó, hơi hơi nhíu mày lại. Rõ ràng vừa rồi anh cảm thấy có người đang lặng lẽ quan sát bọn họ, hơn nữa, ánh mắt ấy quen thuộc đến lạ kỳ.

“Thanh, anh làm sao vậy, nơi đó có ai sao?” Y Nhược hoài nghi nhìn về phía bên kia, lại không cảm thấy có điều gì khác thường.

Arthur nghe thấy giọng nói của cô, vội vàng thu hồi tầm mắt lại. Anh ôn nhu nhìn vào cô gái trong lòng, lại đột nhiên cảm thấy có chút không đúng. Lam vẫn rất xinh đẹp, thực thiện lương, nhưng là, hình như vẫn còn thiếu mất điều gì đó.

Ví như, ưu thương, man mác buồn.
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...