Vĩnh Hằng Chi Tâm

Chương 63: Quan Tài Đáng Sợ


Chương trước Chương tiếp

“Ầm...! Ầm...”

Dịch V?n Phi v? Trần Vũ c?ch kh?ng giao phong một chi?u.

Hai luồng k?nh kh? b? đạo m?nh liệt va chạm giữa kh?ng trung, khiến cho hang n?i chấn động, k?nh phong c?n qu?t đ? vụn.

- N?y! Dừng tay!

- Tại sao hai người c?c ngươi lại bỗng nhi?n đ?nh nhau?

Một nh?m năm người loạn th?nh một đo?n. Quyền chưởng giao phong, lực lượng cường đại cuồn cuộn khắp phụ cận, b?ng người chuyển động lộn xộn.

Cuối c?ng, L? Đại Khu? v? Ng? Vũ k?o Dịch V?n Phi lại. C?n Đồng Ngọc Linh th? đứng s?ng vai b?n cạnh Trần Vũ, lạnh l?ng nh?n Dịch V?n Phi.

- Kh?ng ngờ tiểu tử ngươi c? thể tiếp được H?n Phong Nhất Chưởng của ta.

Dịch V?n Phi dừng lại, trở n?n b?nh tĩnh.

Suy cho c?ng, mấy người trước mặt đều xuất th?n từ V?n Nhạc m?n, cho d? hắn kh?ng sợ, nhưng e rằng cũng kh?ng chiếm được tiện nghi g?.

M? một quyền Trần Vũ vừa bộc ph?t, lại khiến hắn giật m?nh v? c?ng.

Một chưởng của hắn, mặc d? c?n chưa dốc hết to?n lực, nhưng cũng đ? ph?t động bảy t?m phần mười c?ng lực, ngay cả Luyện Tạng trung kỳ cũng chưa chắc c? thể tiếp được.

- Trần sư đệ, ngươi kh?ng sao chứ?

Đồng Ngọc Linh thở ph?o một c?i, lo lắng hỏi.

- Kh?ng c? g? đ?ng ngại.

Trần Vũ chỉ cảm thấy c?nh tay c? ch?t đ?ng cứng, tr?i tim đập mạnh, V?n S?t nội tức tr?n v?o, liền kh?i phục lại b?nh thường.

Ph?a b?n kia, L? Đại Khu? v? Ng? Vũ cũng ?m thầm kinh h?i.

Trần Vũ d?ng tu vi Th?ng Mạch hậu kỳ đ?nh ra Quyền k?nh ngưng s?t, đối chiến với một k?ch của đệ tử ch?n truyền như Dịch V?n Phi m? vẫn kh?ng rơi xuống hạ phong.

Ngay cả bản th?n Trần Vũ cũng c? ch?t bất ngờ.

Lần n?y, hắn kh?ng sử dụng ph?p m?n bạo ph?t của tr?i tim thần b?.

Tho?ng suy nghĩ một ch?t, Trần Vũ đại kh?i đ? hiểu: một chưởng vừa rồi, ph?t tiết một ?t hung kh? huyết s?t c?n thừa trong cơ thể, cho n?n chưởng lực mới tăng ph?c lớn như vậy.

Phải biết rằng, kh? tức huyết s?t c?n thừa lại trong cơ thể vẫn chưa ho?n to?n chuyển h?a hấp thu. Kh?ng chỉ vậy, Trần Vũ c?n cảm gi?c V?n S?t nội tức trong cơ thể đ? trở n?n th?ng thuận hơn.

Cảm gi?c n?y, giống như ? niệm “th?ng suốt”.

Hắc hắc... Xem ra thật sự phải cảm tạ một chưởng của Dịch V?n Phi rồi.

D? trong l?ng nghĩ vậy, nhưng biểu t?nh tr?n mặt của Trần Vũ lại kh?ng tốt lắm, từ đầu đến cuối vẫn lạnh l?ng nh?n Dịch V?n Phi.

- Dịch V?n Phi, ngươi ph?t đi?n g? đấy, gặp người n?o cũng cắn sao?

Đồng Ngọc Linh phẫn hận n?i, ng?n từ t?n nhẫn đến mức khiến cho đ?m người Trần Vũ cũng phải xấu hổ.

- Ngươi... c?c ngươi!

Gương mặt tuấn t? của Dịch V?n Phi giận dữ vặn vẹo, chỉ thiếu ch?t nữa l? chuẩn bị động thủ.

- Dịch huynh, c? lời n?y ta phải n?i r?. Ngươi v? cớ g? đột nhi?n hạ thủ với Trần Vũ, h?nh như h?m nay cũng l? lần đầu ti?n c?c ngươi gặp mặt mới đ?ng.

Ng? Vũ khuy?n nhủ.

Dịch V?n Phi cưỡng chế tức giận, ?nh mắt băng l?nh cừu thị, nh?n Trần Vũ một c?ch t?n nhẫn.

- Trần Vũ, ta hỏi lại ngươi một c?u. Ngươi c? phải đ? định ra h?n ước với Sở Uyển Ngọc kh?ng?

Dịch V?n Phi h?t s?u một hơi, n?i.

Sở Uyển Ngọc? H?n ước?

Trần Vũ sửng sốt, cẩn thận nghĩ lại, dường như đ?ng thật c? chuyện như vậy.

Hắn thiếu ch?t nữa đ? qu?n mất chuyện bản th?n bị gia tộc sắp đặt h?n sự, đối tượng c?n l? nữ nhi của th?nh chủ Sở Phong.

Chuyện n?y cũng được cha mẹ Trần Vũ đồng ?.

N?i c?ch kh?c, Sở Uyển Ngọc đ?ch thật l? vị h?n th? của hắn, ?t nhất, tr?n danh nghĩa l? kh?ng sai.

- Hừ, xem ra ngươi cũng biết chuyện n?y. Ta v? Uyển Ngọc t?nh đầu ? hợp, duy?n định kiếp n?y, vậy m? bị ngươi ho?nh đao đoạt ?i.

Trong mắt Dịch V?n Phi l?e l?n một tia o?n hận.

- Ngươi... ngươi c? vị h?n th??

Tr?n gương mặt thanh t? của Đồng Ngọc Linh hiện r? vẻ kinh ngạc, trong mắt c?n tho?ng c? ch?t ảm đạm.

L? Đại Khu? v? Ng? Vũ cũng trợn mắt h? hốc mồm nh?n hai người.

- Ta n?i n?y Trần sư đệ, nếu như Dịch huynh v? nữ nh?n kia đ? y?u thương nhau, ngươi cưỡng ?p chia rẽ uy?n ương cũng c? ch?t kh?ng đ?ng nha.

L? Đại Khu? vội ho một tiếng.

- Xin lỗi, ta ngay cả mặt mũi Sở Uyển Ngọc như thế n?o cũng chưa từng thấy. Đối với chuyện của c?c ngươi, ta cũng kh?ng hứng th?!

Trần Vũ tức giận.

Nhắc đến chuyện n?y, hắn cũng căm tức v? c?ng.

- Hừ! Ta khuy?n ngươi sớm ng?y từ bỏ ? đồ kh?ng an phận với Uyển Ngọc đi! Bằng kh?ng, người c? chủ ? với nữ nh?n của ta, đều kh?ng c? kẻ n?o c? kết cục tốt.

Dịch V?n Phi uy hiếp.

Hắn cũng kh?ng tin Trần Vũ d?m t?m c?i chết.

Với dung mạo của Sở Uyển Ngọc, từng c? rất nhiều người chỉ nh?n thấy dung mạo n?ng một lần, liền nhớ m?i kh?ng qu?n. V? thế, Dịch V?n Phi đ? từng ?m to?n v?i t?n t?nh địch, nhẹ th? chặt ch?n tay, nặng th? phế bỏ tu vi.

- Chậc chậc, nh?n bộ dạng của ngươi, xem ra c?n chưa đắc thủ được nữ nh?n n?y. C? bản lĩnh, ngươi đoạt n?ng về, t?m Sở gia giải trừ h?n ước đi!

Trần Vũ b?y ra bộ dạng: chuyện kh?ng li?n quan đến ta.

- Ngươi...

Dịch V?n Phi nổi giận.

Quả thật hắn kh?ng đắc thủ nữ nh?n n?y, cho n?n mới lưu ? như vậy.

Chẳng qua, bộ dạng ti tiện “ta kh?ng để ?, muốn kết h?n th? ngươi đoạt về đi” của Trần Vũ, lại khiến cho hắn giận dữ kh?ng th?i.

- Được rồi được rồi, chẳng qua l? ch?t ?n o?n nam nữ m? th?i.

Ng? Vũ vội v?ng h?a giải.

Đ?ng l?c n?y, b?n ngo?i hang n?i chợt truyền đến một trận tiếng chim khiếu, ?m phong g?o th?t.

Ồ?

Mọi người thầm r?ng m?nh, chạy ra ngo?i động khẩu xem t?nh huống.

Qua hai ng?y, hung điểu ngo?i hang n?i đ? đi hơn ph?n nửa, chỉ c?n dư lại chừng một hai ng?n con.

Đại kh?i chờ th?m một ng?y, hẳn c? thể trốn đi được.

- Kh?ng đ?ng, những hung điểu n?y dường như đang sợ h?i thứ g? đ?.

Đồng Ngọc Linh cẩn thận ph?n t?ch.

Mọi người nh?n l?n trời, chỉ thấy bầy hung điểu căn bản kh?ng để ? đến năm người, bọn ch?ng hướng về một ph?a r?t l?n, l?ng vũ run rẩy, trong mắt tr?n ngập sợ h?i đến từ bản năng.

Một hướng kh?c của V?n Uy?n sơn mạch, chợt tr?n tới một luồng kh? tức ?m u.

“V?...”

Một trận h?n ? kh?ng t?n nổi l?n trong l?ng đ?m người.

L?c n?y, một tiếng chim khiếu sắc b?n vang trời, chợt xẹt qua bầu trời m?y.

- L? Hung Điểu Vương.

Một đầu hung điểu khổng lồ m?u đen xuất hiện, mang theo một trận cuồng phong kh?i đen, ph?t ra từng trận r?t g?o, khiến mọi người chấn kinh.

Uy thế cường đại, c?n hơn cả đầu huyết m?ng bị ch?m giết l?c trước.

Ch?nh l? đầu Hung Điểu Vương đ? tiếp cận H?a Kh? cảnh kia.

Hung Điểu Vương căn bản kh?ng nh?n năm người ở cửa động, ngược lại ph?t ra tiếng r?t bất an, nhằm về một phương hướng kh?c, kh?ng ngừng r?t g?o thị uy.

Mấy nhịp h? hấp sau, tại ch?n trời xa x?i chợt nổi l?n một trận vụ kh? u ?m lạnh lẽo quỷ dị, một luồng kh? tức mục n?t tr?n ngập khắp nơi.

Trong l?c mơ hồ, trong kh? vụ u ?m xuất hiện một điểm đen nhỏ.

- Thứ g? vậy?

Năm người đột nhi?n run l?n một c?ch kh? hiểu.

Luồng kh? tức ?m trầm n?y, c?ng l?c c?ng mạnh, khiến người kh?c cảm thấy bất an.

Trong kh? vụ u ?m, điểm đen nhỏ từ từ trở n?n to lớn.

- Đ? l?...

Trần Vũ c? gi?c quan thị lực tốt nhất, sau khi nh?n thấy r? h?nh th? của vật thể lạ kia, to?n th?n lập tức run rẩy.

Điểm đen từ từ ph?ng to, sau đ?, một c?i “quan t?i đ?” xẹt qua kh?ng trung, tiến v?o tầm mắt của đ?m người.

Quan t?i đ?!

Mọi người trợn trừng mắt, h?t v?o một ngụm kh? lạnh.

Bề ngo?i quan t?i đ? đen nhẻm cũ n?t, hai b?n v?ch quan t?i khắc họa hoa văn đ? t? dị lạnh l?ng, phảng phất như chữ khắc ch?m Thượng Cổ. Quan t?i đ? k?o theo một đ?m sương m? ?m u, nhanh ch?ng tiếp cận, kh? tức c?ng ng?y c?ng đ?ng sợ.

- Quan t?i đ?... c? người!

Kh?ng biết l? ai khẽ h? l?n, khiến mọi người cảm thấy da đầu t? dại.

Trần Vũ tập trung nh?n, chỉ thấy bốn g?c “quan t?i đ?” c? bốn c?i b?ng người như x?c chết kh?ng hồn.

Bốn b?ng người n?y, tứ chi cứng đờ, khu?n mặt trắng bệch, con ngươi u ?m.

Bốn th?n ảnh “hoạt tử nh?n” (*) giống như quỷ tốt, khi?ng quan t?i đ? tản m?t kh? tức ?m u khủng bố, bay giữa kh?ng trung.

Cuối c?ng, quan t?i đ? bay đến tr?n khoảng kh?ng bầy hung điểu.

Chỉ trong nh?y mắt, phụ cận lập tức ch?m v?o tĩnh mịch, to?n bộ hung th? đều run rẩy bất an.

Năm người Trần Vũ, tr?n ứa mồ h?i lạnh, tr?i tim như bị đ? n?n tới cực điểm, ho?n to?n kh?ng thở nổi.

Năm người đều kh?ng d?m động, cũng kh?ng d?m h? răng mở miệng n?i chuyện, chỉ sợ kinh động đến “k? chủ” trong quan t?i đ?. Thậm ch? tr?n người bốn hoạt tử nh?n giống như quỷ vệ khi?ng quan t?i đ? cũng tản m?t ra kh? tức khiến mọi người h?i h?ng khiếp v?a.

Quan t?i đ? tiến đến, bầy chim bị x?m phạm liền trở n?n kinh loạn đi?n cuồng.

Trong đ?, Hung Điểu Vương khổng lồ vỗ động hắc vũ, g?y n?n một trận cuồng phong ?m l?nh.

Bầy hung điểu c?ng tiếp x?c với quan t?i đ?.

“?...?...?...n...g!”

B?n ngo?i quan t?i đ? bỗng nhi?n nổi l?n một luồng ?nh s?ng x?m đen, ngay cả những chữ khắc ch?m quỷ dị cũng lập l?e l?e s?ng.

“K?t...”

Nắp quan t?i đ? chợt dịch chuyển v?i thước.

Tiếp theo, một c?nh tay xương kh? từ b?n trong chậm r?i th? ra.

Một m?n n?y khiến tr?i tim đ?m người Trần Vũ nhảy l?n tới cổ họng, sống lưng m?t lạnh, kh? huyết như tắc nghẽn.

?p lực đ?ng sợ, khiến mọi người kh?ng thể thở nổi.

Ngay miệng quan t?i đ?, b?n tay xương kh? ?m trầm chầm chậm vẽ một v?ng, tr?n trời ph?t ra tiếng sấm nổ vang rền.

“Ầm...”

Bằng mắt thường c? thể thấy được một c?i b?ng khổng lồ đen như mực xẹt qua ch?n trời.

Ngay khoảng khắc đ?, một tiếng r?t th? thảm kinh hồn vang vọng kh?ng dứt, ph? vỡ bầu trời. Chỉ thấy th?n thể khổng lồ của Hung Điểu Vương bị chia năm xẻ bảy, to?i thi từ tr?n kh?ng trung rơi lả tả xuống.

C?ng l?c đ?, h?ng trăm hung điểu gần đ? cũng từ tr?n trời rơi xuống, huyết nhục thi cốt đều vỡ vụn.

Trước cửa động, năm người Trần Vũ giật m?nh kinh h?i, nh?n l?ng chim v? huyết nhục tản m?t đầy trời, giống như thi?n nữ rải hoa.

C?nh tay xương kh? chỉ mới c?ch kh?ng bổ ra một trảo, kh?ng chỉ Hung Điểu Vương bị giết, m? bầy hung điểu xung quanh cũng chết thảm mấy trăm con.

Đ?y l? cấp bậc g??

“V?...”

L?c n?y, quan t?i đ? ?m u đ?ng sợ lại chầm chậm bay về ph?a gần cửa động, sau đ? đi ngang qua.

Năm người Trần Vũ sợ h?i, da đầu t? dại, ho?n to?n h?t thở kh?ng th?ng.

“?...?...?...n...g!”

Nắp quan t?i chậm r?i v?n l?n, ?nh s?ng u ?m tr?n những chữ khắc ch?m tr?n v?ch quan t?i đ? cũng vụt tắt, c?nh tay xương kh? đ? biến mất kh?ng c?n dấu vết.

Bốn quỷ vệ khi?ng quan t?i đ? cũng rời đi c?ng l?c c?ng xa.

Đến tận khi quan t?i đ? biến mất trong m?n sương m? đen x?m, trở th?nh một điểm đen nhỏ cuối tận ch?n trời th? mọi người mới thở dốc nổi.

“Ph?...”

Nh?m năm người đều cảm thấy y phục bị mồ h?i thấm ướt đẫm, bộ dạng như c?n chưa tỉnh hồn.

- Ta cảm thấy, bốn quỷ vệ khi?ng quan t?i đ? kia, ?t nhất cũng l? thực lực tr?n H?a Kh? cảnh. Tồn tại thần b? trong quan t?i đ? lại c?ng kh?ng thể phỏng đo?n.

Dịch V?n Phi h?t s?u một hơi.

- H?a Kh? cảnh? Tầng thứ như vậy c? thể dễ d?ng ph?t hiện ra ch?ng ta mới đ?ng.

Đồng Ngọc Linh lẩm bẩm.

- Khẳng định ph?t hiện.

Dịch V?n Phi quả quyết n?i:

- Chẳng qua l? ch?ng ta kh?ng cản đường ch?ng. Tồn tại như vậy, h? cần hạ thủ với đ?m kiến h?i như ch?ng ta?

Mọi người đều ngạc nhi?n, nhưng kh?ng thể kh?ng thừa nhận sự thật n?y.

Trải qua một chuyến n?y, năm người kh?ng d?m dừng lại tại nơi n?y nữa, lập tức mỗi người đi một ngả.

Hai ng?y sau.

Bốn người Trần Vũ trở về V?n Nhạc m?n.

- Trần sư đệ, ch?ng ta đi gặp sư t?n, đem chuyện n?y n?i cho l?o nh?n gia ng?i. Tồn tại khủng bố trong quan t?i đ? kia, tuyệt đối c? thể rung chuyển to?n bộ t?ng m?n Sở quốc.

Ng? Vũ trịnh trọng n?i.

Trần Vũ gật đầu, hắn cũng rất t? m?, quan t?i đ? kia rốt cuộc l? thứ g?.

C? lẽ sư t?n Mao Thu Vũ biết.

Kh?ng l?u sau.

Bốn người Trần Vũ gặp được sư t?n Mao Thu Vũ trong phủ trưởng l?o.

- X? tiểu tử, đ?m người c?c ngươi đi đ?u mấy ng?y qua, một người cũng kh?ng t?m được.

Mao trưởng l?o khẽ mắng một c?u.

- Sư t?n, xảy ra chuyện lớn rồi...

Ng? Vũ lập tức l?n tiếng, đem sự kiện quan t?i đ? đ?ng sợ m? mọi người từng trải qua, giảng giải một lần.

Quan t?i đ??

Trong mắt Mao trưởng l?o chợt l?e tinh quang, đợi đến khi nghe xong, sắc mặt lại b?nh thản như cũ.

D?ng vẻ b?nh tĩnh của sư t?n, khiến Trần Vũ ngạc nhi?n kh?ng th?i.

- Vi sư đ? biết rồi. Mấy ng?y trước, V?n Nhạc m?n ch?ng ta cũng nhận được tin tức về “?m Thạch Quan” n?y.

Mao trưởng l?o chậm r?i n?i.

***

(*) Hoạt tử nh?n: x?c sống



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...