Một chiếc phi thuyền luyện kim buông xuống ở chân Tuyết Thạch sơn, từ trong phi thuyền một đám người đi ra, cầm đầu chính là nữ tử áo bào bạc Mặc Dương Kỳ! Phía sau nàng là một đám các trưởng lão cùng với một số tinh anh khác của Mặc Dương gia tộc, ai cũng khẩn trương vạn phần.
Bọn họ nhìn sơn đạo uốn lượn, nhìn tòa thành bảo loáng thoáng trên đỉnh núi.
Mặc Dương Kỳ hít sâu một hơi.
Nhịp tim của người khác cũng có chút loạn.
“Thời khắc quyết định vận mệnh Mặc Dương gia tộc chúng ta đến rồi.” Mặc Dương Kỳ cố gắng bình ổn cảm xúc khẩn trương, lập tức hạ lệnh, “Đi, theo ta lên núi.”
Ai cũng ngoan ngoãn đi bộ lên núi.
Trước lầu chính của thành bảo.
Vợ chồng Đông Bá Liệt đều nhìn chằm chằm một đám người từ xa xa đi tới.
“Ca, ca nói phụ thân mẫu thân sẽ làm như thế nào? Có thể dễ dàng như vậy tha cho Mặc Dương gia tộc hay không?” Thanh Thạch đứng ở bên cạnh khẽ hỏi.