Hồ Sơn xoa xoa đôi tay, vẻ mặt hưng phấn: "Quá tuyệt, bà nội nó, đợi lâu như vậy mà cái vòng loại Đấu Kiệm hội nát bét cuối cùng mới kết thúc! Lại không có cái mới để xem."
Đào Thù Nhi mắt lộ vẻ mê ly: "Đúng vậy, Cổ Dung Bình quá đẹp trai! Ta thấy khắp Thiên Nguyệt giới, không có nam nhân xuất sắc hơn hắn! Ta thật thích".
Hồ Sơn thầm mắng Đào Thù Nhi là hoa si, đột nhiên chú ý tới Yến Minh Tử hôm nay tựa hồ như thất thần.
"Lão Yến, đang nghĩ gì vậy?"
Yến MInh Tử giật mình ngẩng đầu, cười khổ nói: "Nghĩ tới kiếm tinh thạch a!"
"Kiếm tinh thạch? Ngươi gần đây thiếu tinh thạch để tiêu sao? Ta trên tay còn một ít, nếu không cho ngươi vay." Hồ Sơn hào sảng nói. Ba người vì trước đây cùng chiến đấu, rồi thành đồng bọn sống chết.
Yến Minh Tử lắc đầu: "Vừa mua một thanh phi kiếm mới, tinh thạch tiêu gần hết. Không vội, chầm chậm kiếm là được, lúc hết cách lại tìm tới ngươi."
"Sao, ngươi mua phi kiếm mới? nhanh cầm ra chúng ta xem chút." Đào THù Nhi lập tức hứng khởi.
Yến Minh Tử lấy ra một thanh phi kiếm màu lam: "Kiếm tên Thâm Dương, cấp 3."
Hồ Sơn nhìn một chút, lắc đầu: "Không bằng Trích Thủy Kiếm trước kia của ngươi."