EDIT: Nắng Diệp Ân
***************Bùi Thanh bắt đầu hát.
Như vậy dù chen vào đó vài lời nói cũng giống như âm thanh của tự nhiên, phất qua tai không còn có cảm giác như vừa rồi nữa.
Ngàn vạn ánh mắt đều hướng về phía Bùi Thanh đang đứng trên sân khấu.
Bởi vì một câu nói của hắn, một hành động hay mỗi ca khúc mà hắn hát đều lay động cõi lòng những con người nơi đây.
Ngay cả Đỗ Vân Tu cũng bị cuốn hút vào bầu không khí náo nhiệt này.
Bất kỳ một ngôi sao nào, cho dù là ca sĩ hay diễn viên đều cần tạo dựng khí chất và khí thế riêng của mình. Hắn ban đầu không thể hình dung rõ nó như thế nào, nhưng bây giờ khi đứng dưới đài ngước nhìn Bùi Thanh trên sân khấu, Đỗ Vân Tu nghĩ có lẽ hắn đã loáng thoáng cảm nhận khí thế đó rồi.
Sân khấu rất lớn, cũng thật hoa lệ, cộng thêm đó là vũ điệu dance rất ấn tượng.
Bùi Thanh không nhảy những vũ điệu nóng bỏng như các ca sĩ trẻ hiện nay, thậm chí hắn cũng không làm ra mấy hành động ám muội gây chú ý ánh nhìn của khán giả nhưng cả người hắn lại toát lên sự cuốn hút, dù là ai cũng không thể dời mắt khỏi hắn.
Có một loại người giống như thiên thần vậy.
Hắn đứng ở nơi đó, sân khấu lớn như vậy nhưng chỉ vì hắn mà tỏa sáng, không ai có thể vượt qua hắn cả.
Đây chính là ca thần, đó mới thật sự là siêu sao.
Đỗ Vân Tu ngồi ở hàng ghế vip lặng lẽ xem buổi biểu diễn qua màn hình lớn, đột nhiên cảm thấy con đường mà mình phải đi vẫn còn rất dài...
Một bài hát lại tiếp một bài, khán giả dưới đài nghe như mê như say, vỗ tay như sấm dậy. Ngọn đèn đột nhiên biến đổi, tới đoạn mời khách quý bước lên sân khấu, Bùi Thanh không giới thiệu nhưng khán giả nghe được âm nhạc vang lên liền đoán ra vị khách đó chính là—— Lệ Tiêu!
Lệ Tiêu bước lên sân khấu dưới cái nhìn của hàng vạn khán giả ở đây, nghiễm nhiên trở thành tâm điểm của sự chú ý.
Đôi chân thon dài ung dung bước lên từng nấc thang, đến khi bước gần sân khấu liền dùng tư thế tuyệt đẹp nhảy lên, động tác nhẹ mà phóng khoáng đó lập tức khiến cả dàn fan khắp thính phòng đều thét chói tai!
Chỉ có vẻ mặt của Bùi Thanh là không thay đổi gì.
Bài hát mà Lệ Tiêu và Bùi Thanh cùng biểu diễn hôm nay là do hai người cải biên từ bài hát của Lệ Tiêu trước đó.
Đây là một ca khúc mang nhiều cảm xúc thuộc dòng nhạc R&B*, nhưng bây giờ tăng thêm một key, hát đến khúc cao giọng, thanh âm của Bùi Thanh đệm thêm cao vút mà trong trẻo xuyên thấu cả tiếng vọng khắp thính phòng, dùng tiếng hát thu hút người khác như loài hải yêu trong thần thoại Hy Lạp vậy...
(R&B :?Rhythm and Blues, kết hợp từ ba dòng nhạc chính: jazz, nhạc phúc âm (nhạc nhà thờ của người da đen theo đạo Cơ Đốc ở miền Nam Hoa Kỳ) và blues. R&B hiện đại có nhiều nét khác biệt so với "tổ tiên" của mình, chủ yếu tập trung vào những giai điệu mang phong cách nhạc pop và thiên về khuynh hướng văn hóa chứ không còn mang đậm phong cách blues, jazz hay nhạc phúc âm nữa.)Nửa trước đoạn luôn tiến hành thật sự thuận lợi.
Nhưng nửa đoạn sau, Lệ Tiêu high quá nên vung tay quá mạnh nên Microphone liền thẳng tắp bay ra ngoài!
Bài hát này là do Lệ Tiêu hát chính.
Không có Microphone cũng chỉ còn nhạc đệm, Bùi Thanh cảm thấy kỳ lạ, mới quay đầu nhìn đã thấy Lệ Tiêu lộ vẻ mặt vô tội, khua tay múa chân ý chỉ trong tay mình không có mic.
Bùi Thanh đã lăn lộn trong showbiz lâu năm nên kinh nghiệm phong phú, thấy trong tay Lệ Tiêu trống không, chỉ dừng một giây khó hiểu rồi nhanh chóng đi qua lại gần Lệ Tiêu, hai người dùng chung một Microphone để hát. Hành động như vậy lập tức khiến cả thính phòng ồ lên! Vốn nghe nói quan hệ giữa hai người này đã mập mờ mà nay hai người đó lại có hành động thân mật như thế trước mặt họ!
Bị nhiều người nhìn như vậy, sau này nếu tình cảm hai người không còn như trước thì đến cả đường lui cũng chẳng có!
Đỗ Vân Tu cả kinh, sau lưng một mảnh mồ hôi lạnh, nháy mắt trong lòng thoáng lo lắng.
Bùi Thanh, anh có biết anh đang làm gì hay không!
Người đại diện của Bùi Thanh vội vàng từ sau khán đài chạy lên, đưa một mic khác cho Lệ Tiêu, Lệ Tiêu cũng không lấy, khăng khăng vẫn hát chung mic với Bùi Thanh. Người đại diện gấp đến độ không có cách nào, Bùi Thanh liếc mắt nhìn Lệ Tiêu một cái, chỉ thản nhiên cười cười, nói vài câu với người đại diện, đối phương đành phải lắc đầu rồi rời khỏi sân khấu.
Mặc dù ngồi ở hàng ghế vip.
Đỗ Vân Tu cũng chỉ có thể thấy khóe môi Bùi Thanh mấp máy, nghe không rõ rốt cuộc bọn họ đã nói gì. Nhưng qua ánh mắt Bùi Thanh nhìn Lệ Tiêu vừa rồi, Đỗ Vân Tu hiểu rõ, người lạnh lùng như Bùi Thanh cuối cùng cũng động tình rồi...
"Tình cảm của bọn họ tốt lắm." Phó Tử Hãn ghé vào tai Đỗ Vân Tu nói.
Đối phương cách hắn rất gần, tuy rằng bốn phía đều là tiếng hoan hô của khán giả nhưng giọng nói của Phó Tử Hãn vẫn rất rõ ràng.
Cả người Đỗ Vân Tu nửa nóng nửa lạnh, nói không rõ cảm giác bây giờ thế nào. Hắn trước kia cũng từng ao ước được công khai thể hiện tình cảm như Bùi Thanh và Lệ Tiêu bây giờ, lại mơ hồ mang theo lo lắng.
Giới giải trí này vốn đã loạn.
Nơi nơi đều là quy tắc ngầm, lạm giao, hít thuốc phiện. Còn cặp vợ chồng đều là ngôi sao được xem là hình mẫu thì chẳng nói rõ được gì, có thể mặt ngoài ngụy trang là gia đình hạnh phúc, ai biết được phía sau đó thế nào, thậm chí những người chia tay, ly hôn lại càng vô số kể.
Nếu bây giờ thể hiện tình cảm quá lộ liễu, nói không chừng... Sau này mối quan hệ không còn bền chặt như trước thì khó mà đoán trước được điều gì.
Ánh huỳnh quang lớn chiếu rọi khắp nơi, từng tia chồng chéo lên đôi mắt Đỗ Vân Tu...
Phó Tử Hãn đã nhận ra cảm xúc Đỗ Vân Tu có gì đó bất thường, thừa lúc người ta không chú ý liền vươn tay muốn nắm tay Đỗ Vân Tu, Đỗ Vân Tu do dự một hai giây, muốn giãy ra lại bị đối phương nắm thật chặt."Đêm nay cậu làm sao vậy?!"
"... Cậu có phải hối hận hay không?! Hối hận vì quyết định cùng một chỗ với tôi?"
Khuôn mặt Phó Tử Hãn ngược ánh đèn sân khấu nên chẳng thấy rõ biểu tình gì.
Đỗ Vân Tu từ góc độ này nhìn sang chỉ thấy rõ đôi mắt sáng màu hổ phách của Phó Tử Hãn. Trên sân khấu, Bùi Thanh và Lệ Tiêu vẫn đứng rất gần nhau như trước, dùng chung một Microphone để hát, mà dưới khán đài, hắn và Phó Tử Hãn để dùng tư thế thân mật này nói chuyện...
Lúc trước Đỗ Vân Tu vẫn nghĩ thay đổi bề ngoài trở thành người khác rồi thì hắn sẽ có thể bắt đầu gia nhận giới giải trí lần nữa.
Kết quả không phải như thế.
Tính cách kiếp trước vẫn ảnh hưởng ít nhiều đến cuộc sống của hắn bây giờ.
Đỗ Vân Tu nghĩ rằng việc thay đổi thân phận khác sẽ không cần lo lắng về tính hướng của mình nữa.
Nhưng lại không phải vậy.
Sau một thời gian dài trải qua cuộc sống cô đơn, hắn bắt đầu hy vọng có một người có thể ở cùng hắn, không lừa gạt hắn, hai người thật lòng làm quen nhau rồi nắm tay nhau trải qua cuộc sống hạnh phúc sau này.
Nhưng dù sao hắn cũng không phải là Bùi Thanh, lại càng không phải là Lệ Tiêu.
Sự việc trước kia khiến hắn như chim sợ cành cong, nghi ngờ quá sinh lo lắng. Mà sau vụ scandal tình ái giữa Bùi Thanh và Lệ Tiêu trước kia bị báo chí phanh phui càng khiến hắn sợ hãi, không dám công khai quan hệ giữa mình và Phó Tử Hãn...
Bởi lẽ hắn rất sợ giẫm phải lên vết xe đổ.
*** *** ***
Phó Tử Hãn vốn có ý tốt mới dẫn Đỗ Vân Tu đến buổi biểu diễn của Bùi Thanh, đồng thời cũng muốn xúc tiến tình cảm giữa hai người.
Kết quả hai người lại ra về trong không vui...
Trong lòng Đỗ Vân Tu cũng chán nản không thôi, hiểu rõ tất cả cũng do hắn vẫn chưa giải quyết vấn đề giữa mình và Phó Tử Hãn.
ESE bên này đã bắt đầu an bài bộ điện ảnh mà hắn diễn trong năm nay, lại còn đưa rất nhiều kịch bản để hắn chọn.
Bây giờ Chử Phong đã trở thành diễn viên dưới trước công ty giải trí Phẩm Ưu, Lệ Tiêu thì chơi phiếu, diễn xuất của Đằng Trạch và Úy Dật Phi vẫn chưa tốt, còn Tạ Di lại chủ yếu hoạt động ở nước ngoài, tính ra thì những nghệ sĩ còn lại không có kĩ năng diễn xuất và độ nổi tiếng như Đỗ Vân Tu. Nhìn chung toàn bộ ESE chỉ có Đỗ Vân Tu được xem là nhân tài mới xuất hiện, tiềm lực* lại vô hạn . Mà lúc trước sau khi chấm dứt sự kiện bênh vực Phong Cảnh mà bị đóng băng hoạt động thì công ty lại chẳng có ý làm khó hắn.
(*Khả năng tiềm tàng.)
Trong lòng Đỗ Vân Tu hiểu rõ tất cả chuyện này đều nhờ có Phong Cảnh giúp đỡ.
Tuy rằng người đại diện trên danh nghĩa của hắn bây giờ không phải Phong Cảnh, nhưng khoảng thời gian này tất cả những hợp đồng mà hắn nhận từ đóng phim cho đến làm người phát ngôn đều phải do Phong Cảnh xem qua trước.
Mới đầu hắn còn không biết tại sao Phong Cảnh phải làm vậy, hỏi thì Phong Cảnh chỉ cười nói rõ: "Cậu chẳng qua chỉ là một người mới mà thôi. Coi như không bị đóng băng hoạt động nhưng Lệ Duệ chỉ cần giở vài trò mánh khóe, việc cậu bị vùi dập trong giới giải trí hỗn loạn này cũng là điều tất nhiên. Vì vậy mà cậu phải thận trọng trong mọi việc! Dù sao thì số nghệ sĩ bị hủy hoại sự nghiệp bởi vì mấy tờ hợp đồng cũng không phải ít."
"Tôi sẽ xem xét mọi thứ trước... Nếu quả thật có vấn đề, chẳng lẽ bọn họ còn muốn tiếp tục giao hợp đồng này cho cậu nữa sao?"
Lời này của Phong Cảnh còn cố ý ám chỉ điều gì khác.
Sau khi chia tay với Lệ Duệ, cho dù vẫn giữ chức giám đốc nhưng Phong Cảnh cũng không thật sự xem mình là nhân viên của ESE, một mặt vì bị tước đi quyền hành, mặt khác hắn cũng không còn lưu luyến gì ESE nữa.
Nếu ESE thật sự muốn gây khó dễ với Vân Tu, hắn cũng không sợ sóng gió mà lập tức lôi chuyện trước kia ra, khiến ESE một phen sứt đầu mẻ trán.
Mà Đỗ Vân Tu nhắc mới nhớ, quả thật có rất nhiều ngôi sao bởi vì không xem xét hợp đồng mà nhanh tay ký tên cuối cùng hoặc bị công ty làm lớn chuyện rồi ảnh hưởng đến thanh danh, hoặc là bị công ty kiện cáo rồi phải bồi thường mấy trăm vạn. Qua đó có thể thấy Phong Cảnh đã nhanh hơn hắn một bước, tính toán cẩn thận từng việc một.