Nghe được thanh âm này, sắc mặt Dương Lỗi đại biến.
- Không tốt, Trường Tí Ma Hầu Hoàng kia rõ ràng đã truy tới.
Như thế nào cũng thật không ngờ, đến nơi này, Trường Tí Ma Hầu Hoàng kia vẫn đuổi đi theo, xem ra Trường Tí Ma Hầu Hoàng này là muốn liều mạng vì tử tôn của mình báo thù rồi.
- Đi mau, đi mau.
Dương Lỗi không ngừng thúc giục.
- Các ngươi đi trước, nhanh lên, chỉ cần các trưởng lão chạy tới liền không có việc gì rồi.
Ba người chạy như điên, nhưng Trường Tí Ma Hầu Hoàng lại càng ngày càng gần.
Không còn kịp rồi, Dương Lỗi âm thầm kêu khổ, Trường Tí Ma Hầu Hoàng này tốc độ rõ ràng nhanh như vậy, không nghĩ tới ở chỗ này chậm trễ một lát, tên kia liền đuổi theo rồi.
- Nhị tỷ, các ngươi đi trước, ta ở lại kéo dài thời gian, nhanh lên.
Dương Lỗi biết rõ nếu như lại tiếp tục xuống dưới, ba người đều bị đuổi kịp, còn không bằng mình chặn đường một lát.
- Thế nhưng mà. . .
- Không có nhưng nhị gì hết, không có thời gian rồi, Thanh Thủy, ngươi kéo Nhị tỷ ta đi mau, không cần nói nhiều, các ngươi lưu lại sẽ chỉ làm cho ta vướng víu.
Dương Lỗi quát lớn.
- Nguyệt Nhi tỷ, chúng ta đi.
Dương Thanh Thủy cũng biết, hai người mình tu vị quá yếu.
Nhưng Dương Nguyệt lại mạnh mẽ lắc đầu, lấy ra Tiên khí Thủy Tiên các kia nói:
- Không được, ta có Tiên khí, còn có thể hỗ trợ ngăn cản một chút, ngươi đi trước.
Dương Lỗi tinh tường, Tiên khí tuy lợi hại, nhưng hôm nay Dương Nguyệt căn bản không có thực lực thúc dục nó, cường hành sử dụng là không có bất kỳ chỗ tốt, liền lắc đầu cự tuyệt.
- Nhị tỷ, ngươi đi mau, ta có biện pháp, chẳng lẽ ngươi quên ta lúc đầu là như thế nào giết chết Thiết Bối Cự Tích kia sao?