- Yên tâm, ta còn không đến mức lòng dạ nhỏ mọn như vậy, những chuyện này ta sớm đã nghĩ thông suốt, bất quá Dương Thiên hi vọng ngươi hảo hảo quản giáo một chút.
Đối với Dương Thiên, Dương Lỗi là không chút hảo cảm, nếu như gặp lại hắn mà nói, thật đúng là có khả năng giáo dục một chút.
Bọn người Dương Hữu đi không bao lâu, Triệu Viễn cũng tới.
- Dương lão đệ, nghe nói ngươi lại bị sát thủ tìm tới cửa, ngươi không có việc gì chứ? Nếu không đi chỗ ta tránh một chút?
Vừa nhìn thấy Dương Lỗi, Triệu Viễn liền nói ra.
Dương Lỗi nghe vậy lắc đầu nói:
- Không có việc gì, Triệu lão ca không cần lo lắng, bất quá là bị thụ một chút vết thương nhỏ mà thôi, đã không có gì đáng ngại.
Thấy Dương Lỗi nói thật nhẹ nhàng, nhưng Triệu Viễn biết rõ, chỉ sợ không có đơn giản như vậy, trước kia gặp được Kim bài sát thủ liền để cho Triệu Viễn tim đập nhanh rồi, lần này chỉ sợ là lợi hại hơn.
- Lão đệ, nghe lão ca một câu, Thiên Tinh lâu này rất khó chơi, hơn nữa bình thường đều là ám sát, địch ở trong tối, ngươi ở ngoài sáng, khó lòng phòng bị, cho nên vẫn là đi chỗ ta an toàn hơn.
Triệu Viễn khuyên.