"Ha ha !" Thánh thiên sứ quả nhiên hưng phấn ngửa mặt lên trời cười lớn, cười đủ rồi nàng lại đột nhiên lạnh mặt, nhìn ta nói: "Đây chỉ là bắt đầu, ngươi sau này sẽ phải buồn bực rất nhiều nữa."
"Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?" Bần đạo bất đắc dĩ nói.
"Ý nghĩ của ta rất đơn giản." Thánh thiên sứ cười mị mị nói: "Ngươi đã làm ta bị tổn thất lớn như thế, như vậy ngươi nhất định phải hoàn toàn bồi đắp lại cho ta đầy đủ. Đây là điều kiện tiên quyết để ta không giết ngươi, xem như ngươi là một tên phế vật để ta lợi dụng đi."
"Không phải chứ?" Bần đạo cười khổ nói: "Lần này tổn thất dường như hơi lớn, ngươi có bán toàn thân ta cũng bồi không nổi mà?"
"Không sao, ta rất là đại độ, biết ngươi bồi bổ không nổi, cho nên đặc biệt chấp thuận cho ngươi trả tiền theo kỳ. Dĩ nhiên, lợi tức sẽ nâng cao lên một ít, đây là chuyện bất khả kháng, đúng không? Ai bảo nhà ngươi thiếu nợ ta đây? Hắc hắc …" Thánh thiên sứ đắc ý nói.
"Ài, cụ thể làm sao để bồi đắp đây?" Bần đạo khó hiểu hỏi.
"Đương nhiên là làm việc cho ta." Thánh thiên sứ nói.
"Nhưng mà ta có thể làm gì cho ngươi chứ?" Bần đạo yếu ớt hỏi. Đồng thời ở trong lòng ta âm thầm cầu khẩn, ngàn vạn lần đừng bắt ta làm trai bao nha, nếu không ta sẽ liều mạng với ngươi đó!
"Ta sẽ bố trí nhiệm vụ cho ngươi hàng ngày gắn kèm quy định hoàn thành. Qua kỳ hạn sẽ phải gánh chịu hình phạt, ngươi nếu dám hành động tiêu cực hoặc lãng phí thời gian ta sẽ phạt cha mẹ và ông bà của ngươi, hiểu chưa?" Thánh thiên sứ lạnh lùng nói.
"Cái đó và bắt cóc tống tiền có gì khác nhau?" Bần đạo căm tức nói.
"Không thua kém bao nhiêu, thế nhưng ngươi có thể yên tâm, chỉ cần ngươi dụng tâm làm tốt hoàn toàn có thể ở trong thời gian quy định hoàn thành nhiệm vụ. Cho dù bởi vì tình huống đặc thù nào đó mà ngươi không thể hoàn thành, ta sẽ xử lý tùy theo chi tiết cụ thể. Ta có thể cam đoan tuyệt đối sẽ không cố ý gây khó khăn cho ngươi." Thánh thiên sứ cười nói.
"Ngươi có lòng tốt như vậy?" Bần đạo nghi ngờ nói: "Ta tỏ vẻ hoài nghi nhân phẩm của các hạ đó!"
"Ha hả." Thánh thiên sứ lần này không có tức giận, cười nói: "Không phải là ta hảo tâm, thật sự là giá trị của ngươi quá lớn, ta vất vả nhận được một tên lao công miễn phí như vậy, tự nhiên phải cấp ưu đãi một chút."
"Ta có giá trị gì?" Bần đạo tò mò hỏi.