hắn?biết nàng?không?chịu nổi?hắn?tỏ ra yếu đuối.
“Kiều Kiều,?anh?sai rồi, em đánh?anh?đi, em đừng?không?quan tâm?anh”.
Nhìn xem thiếu niên cao 1m8, vẻ mặt thành khẩn, Kiều Kiều vướng mắc.
“Nhưng mà, nhưng mà em nhìn?anh?lớn lên từ?nhỏ?mà!”
⊙﹏⊙ đổ mồ hôi, nhìn?hắn?lớn lên, tư duy của nha đầu này. Rốt cuộc là ai nhìn ai lớn lên! Nha đầu kia!
“anh?mặc kệ, dù sao em cũng?không?thể?không?muốn?anh. Khi còn bé chúng ta?đã?ở cạnh nhau, từ hồi tiểu học mọi người?đã?biết em là nàng dâu?nhỏ?của?anh. Cha?anh, còn cả chú Kiều cũng?đã?đồng ý rồi,?không?phải em cũng?không?phản đối sao, bây giờ sao em có thể đổi ý chứ”.?hắn?vừa?nói?vừa dán lên người nàng, hai người cứ mập mờ dựa vào tường như vậy.
“Sao?anh?lại như vậy”.
“anh?mặc kệ.?anh?muốn ở cạnh em.?anh?đã?mười tám tuổi rồi. Biết mình?đang?làm cái gì”.
Kiều Kiều nghe thấy lời của?hắn, nghĩ tới?một?truyện cười.