Hành tỉnh mười tám binh khí chia làm thượng lục, trung lục, hạ lục tỉnh.
Thượng lục tỉnh gọi là vực, gồm có kiếm, đao, thương, tiễn, tiên, côn. Trung lục tỉnh gọi là lĩnh, gồm có chuy, kích, giản, câu, thuẫn, phủ. Hạ lục tỉnh gọi là châu, bao gồm thang, xoa, bá, quải, liêm, hạo!
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, mỉm cười nói:
- Đa tạ nhắc nhở!
Kỵ sĩ dự bị của Liêm Châu hành tỉnh cười nhạt, đi thẳng ra ngoài cửa. Dĩ nhiên kỵ sĩ dự bị Liêm Châu hành tỉnh không phải tự lượng sức mình mà là phản kích vì đã bị mọi người nghi ngờ.
Tiếp theo là người Tiễn Vực, Thuẫn Lĩnh hành tỉnh đi qua. Như kỵ sĩ dự bị Liêm Châu hành tỉnh đã nói, bọn họ không thèm nhìn thẳng vào Vu Nhai.
Khi Vu Nhai định đi, bên cạnh vang giọng nữ trung niên:
- Không cần để ý, bọn họ căn bản không biết ngươi người Độc Cô gia ta.
Vu Nhai ngẩng đầu lên, đó là nữ tướng quân trung niên mới rồi cười với hắn. Người Độc Cô gia?
Nữ tướng quân trung niên cười nói:
- Ta là người Độc Cô gia nhưng không bằng các ngươi, khi ta còn trẻ đánh đến cuối cùng chỉ là tử bào.
Mặt nữ tướng quân trung niên có mấy vết sẹo, rất là uy vũ.
Kiếm bào của Độc Cô gia khi đến tuổi nhất định sẽ phải lui xuống. Tức là khi tuổi nữ tướng quân trung niên tới thời hạn đó nàng vẫn chỉ là tử tôn tử bào. Trong Độc Cô gia thì tử bào không là gì, nhưng ở bên ngoài vẫn rất lợi hại, ít nhất cỡ thiên tài.
Nên nàng mới làm nữ tướng quân được, cùng đẳng cấp với Dương Như Hóa. Yến đại nhân từng nói Dương Như Hóa là một trong ba đại tướng của Kiếm Sơn hùng quan, nữ nhân trung niên này cũng nằm trong số đó.
Xem thứ tự chỗ ngồi thì địa vị của nữ tướng quân trung niên kém hơn Dương Như Hóa.
Nữ tướng quân trung niên tiếp tục tự nói ý mình:
- Ta có nghe nói về chuyện của ngươi, tuy với thân phận như ta không biết rõ cụ thể nhưng một người cầm huyền binh bản mệnh cục gạch được kim bào vang dội như sấm bên tai.
Dù là trung tâm Độc Cô gia cũng không mấy người biết chuyện Vu Nhai, Độc Cô Chiến Phong, Độc Cô Cửu Dương huống chi Độc Cô Anh từng là tử bào? Nhưng lúc trước Vu Nhai mạnh mẽ xông năm ải được tử bào, lại thông qua kiếm ảnh trận lấy kim bào luôn là đề tài nóng bỏng. Sau đó Độc Cô gia chủ tuyên bố một việc, huyền binh giả cục gạch có được kim bào tạm không nhận nghi thức, phải tiếp tục xông vào tuyệt địa của Độc Cô gia. Phần thưởng vượt ải của người đó là không họ Độc Cô.
Chuyện này chấn động một thời, không họ Độc Cô! Đối với người hãnh diện vì dòng họ Độc Cô thì chuyện này rất nhạy cảm, đủ mọi cách nói, có người bảo tiểu tử này nên bị xử lý dù vì lý do gì, hắn khinh nhờn Độc Cô gia. Có người bảo hắn bị phụ thân ruột thịt hại, hắn muốn trả thù, không theo họ Độc Cô cũng không có gì đáng trách.
Cụ thể muốn hắn lấy thân phận, hình thức gì trở về Độc Cô gia, hoặc tìm cớ khiến gia chủ lấy lại lời hứa không cho hắn trở về Độc Cô gia, tất cả chờ hắn vượt qua tuyệt địa rồi bàn tiếp.
Thời gian qua hơn bống tháng dần bị người quên lãng, sau khi Vu Nhai ra khỏi Thiên Tội Uyên hắn không trở về Độc Cô gia nên chưa được định vị. Mọi người vẫn quên mất Vu Nhai.
Nếu nữ tướng quân trung niên không thấy Độc Cô Cửu Tà, nghe tên Vu Nhai thì không nhớ đến.
Lúc nữ tướng quân trung niên nhớ ra lòng rất giật mình, Vu Nhai trở về từ tuyệt địa. Tuy thực lực của Vu Nhai chỉ cõ hoàng binh sư thất đoạn nhưng chịu được áp lực từ Dương Như Hóa, người này không tầm thường.
Vu Nhai nói về dung binh thần thuật làm nữ tướng quân trung niên giật mình, nàng cũng chưa nhận được tin báo từ Hàn Kiếm thành. Nghe Vu Nhai nói qua loa, hình như hắn lấy dung binh thần thuật từ trung tâm Độc Cô gia. Nữ tướng quân trung niên quyết định chút quay về sẽ viết thư hỏi thăm tình huống.
Chuyện dung binh thần thuật gợi lại ký ức về Vu Nhai trong đầu người Độc Cô gia, nhưng không rõ ràng đó là ai, trừ cao tầng ra, những người khác nghe như trò cười. Cao tầng Độc Cô gia thì nhiều người không mấy quan tâm, Độc Cô gia không thiếu thiên tài, nếu Vu Nhai không trở về thì tạm gác sang bên, chờ hắn trở về rồi tính.
Bởi vậy cao tầng tạm thời mặc nhận Vu Nhai là người Độc Cô gia, chuyện Độc Cô Cửu Dương xem như thế hệ trẻ đấu tranh. Vu Nhai có thể leo lên từ Thiên Tội Uyên càng khiến các trưởng lão cao tầng chú trọng.
- Thì ra là vậy, không biết tướng quân xưng hô như thế nào?
- Độc Cô Anh, gọi ta là Anh tướng quân được rồi.
Độc Cô Anh nói:
- Đi, chúng ta tìm một chỗ uống trà, ta từ từ nói cho các ngươi biết những chuyện cần chú ý, còn có tình hình cụ thể về Kiếm Sơn hùng quan.
Vu Nhai chớp mắt nhìn Yến đại nhân, kỵ sĩ dự bị có thân phận gì trong chỗ này?
- Đi đi. Lúc trước đã nói nay các ngươi đều là binh sĩ Kiếm Sơn hùng quan, nên làm gì thì làm cái đó, chúng ta sẽ không giúp nữa. Sự sống chết, mỗi quyết đều là bản thân các ngươi chịu trách nhiệm, đây cũng là thử thách. Đã là thánh hội kế hoạch thần binh của Huyền Thần điện tất nhiên cần các ngươi giống binh sĩ thật sự, không, là dũng sĩ thật sự.
Hiếm khi nào Yến đại nhân nói nhiều như vậy, gã rất mong chờ vào Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị. Yến đại nhân nói xong xoay người đi, vẫn không ách như mọi khi.
- Vu Nhai tiểu tử, hãy làm cho tốt. Chúng ta nhất định sẽ tranh thủ cơ hội giúp ngươi thành kỵ sĩ chính thức.
phục hồi đi tới vỗ vai Vu Nhai, nói:
- Nhưng điều kiện là ngươi luôn thắng. So đấu kỵ sĩ dự bị lần này không như đợt trước, sẽ có vài người bị loại. Mỗi hành tỉnh đều hy vọng chiếm nhiều danh ngạch, nên . . . Tiểu tử tự hiểu đi.
Hạng Phi giáo quan nói xong bỏ đi, Vu Nhai kính lễ hướng bọn họ. Kính lễ xong Vu Nhai muốn khóc, hắn hành quân lễ kiếp trước, trông uy phong nhưng ở thế giới này thì như muốn đánh người. Vu Nhai vội khom lưng hướng Yến đại nhân, Hạng Phi giáo quan.
Tuy Vu Nhai không tiếp xúc nhiều với Yến đại nhân, quy tắc lực lượng nhưng hắn cảm nhận được hai người thật sự quan tâm mình.
- Đi đi, trên đường bên ngoài có một quán trà không tệ, chúng ta đi uống mấy ly, nhận tiện tỉnh rượu.
May mắn đám người Độc Cô Anh không để ý hành động của Vu Nhai,mấy người đi ra phủ đại tướng quân vào quán trà bên đường. Độc Cô Anh vào chủ đề chính kể hết những gì Vu Nhai nên biết, nói đến miệng lưỡi khô khốc.
Cuối cùng Độc Cô Anh chốt lại:
- Tình hình Kiếm Sơn hùng quan đại khái là như vậy. Tóm lại các ngươi tuyệt đối đừng lơ là, mấy người rất mạnh nhưng tổng thể đoàn đội thì rời rạc, có cả linh binh sư thất đoạn . Theo ta được biết dù là Liêm Châu hành tỉnh yếu nhất cũng cỡ hoàng binh sư nhất đoạn.