Trảm Lư Bảo Kiếm

Chương 2


Chương trước Chương tiếp

Trảm Lư Bảo Kiếm
T?c giả: Từ Kh?nh Phụng

Hồi 2 - Trời xanh nước biếc
T?m t?nh trong đ?m khuya

Nguồn: VNthuquan



Ngọn đ?n rung động một hồi lại s?ng tỏ như trước, nhưng sau tấm m?n kh?ng thấy c? phản ứng g? cả, n?n Tư M? Ngạn r?ng m?nh kinh h?i, vội vận Thi?n Th?ng Thần C?ng, m?n nội gia tuyệt học để lắng tai nghe. V? m?n Thi?n Th?ng Thần C?ng n?y c? thể nghe thấy bất cứ một tiếng động n?o d? nhỏ đến như muỗi k?u cũng c? thể nghe r? r?ng mồn một. Tuy vậy ch?ng vẫn kh?ng nghe thấy hơi thở của giai nh?n kia.
Lắng tai nghe hồi l?u, ch?ng mới nhận định giai nh?n ấy quả hồn đ? rời khỏi x?c thật rồi. L?c n?y ch?ng mới từ từ tiến tới gần, v?n m?ng the của n?ng ta l?n xem. Kh?ng những tr?ng thấy r? n?ng ta đang nằm y?n ở tr?n giường, m? ch?ng c?n thấy một tờ giấy ở b?n cạnh c?i gối san h? nữa. Kh?ng cần phải suy nghĩ, ch?ng cũng biết l? thư của n?ng ta để lại cho m?nh rồi.
Chần chừ gi?y l?t, Tư M? Ngạn từ từ giơ tay ra cầm l? thư kia l?n, thấy b?t t?ch trong l? thư n?y, tuy c?ng một tuồng chữ như những l? thư kh?c, nhưng lại rất thảo, đủ thấy những chữ tr?n đ?y để viết trong l?c sắp chết, n?n mới kh?ng được đẹp như những l? thư trước.
ch?ng đi tới gần ngọn đ?n, c?i đầu khẽ đọc l? thư ấy:
"Đ?m Tết Đoan Ngọ, t?i ở Nga Mi về, một m?nh ngồi trước ngọn đ?n, cảm thấy c? độc n?n chịu đựng kh?ng nổi. T?i nghiến răng, nghiến đến mỏi mồm, nhai tương tư, nhai đến ch?n miệng, liền nghĩ đến c?i chết để c?o biệt c?i trần gian nhơ nhuốc n?y.
Đ?ng lẽ chết rồi l? việc g? cũng dứt kho?t hết, nhưng t?i kh?ng thể chết một c?ch đầu ?c vẫn c?n vướng v?t một việc. Việc đ? l? t?i đ? ch?t hẹn ước với bạn v?o đ?m Trung Thu rồi. N?n t?i mới cố nhịn mọi sự đau khổ sống th?m mười ng?y để lợi dụng ho?n cảnh thi?n nhi?n xếp đặt mấy việc đ?n bạn .
Người đ?n b? n?o cũng qu? sắc đẹp của mặt m?nh, tất nhi?n t?i cũng thế. Nhất l? t?i c? bộ mặt m? người ta vẫn thường gọi l? thiếu nữ n?y. T?i c? hẹn ước với bạn lẽ dĩ nhi?n t?i phải để cho bạn được gặp mặt t?i một lần. Khi n?o t?i lại chịu để cho bạn được tr?ng thấy một bộ mặt như ?c quỷ dạ xoa hay sao? V? vậy t?i mới phải uống Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo. Vật n?y, tuy l? thứ thuốc độc mạnh nhất tr?n đời nhưng n? c? thể để cho x?c người được tươi đẹp lu?n trăm ng?y.
Bạn l? người c? đủ : tr?, nh?n, dũng, t?n, quả thực l? một đại trượng phu v? kỳ nam tử hiếm c? tr?n thế gian n?y, n?n t?i mới vui l?ng tặng bạn cuốn V? Tướng Ch?n Kinh của t?i L?m thế n?o để lấy được cuốn ch?n kinh ấy m? kh?ng bị nguy hiểm? . . . T?i kh?ng kịp viết r? c?ch lấy ấy cho bạn nữa, v? chất độc của Đ?ng T?m Của Độc Thảo đ? bắt đầu l?m nguy, tay của t?i đ? run, đầu của t?i đ? v?ng. . .
Sau c?ng dưới c?i giường n?y của t?i đ? chất đầy củi kh? rồi, xin bạn cứ cầm ngọn đ?n. . ." L? thư ấy c?n thiếu ch?t ?t chưa ho?n th?nh v? hiển nhi?n l? tuyệt b?t cuối c?ng của thiếu nữ đang nằm ngủ giấc d?i ở tr?n giường.
Tư M? Ngạn đọc xong l? thư ấy phấn khởi V? c?ng, hai mắt tia hai luồng s?ng ch?i lọi V? ch?ng thị m?nh học thực uy?n b?c n?n biết mỹ nữ đang nằm ở tr?n giường chưa chết hẳn c?n c? hy vọng cứu sống. Nhưng sinh cơ ấy của n?ng ta rất viễn V?ng đến hầu như tuyệtvọng vậy?
Chưa c? ai sau khi chết rồi chưa cho v?o quan t?i v? chưa an t?ng m? c? thể bảo tồn được như sống qua hết m?a h? n?ng hổi như vậy?
Nhưng ri?ng c? Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo l? c? thể l?m cho x?c của người ta tươi tốt như thế th?i. Người uống thứ Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo rồi liền ngủ say ngay như rắn rết ngủ cả m?a Đ?ng vậy v? cũng như chết giả trong một trăm ng?y. Nhưng qua trăm ng?y đ? vẫn chưa cho uống thuốc giải độc th? người đ? chết giả h?a chết thực v? thi thể cũng thối n?t lu?n.
Tư M? Ngạn t?nh đốt ng?n tay nhận thấy n?ng ta định chết v?o ng?y Tết Đoan Ngọ nhưng v? phải sống th?m mười ng?y để bố tr? mọi việc đối ph? m?nh n?n đến tận ng?y mười lăm th?ng năm n?ng mới tự tử, như vậy từ đ? đến nay mới được đ?ng ba th?ng.
Trong ba th?ng ấy th? hai th?ng thiếu một th?ng đủ, cộng tất cả cũng chỉ c? t?m mươi t?m ng?y th?i . N?i t?m lại c?n những mười hai ng?y nữa mới đủ con số trăm ng?y. Nếu trong thời gian mười hai ng?y ấy, ch?ng kiếm được thuốc giải Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo cho n?ng uống th? n?ng vẫn c?n hy vọng sống lại. Nhưng thế gian n?y chỉ c? Đại Ho?n Đơn mới c? thể chữa khỏi chất độc ấy th?i. M? Đại Ho?n Đơn lại l? B?ch Thiện Thiền Sư, một vị kỳ hiệp v?o hồi hơn trăm năm trước chế luyện th?nh, hiện giờ chỉ c?n một vi?n th?i v? đang ở trong tay ai? Hiện giờ người đ? ở đ?u? Kh?ng ai hay biết hết .
Nếu thiếu nữ nằm tr?n giường chết thực c? lẽ Tư M? Ngạn thể n?o cũng theo dị tr? của n?ng ta m? l?m nguy. Nhưng b?y giờ n?ng ta đ? chết thực đ?u? N?n ch?ng chần chừ gi?y l?t, tay cầm ngọn đ?n l?n định thi?u đốt lại nghĩ bụng:
"Chả lẽ t?i lại nhẫn t?m thi?u đốt một tuyệt sắc giai nh?n c?n sống được mười hai ng?y nữa như thế n?y hay sao? " Vừa nghĩ ch?ng vừa đi tới trước giường ngắm nh?n một hồi l?u lại khẽ bu?ng m?ng xuống v? lui ngay ra b?n ngo?i. Ch?ng c?i then cửa của nội thất xong trong đầu bỗng nẩy nở hai vấn đề như sau :
"Vấn đề thứ nhất l?: kh?ng biết vi?n thuốc duy nhất Đại Ho?n Đơn kia c? c?n hay kh?ng? Hiện giờ vi?n thuốc ấy ở trong tay ai? Người ấy hiện giờ ở đ?u? Vấn đề thứ hai l?: thiếu nữ đang nằm tr?n giường n?y l? ai? Người đ?n ?ng phụ bạc n?ng ta l? ai?" Ch?ng suy đi nghĩ lại hai vấn đề ấy lại nẩy nở th?m năm nghi vấn nhưng nghĩ m?i ch?ng vẫn kh?ng giải quyết nổi một nghi vấn n?o cả. Dưới sự băn khoăn v? thương tiếc ch?ng chỉ c? một c?ch thở d?i th?i. Một l?t sau ch?ng từ từ r?t thanh bảo kiếm của n?ng nọ tặng cho ra xem, thấy lưỡi kiếm c? ?nh s?ng ch?i lọi l?m l?e mắt của ch?ng n?n ch?ng đo?n chắc thanh kiếm n?y phải l? một thanh cổ kiếm rất sắc b?n.
Tư M? Ngạn đang ngắm ngh?a thanh bảo kiếm sực nghĩ tới cuốn V? Vi Ch?n Kinh m? n?ng nọ đ? hứa tặng cho m?nh.
L?n n?i Thi?n Mụ ph? ước m? tự dưng được một thanh bảo kiếm với một cuốn ch?n kinh như vậy kh?ng ri?ng g? Tư M? Ngạn, d? l? ai cũng phải mừng rỡ V? c?ng. Nhưng l?ng luyến tiếc thương hại thiếu nữ đang nằm ở tr?n giường đ? l?m lu mờ sự sung sướng kia ngay. V? sắc đẹp của n?ng ấy quả thực khuynh quốc khuynh th?nh lẫn văn t?i N?i về v? học ba năm trước v? c?ng của n?ng đ? cao si?u hơn ch?ng rất nhiều rồi huống hồ l? ng?y nay? N?i đến văn học chỉ xem mấy l? thư của n?ng để lại cũng đủ thấy sức học của n?ng giỏi như thế n?o rồi. Nhất l? những chữ tr?n thư lại c?ng tuyệt đẹp nữa. N?i về th?ng minh cơ tr? của n?ng lại c?ng cao diệu v? t?m mươi t?m ng?y trước đ?y n?ng đ? suy đo?n được mọi h?nh vi của ch?ng từ khi bước ch?n leo l?n n?i Thi?n Mụ n?y như thế n?o thực kh?ng sai một ly một t? n?o hết. Một thiếu nữ xinh đẹp v? t?i ba như thế, nay bỗng l?a c?i trần ai như vậy Tư M? Ngạn kh?ng thương tiếc kh?c l?c sao được?
Trong ph?ng tối om, đ?n lửa u ?m kh?ng c? c?ch g? cứu cho mỹ nh?n tho?t chết, Tư M? Ngạn lại c?ng rầu rĩ th?m. Đang l?c ấy bỗng c? tiếng th? dữ r? k?u vọng tới, ch?ng đ? nhận ra, đ? l? tiếng r? k?u của con ph? ph? l?ng v?ng, nhưng tiếng k?u của n? rất th? thảm, ch?ng đo?n chắc thể n?o cũng c? tai biến g? xảy ra con th? ấy mới k?u la thảm khốc như vậy? Ch?ng vội ra b?n ngo?i đưa mắt nh?n bốn xung quanh nhưng chỉ thấy nước hồ y?n lặng chứ kh?ng thấy vẻ kh?c lạ g? hết .
Ch?ng đang ngạc nhi?n lại nghe thấy con ph? ph? k?u l?n một tiếng như thế nữa v? lần n?y c?n bi đ?t hơn nhiều. Ch?ng nhận x?t lại mới hay tiếng k?u ấy ở b?n bờ hồ b?n kia v? ở trong trận ph?p Thi?n Hương Đan Quế vọng ra. Muốn biết r? nguy?n nh?n ch?ng vội phi th?n vượt qua mặt hồ tiến thẳng v?o trong rừng quế để xem sao.
Khi v?o tới trận ph?p ch?ng thấy con ph? ph? đang quỳ ở dưới đất hai tay chắp l?n ngực h?nh như đang v?i lạy, nhưng tr?n đầu của n? c? một vết thương rất s?u, lưng n? tựa v?o gốc c?y. Ch?ng tiến tới gần mới hay con khỉ ấy đ? bị người ta đ?nh chết rồi.
Thấy tấm thảm kịch ấy ch?ng cau m?y lại đưa mắt nh?n bốn xung quanh v? lớn tiếng qu?t hỏi:
- Ai đ? tới đ?y đ?nh chết con th? như vậy? Xin mời ra đ?y tương kiến?
Ch?ng hỏi lu?n mấy tiếng như vậy m? kh?ng thấy ai trả lời cả, nhưng ch?ng văng vẳng nghe thấy c? tiếng ch?n đi rất khẽ v? tiếng t? ?o bay phất phới trước gi? ở ph?a đằng trước vọng tới. Ch?ng vội rảo cẳng đuổi theo về ph?a đ? ngay. Khi ra tới thạch thất b?n ngo?i ch?ng thấy ?nh s?ng hạt ch?u vẫn c?n, mọi vật vẫn y nguy?n ri?ng c? cuốn V? Vi Ch?n Kinh l? mất dạng th?i. Thấy thế ch?ng c?ng tức giận th?m lại giở hết tốc lực khinh c?ng ra đuổi theo về ph?a trước tiếp. Ch?ng đ? đuổi ra tới cửa hang động rồi m? chỉ thấy mặt trăng đang lơ lửng th?i, chứ kh?ng một b?ng người n?o cả.
Đang l?c vừa kinh h?i vừa tức giận, ch?ng bỗng nghe thấy ph?a sau lưng c? tiếng k?u "?m ?m" . Ch?ng vội quay người lại nh?n mới hay cửa hang đ? tự động bế tắc rồi .
L?ng kinh h?i tức giận của ch?ng h?a th?nh đau đớn, rầu rĩ kh?n tả v? l?c n?y ch?ng c? muốn nh?n lại mặt của giai nh?n tuyệt sắc kia cũng kh?ng được nữa. Chuyện vừa xảy ra như một giấc mơ v? chuyến đi ph? ước n?i Thi?n Mụ n?y của m?nh cũng kh?ng kh?c g? một giấc mộng huyền kỳ. Nhưng sự thực đ? cho ch?ng hay sự vừa trải qua đ? chỉ tựa như mộng chứ kh?ng phải l? mộng thực v? trong tay của ch?ng l?c n?y đ? c? th?m một thanh kiếm cổ kh?c hẳn l?c mới tới.
Tư M? Ngạn r?t thanh kiếm ra khỏi bao thấy th?n kiếm s?ng l?e mắt, khiến ch?ng lại li?n tưởng đến những chuyện kỳ ảo ở trong hang vừa rồi .
Ch?ng đang ngắm ngh?a nh?n lưỡi kiếm, bỗng trong bụi th?ng chỗ c?ch ch?ng hơn hai trượng c? ba mũi gai bạc đang nhắm nơi đơn điền của ch?ng bắn tới. Tuy ba mũi ?m kh? ấy tới một c?ch rất im lặng thực, nhưng khi tới chỗ c?ch ch?ng hơn trượng ch?ng đ? hay biết ngay. Ch?ng liền cười nhạt một tiếng, khẽ rung động thanh kiếm một c?i, giở lu?n thế L? Nhược Long M?n ra (c? ch?p nhảy qua cửa rồng) chỉ nghe thấy c? ba tiếng k?u "keeng keeng keeng" rất khẽ. Ba mũi kim kh? m?u bạc ấy đ? rớt ngay xuống dưới vực thẳm.
L?c ấy trong bụi c?y th?ng c? một c?i b?ng người nhanh như điện chớp cắm đầu chạy thẳng ngay.
Tr?ng thấy tung t?ch của địch rồi khi n?o Tư M? Ngạn chịu để cho đối phương tẩu tho?t? N?n ch?ng qu?t th?o:
- Bạn kia h?y khoan bước!
Ch?ng đ? rảo cẳng đuổi theo người nọ ngay. Ch?ng giở Thi?n Long Th?n Ph?p ra kh?ng quản ngại nguy hiểm đ?m bổ xuống dưới vực thẳm để đuổi theo kẻ địch.
Ngờ đ?u ch?ng vừa phi vượt qua bụi th?ng đ? tho?ng tr?ng thấy trong bụi c?n c? một thiếu nữ ?o xanh th?n h?nh rất mảnh khảnh đang ngồi ở trong đ?. Ch?ng biết đ? tr?ng phải kế dụ địch của đối phương rồi, trong l?ng kinh h?i V? c?ng, bụng bảo dạ rằng:
"Nguytai!
Thiếu nữ ?o xanh ấy cười khỉnh một tiếng giơ tay l?n b?ng, lại c? ba mũi ?m kh? m?u v?ng s?ng ch?e nhắm sau lưng ch?ng bắn tới .
Tư M? Ngạn tự biết kh?ng c?n c?ch g? tr?nh n? đ?nh phải dồn hết thần c?ng v?o c?nh tay phải, c?nh tay của ch?ng đ? cứng như sắt ngay nhưng kh?ng hiểu ?m kh? của đối phương l?m bằng thứ g? tuy tr?ng b? nhỏ như ba mũi kim m? thần c?ng của ch?ng kh?ng sao chống cự lại được . N?n c?nh tay của ch?ng đ? bị ba mũi ?m kh? ấy bắn tr?ng ngập v?o da thịt. Ch?ng cảm thấy chỗ vết thương lạnh buốt v? hơi t? t?i biết ngay ?m kh? đ? c? chất độc n?n ch?ng kinh hoảng thầm. Ch?ng lại vận sức v?o c?nh tay phải thử xem nhưng c?nh tay ấy đ? mềm nhũn cả năm ng?n tay cũng vậy. Tiếp theo đ?, thanh bảo kiếm của thiếu nữ nọ tặng cho đang cầm ở b?n tay phải bị tuột tay rơi ngay xuống vực thẳm s?u hơn trăm trượng ở ngay chỗ cạnh đ? rồi dần dần ch?ng lại thấy t?m thần m? man m?nh mẩy mềm nhũn v? mỏi mệt như buồn ngủ vậy. Ch?ng thị c? c?ng lực th?m hậu vội trấn tĩnh t?m thần liền tuột ngay xuống dưới v?ch n?i nhưng chỉ tuột được hơn mười trượng, ch?ng kh?ng sao gượng được nữa, đầu ?c cho?ng v?ng, hai mắt đổ đom đ?m, ch?ng biết phen n?y t?nh mạng của m?nh kh?ng sao bảo to?n được nữa. Nhưng khi người ta gặp nguy nan l?c sắp chết đến nơi, ? niệm cầu sống bao giờ cũng mạnh hơn l?c thường nhiều, n?n trong l?c ch?ng hơi m? man sắp sửa bất tỉnh, mặc dầu hai mắt vẫn lờ mờ nhưng ch?ng vẫn tho?ng thấy chỗ cạnh khe n?i c? một sợi m?y m?u đỏ đang lơ lửng. Khi n?o ch?ng chịu bỏ lỡ cơ duy?n duy nhất, ch?ng vội giơ tay ra chộp lấy sợi d?y đỏ như lửa kia lu?n. truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấtruyenfull.vn
Khi đ? nắm được sợi m?y v?o tay rồi, Tư M? Ngạn mới y?n ch? m?nh tho?t chết n?n thần tr? của ch?ng mất theo lu?n v? bất tỉnh nh?n sự ngay.
Cũng kh?ng biết trải qua bao l?u, thấy b?n tai c? tiếng gi? thổi v?o c?y th?ng k?u "veo veo", Tư M? Ngạn mở hai mắt ra nh?n nhưng vẫn c?n thấy cho?ng v?ng ch?ng phải nhắm mắt lại. Tuy vậy khi ch?ng vừa mở mắt nh?n ch?ng đ? mang m?ng tr?ng thấy m?nh h?nh như đang nằm ở tr?n một c?i ch?ng bằng tr?c trong một căn nh? l? rất sạch sẽ, b?n cạnh ch?ng c? một ?ng gi? mặc ?o v?ng đang ngồi nh?n m?nh.
Quả nhi?n ch?ng vừa mới nhắm nghiền hai mắt lại đ? nghe thấy b?n tai c? tiếng n?i rất ?n h?a r?i v?o tai rằng:
- Vừa rồi l?o đệ thực l? cửu tử nhất sinh v? vết thương độc của l?o đệ nặng V? c?ng, b?y giờ l?o đệ mới kh?i phục thần tr?, tối ky nhất l? giận dữ v? x?c động, d? c? oan cừu g? lớn đến đ?u l?o đệ cũng n?n g?c sang một b?n. CỔ nh?n đ? dạy "qu? hồ rừng xanh vẫn c?n, lo g? kh?ng c? củi đốt?" Xin l?o đệ h?y tạm đừng mở mắt v? l?n tiếng vội, h?y uống ch?n Cửu Chuyển ?ch Nguy?n Ngọc LỘ của l?o đ?, rồi l?o đệ h?y nghỉ ngơi gi?y l?t xong h?y kể r? đầu đu?i c?u chuyện cho l?o nghe .
Tiếng n?i đ? vừa dứt Tư M? Ngạn đ? thấy người ta đ?t một ống tre v?o mồm, ch?ng liền h?t ngay v? thấy mồm miệng rất thơm tho, tinh thần sảng kho?i V? c?ng.
?ng gi? ?o v?ng chờ ch?ng h?t xong b?t linh dược đ?, lại d?ng hai tay xoa b?p cho ch?ng một hồi . Ch?ng cảm thấy hai b?n tay của ?ng ta n?ng như lửa thi?u v? rờ tới đ?u xương cốt huyệt đạo của m?nh khoan thai kh?n tả.
Nửa tiếng đồng hồ sau, ?ng gi? ?o v?ng ngừng tay mỉm cười, n?i tiếp:
- B?y giờ l?o đệ đ? c? thể từ từ mở mắt ra nh?n v? n?i chuyện được rồi .
Tư M? Ngạn nghe lời vội mở mắt ra nh?n thấy chỗ m?nh đang nằm quả thực l? một căn nh? l? vừa lớn rộng vừa sạch sẽ, trong nh?, v?ch c? treo đờn v? c?u đối . Ngo?i nh? c? tiếng k?u của th?c nước vọng v?o. Ch?ng c?n thấy ?ng gi? ?o v?ng ngồi cạnh m?nh tuổi trạc năm mươi, mặt mũi thanh kỳ, đ?i mắt rất s?ng, ch?ng vội l?n tiếng cảm ơn ?ng ta đ? cứu m?nh tho?t chết v? hỏi:
- Thưa cụ nơi đ?y l? đ?u v? cụ qu? t?nh danh l? g??
?ng gi? ?o v?ng mỉm cười đ?p:
- Nơi đ?y l? Hoa Đỉnh Phong ở tr?n n?i Thi?n Đ?i.
Nghe thấy ?ng gi? n?i Hoa Đỉnh Phong, tr?n n?i, Tư M? Ngạn lại sực nhớ tới vừa rồi ?ng ta cho m?nh uống Cửu Chuyển ?ch Nguy?n Ngọc Lộ, ch?ng chỉ hơi suy nghĩ đ? vỡ lẽ liền hỏi tiếp:
- C? phải cụ l? đệ nhất danh y đương thời biệt hiệu l? Thanh Nang Thần T? Gia C?t tiền bối đ?y kh?ng?
?ng gi? ?o v?ng mỉm cười :
- ch?nh l?o l? Gia C?t Nh?n đ?y, t?nh th?ch nghi?n cứu c?c c?ch chữa bệnh n?n mới y hiểu ? đạo. C?n biệt hiệu l? Thanh Nang Thần T? đ? l? của c?c bạn b? tặng cho, nhưng vừa rồi l?o đệ gọi l?o l? đệ nhất danh y đương thời th? l?o kh?ng d?m nhận. L?o đệ với l?o kh?ng li?n quan g? về t?n ph?i của nhau, vậy ch?ng ta n?n coi nhau như bạn vong ni?n, từ giờ trở đi l?o đệ đừng c? gọi l?o l? tiền bối như thế nữa.
- Cụ diệu thuật nh?n t?m, tiếng tăm lừng lẫy đương thế, h? tất phải qu? khi?m h?a với một hậu sinh tiểu bối như thế.
- Nếu l?o đệ cứ cương quyết như vậy l?o biết n?i năng l?m sao, nhưng chưa thỉnh gi?o t?nh danh v? lai lịch của l?o đệ?
- Tiểu bối họ Tư M? t?n Ngạn.
Gia C?t Nh?n k?u "ồ" một tiếng lại ngắm nh?n Tư M? Ngạn một hồi rồi mới n?i tiếp:
- Tam Dương Thần C?ng c?i thế V? song, đường đường qu?n tử, nguy nguy xuất trần! H?n hạnh thực! H?n hạnh thực! Thế ra Tư M? l?o đệ c?n c? một biệt hiệu lừng danh t?m phương l? Ly Cấu Thư Sinh đấy?
Thấy ?ng gi? khen m?nh như vậy, Tư M? Ngạn c?ng hổ thẹn th?m, hai m? đỏ bừng, gượng cười, đ?p:
- Xin Gia C?t tiền bối kh?ng n?n qu? khen tiểu bối như vậy, nếu kh?ng được tiền bối ra tay cứu gi?p l?c n?y tiểu bối đ? toi mạng từ l?u rồi .
Gia C?t Nh?n lại hỏi tiếp:
- Lần n?y, Tư M? l?o đệ bị ai ?m lại như thi?n Tư M? Ngạn ngơ ng?c một hồi rồi lắc đầu . Gia C?t Nh?n lại hỏi tiếp:
- L?o đệ kh?ng biết ai đ? tấn c?ng l?n m?nh ư! Nhưng l?o đệ cũng phải biết l?o đệ tr?ng phải ?m kh? g??
Tư M? Ngạn c?ng thẹn th?m lại lắc đầu lần nữa. Gia C?t Nh?n thấy vậy khẽ bu?ng tiếng thở d?i v? n?i tiếp:
- L?o đ? đo?n trước l?o đệ thể n?o cũng trả lời như vậy, v? ?m kh? m? l?o đệ bị bắn tr?ng l? Di?m Vương Tr?ch đ? tuyệt t?ch v? l?m gần ba mươi ba năm rồi .
Tư M? Ngạn nghe thấy n?i đến c?i t?n Di?m Vương Tr?ch giật m?nh kinh h?i ngơ ng?c nh?n Gia C?t Nh?n v? hỏi:
- Thưa l?o tiền bối c? phải Di?m Vương Tr?ch l? ?m kh? độc đ?o của Hồng Phấn Di?m Vương Cơ Ngọc H? đ? ho?nh h?nh từ hồi ba mươi năm về trước phải kh?ng?
Gia C?t Nh?n gật đầu đ?p:
- L?o đệ n?i rất đ?ng!
Tư M? Ngạn kinh ngạc V? c?ng v? cũng kh?ng k?m thắc mắc n?i tiếp:
- Nghe n?i Di?m Vương Tr?ch l? của Hồng Phấn Di?m Vương d?ng mười ba thứ thuốc tuyệt độc chế luyện th?nh, nhưng y thị chế tạo rất ?t m? ngay cả bổn th?n y thị cũng kh?ng c? thuốc giải, hễ bắn tr?ng người n?o chỉ hơi thấy một ch?t m?u l? người đ? mất tri gi?c rồi thiếp đi m? chết.
- Thứ ?m kh? đ? rất lợi hại nếu chỉ d?ng những linh đơn của l?o chế luyện với t?i ba của l?o th? kh?ng sao giải nổi chất độc kỳ dị n?y.
Thấy ?ng gi? n?i vậy Tư M? Ngạn ngạc nhi?n V? c?ng, vội hỏi tiếp:
- Theo lời n?i của l?o tiền bối th? tiểu bối kh?ng sao tho?t chết được, vậy tại sao tiểu bối lại may mắn l?nh mạnh như th?m - Lần n?y l?o đệ được tho?t chết một nửa l? nhờ c? linh dược của l?o, nhưng c?n một nửa l? nhờ kh?c Hổ Ph?ch Vạn Linh Đằng ở trong tay l?o đệ.
Tư M? Ngạn c?ng ngạc nhi?n th?m, vội hỏi tiếp:
- C?i g? l? Hổ Ph?ch Vạn Linh Đằng chứ?
- Hổ Ph?ch Vạn Linh Đằng l? một m?n kỳ dược chỉ ri?ng n?i Thi?n Mụ mới c? th?i.
N? c? thể chữa khỏi bất cứ thuốc độc g? nhưng t?nh n? rất th?ng linh n?n n? biết lẩn trốn, v? vậy rất kh? t?m thấy. L?o đ? đi khắp d?y Thi?n Mụ rồi m? vẫn kh?ng sao t?m kiếm thấy, kh?ng hiểu l?o đệ l?m sao lại c? một kh?c như thế. Nếu l?o đệ lấy được cả gốc của n? th? d? người đ? chết rồi cũng c? thể cứu sống lại được.
Tư M? Ngạn biết m?nh đ? l?nh mạnh rồi liền từ từ ngồi dậy rồi kể lại Gia C?t Nh?n nghe sau khi m?nh bị kẻ V? danh d?ng Di?m Vương Tr?ch bắn tr?ng cả người lẫn kiếm c?ng rơi xuống vực thẳm. Trong l?c người c?n chưa ho?n to?n m? man, m?nh đ? thuận tay chộp được một sợi m?y đỏ như m?u . . .
Gia C?t Nh?n nghe xong tắc lưỡi khen ngợi:
- Tư M? l?o đệ may mắn thực, sợi d?y đỏ như m?u đ? ch?nh l? Hổ Ph?ch Vạn Linh Đằng m? l?o vừa n?i, m? cũng nhờ n? m? l?o đệ mới tho?t chết. Nhưng tiếc thay lần n?y n? bị hoảng sợ như vậy th? kh?ng biết đến bao giờ n? mới lại xuất hiện!
Tư M? Ngạn mỉm cười, hỏi :
- L?o tiền bối đ? c? tiếng l? Thần Y tất nhi?n phải thiện nhận thức b?ch thảo?
- L?o đ? n?i rồi l?o kh?ng d?m nhận hai chữ Thần Y đ? nhưng c?n về dược vật th? l?o cũng biết kh? nhiều .
- Xin l?o tiền bối cho biết chất độc của Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo như thế n?o?
- Nếu người lỡ uống phải Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo th? người đ? sẽ bị chết giả trăm ng?y, trăm ng?y ấy như ngủ say vậy, x?c kh?ng bị rữa, nhưng trong trăm ng?y đ? m? kh?ng t?m được thuốc cứu chữa th? người ấy sẽ chết thực v? thi h?i cũng sẽ thối rữa ngay.
- Thưa l?o tiền bối c? phải ngo?i Đại Ho?n Đơn ra kh?ng c?n thuốc g? c? thể cứu Chữa được chất độc của Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo đấy kh?ng?
- N?i đến Đại Ho?n Đơn th? viễn V?ng kh? kiếm V? c?ng, phong thanh tr?n đời n?y chỉ c?n c? một vi?n th?i v? hiện giờ ở trong tay ai kh?ng ai hay biết hết v? cũng kh?ng biết người ấy đ? d?ng vi?n linh dược ấy hay chưa? Ngo?i Đại Ho?n Đơn c?n c? Hổ Ph?ch Vạn Linh Đằng nếu kiếm được cả gốc của c?y m?y ấy th? cũng c? thể chữa khỏi được chất độc của Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo.
Tư M? Ngạn nghe n?i cả mừng bụng bảo dạ rằng:
"Như vậy n?ng ta vẫn chưa phải l? kh?ng c? thuốc cứu chữa. /
Thấy ch?ng vừa hỏi xong lại cau m?y suy nghĩ Gia C?t Nh?n liền mỉm cười hỏi :
- C? phải l?o đệ đ? c? bạn n?o đ? lỡ uống phải Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo đấy kh?ng?
Tư M? Ngạn đang mừng thầm thấy Gia C?t Nh?n hỏi như vậy mặt đỏ bừng ấp ?ng đ?p:
- Tư M? Ngạn c? một vị tri kỷ quả đ? uống nhầm Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo. Nếu l?o tiền bối c? thể cứu được người bạn đ? tho?t chết th? tiểu bối kh?ng bao giờ d?m qu?n ơn.
Gia C?t Nh?n lắc đầu đ?p:
- Vừa rồi đ? n?i rồi, ngo?i Đại Ho?n Đơn ra chỉ c? Hổ Ph?ch Vạn Linh Đằng m? phải lấy được cả gốc n? mới mong c? thể giải trừ được chất độc của Cửu Độc Thảo th?i, chứ l?o kh?ng c? c?ch g? cứu chữa được thứ thuốc độc kỳ lạ ấy.
Tư M? Ngạn thở d?i một tiếng, mặt biến sắc, hai mắt ứa lệ lu?n. Gia C?t Nh?n thấy vậy vừa cười vừa hỏi tiếp:
- L?o đệ l? người c? ch? nhưng l?o đệ kh?ng n?n qu? đau l?ng như thế, đ? chắc đ?u bạn của l?o đệ kh?ng c? linh dược cứu chữa?
L?c ấy Gia C?t Nh?n n?i như vậy Tư M? Ngạn ngạc nhi?n:
- Vừa rồi l?o tiền bối n?i l? kh?ng đủ sức giải độc . . .
Gia C?t Nh?n vừa cười vừa đỡ lời :
- Tuy l?o kh?ng đủ t?i giải được chất độc ấy nhưng c? thể l?m cho chất độc của Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo chậm l?m nguy trong một thời gian kh? l?u.
Tư M? Ngạn ngạc nhi?n kh?ng hiểu, Gia C?t Nh?n lại n?i tiếp:
- L?o c? một kh?c rễ c?y hoa nh?i ngh?n năm. Lấy rễ c?y ấy t?n nhỏ cho qu? bạn uống, như vậy c? thể ngủ th?m một năm nữa. Như thế, bạn c? thể ung dung đi kiếm Đại Ho?n Đơn hay Hổ Ph?ch Vạn Linh Đằng để cứu chữa cho qu? bạn, chứ kh?ng bị c?u nệ trong một trăm ng?y như trước nữa.
Tư M? Ngạn cả mừng, vội cảm ơn lu?n, Gia C?t Nh?n lại mỉm cười, hỏi :
- Hiện giờ qu? bạn đang ở đ?u? Uống lầm phải Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo từ bao l?u rồi?
- Bạn của tiểu bối ở trong c?i hang b? mật tr?n ngọn n?i Thi?n Mụ . N?ng ta uống phải thứ cỏ độc ấy v?o ng?y mười lăm th?ng năm, c?ch đ?y đ? c? t?m mươi t?m ng?y. Như vậy chỉ c?n c? mười hai ng?y nữa l? chất độc của thứ cỏ độc sẽ ph? hủy th?n thể của n?ng liền!
- Từ đ?y đi tới n?i Thi?n Mụ phải đi mất hai ng?y đường, v? l?o đệ nằm m? man ở trong nh? tranh n?y của l?o đ? được ba ng?y rồi. Vậy ch?ng ta phải đi ngay mới được.
V? tới đ? cũng chỉ c?n đ?ng năm ng?y nữa l? đủ kỳ hạn trăm ng?y đấy!
Thấy Gia C?t Nh?n n?i như vậy, ch?ng c?ng lo ?u th?m. V? cửa ra v?o b? động đ? bị lấp mất rồi, vậy l?m thế n?o trong năm ng?y ấy t?m ra đường lối kh?c để v?o được trong b? động nọ. Bằng kh?ng nếu qu? thời hạn th? d? c? rễ c?y hoa nh?i ngh?n năm, hay l? Đại Ho?n Đơn cũng chỉ V? ?ch th?i!
Thấy ch?ng tỏ vẻ lo ?u như vậy, Gia C?t Nh?n vội lấy thanh bảo kiếm đ? nhặt được trao trả cho ch?ng v? thu xếp c?c thứ cần d?ng, rồi c?ng ch?ng rời khỏi Hoa Đỉnh Phong tr?n n?i Thi?n Đ?i m? đi n?i Thi?n Mụ ngay.
Trong khi đi đường, Tư M? Ngạn cảm ơn Gia C?t Nh?n đ? cứu m?nh tho?t chết, liền kể r? hết c?u chuyện của m?nh với c?u chuyện của n?ng nọ cho ?ng ta nghe .
Nghe xong Gia C?t Nh?n cũng phải thở d?i một tiếng:
- L?o tự tin rất nhiều kinh nghiệm giang hồ v? biết rất nhiều chuyện của v? l?m nữa.
Nhưng c?n chủ nh?n ở trong hang động b? mật với người đ?n ?ng phụ bạc kia, v? thậm ch? cả Th?y Mi Y?u Nữ g?y n?n tấn thảm kịch, l?o đều kh?ng hay biết . Lần n?y nếu l?o miễn cưỡng tận ch?t hơi sức v? nhờ c? rễ hoa nh?i ng?n năm để giữ cho chủ nh?n của hang động b? mật tạm khỏi chết hẳn, rồi chờ một ng?y kia lấy được Đại Ho?n Đơn hay kiếm được Hổ Ph?ch Vạn Linh Đằng, đem tới cứu chữa cho n?ng ta, để l?o đệ thực hiện được một mối giao t?nh kỳ tuyệt trần gian, v? c?u chuyện đ? thế n?o cũng sẽ trở n?n một giai thoại lưu truyền thi?n cổ.
Tư M? Ngạn nghe thấy ?ng ta n?i như vậy, phấn khởi V? c?ng, hai mắt tỏ vẻ đầy hy vọng. Nhưng chờ tới khi hai người đi tới sườn n?i thẳng tuột của n?i Thi?n Mụ, th? tất cả những sự h?o hứng ấy của hai người đều h?a th?nh một mối sầu khổ.
Th? ra Tư M? Ngạn với Gia C?t Nh?n leo n?i vượt non, tận hết t?m lực trong năm ng?y liền, m? kh?ng sao t?m thấy đường lối v?o trong hang động b? mật nọ.
Đ?m khuya h?m hai mươi bảy th?ng năm, mặt trăng lần xuống, tr?n trời tối om như mực. Tư M? Ngạn đứng ở trước v?ch n?i, m? lần đầu ti?n ch?ng tới đ? thấy cửa ng? hiện ra, giơ tay ?o l?n lau ch?i nước mắt, cất giọng rất rầu rĩ n?i với Gia C?t Nh?n rằng:
- Gia C?t l?o tiền bối, b?y giờ tiểu bối mới biết sức người kh?ng thể n?o thắng được Trời. Ng?y h?m nay đ? vừa đ?ng một trăm ng?y sau khi n?ng uống Đ?ng T?m Cửu Độc Thảo rồi.
Gia C?t Nh?n nghe thấy ch?ng ta n?i như thế cũng cau m?y lại lắc đầu thở d?i một tiếng v?đỡlời:
- Nếu ng?y giờ của l?o đệ t?nh to?n kh?ng sai lầm th? chỉ đến l?c mặt trời l? l?n l? chủ nh?n của hang động b? mật ấy sẽ bị ti?u tan. Một kiếp hồng nhan, chỉ trong nh?y mắt th?i, tấm th?n ngọc ng? của n?ng sẽ h?a th?nh một đống xương kh? ngay.
Tư M? Ngạn lau ch?i nước mắt xong, nghiến răng m?m m?i n?i tiếp:
- Tiểu bối vẫn chưa chịu nản ch?, chưa tới l?c mặt trời l? ra tiểu bối vẫn quyết kh?ng chịu thua v? quyết nỗ lực tới c?ng.
N?i xong, ch?ng vận hết c?ng lực v?o c?nh tay phải, m?a kiếm ch?m mạnh v?o v?ch đ?, chỗ m? trước kia c? cửa ng? xuất hiện.
Người l? một vị anh h?ng tuyệt đời, m? kiếm l? thần vật thi?n cổ, n?n nh?t kiếm n?o ch?m xuống l? đ? tr?n v?ch bị sứt mẻ v? vỡ lở ngay, đom đ?m lửa bắn tung t?e, th?u dệt th?nh một bức họa ch?i lọi ở trong đ?m tối .
Gia C?t Nh?n thấy vậy cũng phải ứa nước mắt, đau l?ng hộ ch?ng V? c?ng. Đồng thời ?ng ta nghĩbụng:
"Mối t?nh của Ly Cấu Thư Sinh Tư M? Ngạn với chủ nh?n hang động b? mật ở nơi đ?y quả thật l? kỳ diệu V? c?ng." L?c ấy v?ch đ? đ? bị băm n?t nhưng vẫn chưa thấy cửa ng? của hang động b? mật xuất hiện. Tư M? Ngạn đ? cảm thấy mỏi mệt v? b?n ph?a Đ?ng cũng đang s?ng tỏ dần.
Gia C?t Nh?n thấy thếthở d?i một tiếng v?buột miệng n?i:
- Mối t?nh n?y đ?nh để trở n?n sự hồi nhớ vĩnh viễn vậy, chứ kh?ng c?n c?ch g? nữa.
Tư M? l?o đệ cũng n?n ngừng tay đi, v? n?n coi mối t?nh duy?n rất trong sạch ấy như l? một cuộc ảo ảnh, hay l? một giấc mộng Xu?n th?i.
Tư M? Ngạn ngửng đầu nh?n l?n tr?n trời, thấy b?n ph?a đ?ng Th?i Dương đ? bắt đầu nh? l?n, biết m?nh c? tốn c?ng th?m cũng V? ?ch th?i, n?n ch?ng thở d?i một tiếng, lao mạnh bảo kiếm v?o v?ch đ? một c?i, thanh kiếm ấy đ? ngập c?n . Gia C?t Nh?n thấy cử chỉ của ch?ng như thế thất thanh hỏi:
- Sao l?o đệ lại n?m bảo kiếm ấy đi như thi?n Tư M? Ngạn đau l?ng kh?n tả, những hạt lệ anh h?ng cứ nhỏ r?ng xuống ướt cả t? ?o, mắt nh?n thẳng v?o c?n kiếm đang cắm ở tr?n v?ch đ?, vẻ mặt rầu rĩ, thủng thẳng đ?p:
- Hương hồn của n?ng c?n hoảng hốt, giấc mộng đẹp đ? th?nh một giấc mơ. Tiểu bối kh?ng muốn đeo thanh kiếm m? hễ tr?ng thấy n? l? đau l?ng n?t dạ ở cạnh người, v? sợ tr?ng thấy n? l? bao nhi?u h?ng t?m tr?ng ch? của m?nh cũng sẽ bị ti?u tan ngay.
Gia C?t Nh?n vỗ tay, lớn tiếng cười v? đỡ lời :
- Phải lắm! Phải lắm! Để l?o kể cho l?o đệ nghe một c?u chuyện n?y, mong l?o đệ nghe xong h?y tạm dẹp mối t?nh duy?n bi đ?t v? viển V?ng n?y sang b?n, rồi phấn chấn kh? kh?i anh h?ng l?n để l?m một việc lừng danh thi?n hạ th? hơn.
Tư M? Ngạn d?ng tay ?o ch?i lệ rồi hỏi tiếp:
- Chuyện g? th?m Xin l?o tiền bối cứ n?i đi - Tư M? l?o đệ n?n biết gần đ?y tr?n giang hồ mới c? ba người xuất hiện tiếng tăm kh? lừng lẫy t?n l? V?n Mộng Tam Kỳ . . .
- Tuy tiểu bối chưa được gặp họ nhưng đ? nghe người ta n?i v? c?ng của họ tuy kh? cao, nhưng họ kh?ng phải l? người ch?nh ph?i .
- Ba người ấy nếu bảo họ l? ch?nh cũng kh?ng phải m? bảo l? t? cũng kh?ng phải nốt.
Khi n?o họ ẩn phục l?u ng?y muốn hoạt động l? xuất hiện một v?i ng?y ngay. Lần n?y cũng vậy họ đ? định cử h?nh một đại hội lấy t?n l? V?n Mộng Tranh Kỳ ở ngay chỗ ở của họ tr?n bờ hồ Lương Tử tại V?n Mộng Trạch. Ng?y giờ khai mạc đại hội ấy họ đ? quyết định v?o cuối năm nay.
- Thưa l?o tiền bối, hai chữ "tranh kỳ" đ? c? phải l? chuyện họ định tỉ th? v? c?ng đấy kh?ng?
- Nếu chỉ đấu v? kh?ng th? c?n l? th? g? nữa! M? cũng kh?ng thể d?ng hai chữ "tranh kỳ" được. HỌ đ? định một quy tắc kỳ lạ, l? bất cứ ai tham dự đại hội ấy cần phải đem ra cho mọi người xem một b?u vật tr?n kỳ mới được .
- Dự đại hội ấy c? điều g? l? hay kh?ng?
- V?n Mộng Tam Kỳ th?u thập những b?u vật kỳ lạ của những người dự hội lại, vật n?o cũng viết r? t?n chủ nh?n của n? v? b?y la liệt ở tr?n v? đ?i. Sau đ? r?t thăm đấu v?, hễ người n?o thắng th? được lấy b?u vật của người bị bại.
- Luật lệ n?y kể cũng l? th? đấy. Như vậy, nếu người n?o t?i ba xuất ch?ng nhất, c? phải l? thắng được hết V? số vật b?u kỳ lạ kh?ng?
Gia C?t Nh?n gật đầu đ?p:
- Người trong v? l?m, đa số l? tự phụ v? tham lam nữa, cho n?n cuối năm nay thể n?o cũng c? rất nhiều h?o h?ng đương thời tề tập ở V?n Mộng, nhất l? ba vật b?u h?n hữu của V?n Mộng Tam Kỳ d?ng để trao giải c?ng hấp dẫn th?m .




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...