Trảm Lư Bảo Kiếm
Chương 16
Trảm Lư Bảo Kiếm T?c giả: Từ Kh?nh Phụng
Hồi 16 - Tr?ng du cảnh cũ
Nguồn: VNthuquan
Lần đ? y kh?ng những đ? lấy trộm vi?n Tr? Nhan Đơn của hiền đệ, m? lại c?n lấy trộm cả một vi?n đơn dược rất trọng yếu của Lục Ỷ nữa.
Đ? tr?t n?i dối, Tư M? Ngạn đ?nh phải n?i dối tới c?ng, liền giả bộ hỏi Kh?ng Quần rằng:
- Đại ca, chẳng hay Lục Ỷ c? nương c? đơn dược g? m? lại c?n quan trọng hơn cả vi?n tr? Nhan Đơn như thế?
- Đại Ho?n Đơn!
- Đại Ho?n Đơn chả l? vật b?u của Cửu U Minh Hậu Tư Đồ Lộ l? g?? Mười năm về trước, n?ng bị người bạn cũ ở Long Tựu đ?nh lừa mất cơ m??
- Ch?nh Lục Ỷ l? người bạn cũ ở Long Tựu của Tư Đồ Lộ đấy. Năm xưa, n?ng cũng đ? cải nam trang v? lừa dối t?nh y?u của Tư Đồ Lộ.
- Đại ca quen biết Tư Đồ Lộ trước hay quen Lục Ỷ trước?
- Lẽ dĩ nhi?n l? ngu huynh quen biết Tư Đồ Lộ trước Lục ỷ, nhưng v? n?ng ta l? bạn th?n của ?u Dương Th?y. . .
Nghe thấy Kh?ng Quần n?i Tư Đồ Lộ l? bạn th?n của ?u Dương Th?y, Tư M? Ngạn liền động l?ng ngay, vội hỏi tiếp:
- Đại ca n?i với Lục Ỷ tức l? người bạn cũ ở Long Tựu mười năm trước đ?y của Tư Đồ Lộ, như vậy tuổi của n?ng ta cũng đ? kh? lớn rồi . . .
- Phải, n?ng ta c?n lớn hơn ?u Dương Th?y ba tuổi . Năm nay ?u Dương Th?y hai mươi lăm, c?n Lục Ỷ th? hai mươi t?m rồi.
H?nh như Tư M? Ngạn l?m như c? ? m? cũng như V? ? mỉm cười hỏi tiếp:
- C? phải đại ca thấy vẻ mặt của Lục Ỷ đẹp hơn ?u Dương Th?y phải kh?ng?
Kh?ng Quần mặt đỏ bừng, c?i đầu xuống ngẫm nghĩ v? đ?p:
- Về sắc đẹp của người phụ nữ, người ta vẫn thường n?i: "Thuận mắt ai vừa ? người ấy,,, mỗi người c? một quan niệm thẩm mỹ ri?ng. Theo sự nhận x?t của ngu huynh th? sắc đẹp của Lục Ỷ kh?ng những tuyệt trần m? lại c?n c? sức hấp dẫn lạ thường.
Thấy Kh?ng Quần vẫn c?n say m? sắc đẹp của Lục ỷ, chưa c? thể dứt t?nh được, Tư M? Ngạn liền trợn ngược đ?i l?ng m?y l?n, lớn tiếng đỡ lời :
- Đại ca n?i rất phải, thuận mắt ai vừa ? người ấy. Nhưng theo sự nhận x?t của tiểu đệ, Lục Ỷ tuy đẹp thực, nhưng c?i đẹp của n?ng chỉ nhờ ở phấn s?p thường tục th?i, chứ bằng sao được ?u Dương Th?y, thực kh?ng kh?c g? một ti?n nữ hạ ph?m trần .
Kh?ng Quần nghe n?i, d?ng giọng mũi k?u "hừ" một tiếng, hai mắt lộ hung quang, mặt cũng biến sắc theo. Tư M? Ngạn vẫn kh?ng để ? đến sắc mặt của y n?n vẫn ung dung n?i tiếp:
- Nếu lấy hoa để v? với mỹ nh?n, th? tiểu đệ cho Lục Ỷ chỉ l? hoa Hồng Hạnh leo tường th?i, bằng kh?ng th? l? hoa Đ?o ch?ng yểu chứ c?n ?u Dương Th?y l? hoa Mai thanh tuyệt, hay l? Lan, Huệ ở tr?n Linh Sơn.
Kh?ng Quần nghe n?i mặt c?ng lộ vẻ hung ?c th?m, nhưng đột nhi?n lại thay đổi sắc mặt ngay, mỉm cười n?i với Tư M? Ngạn :
- Hiền đệ chỉ gặp ?u Dương Th?y l?c chết, chứ chưa hề gặp n?ng ta khi c?n sống bao giờ, m? sao hiền đệ lại khen ngợi n?ng ta đến như thế?
- Kh?ng d?m giấu diềm đại ca, khi đệ tr?ng thấy ?u Dương Th?y tuy n?ng đang ngủ một giấc ngủ d?i, kh?ng n?i, kh?ng cử động được nhưng bộ mặt thanh tao tuyệt vời của n?ng cũng đủ khiến đệ say m? v? kh?ng bao giờ qu?n được !
Khi n?i đến ?u Dương Th?y, Tư M? Ngạn ch?n t?nh bộc ph?t, buột miệng n?i thẳng, kh?ng giấu diềm g? hết, qu?n cả lời dặn bảo của Gia C?t Nh?n, l? gặp ai cũng chỉ n?n n?i c? ba th?nh th?i, chứ đừng c? thổ lộ hết với người. V? vậy, su?t nữa th? ch?ng đ? bị toi mạng bởi mấy c?u vừa n?i đ?.
Kh?ng Quần lẳng lặng nghe xong, liền tủm tỉm cười n?i tiếp:
- Tiếc thay, ?u Dương Th?y hồng nhan bạc mệnh n?n đ? chết yểu rồi, bằng kh?ng, hiền đệ y?u n?ng như thế, rồi do ngu huynh đứng l?n l?m mối cho, th? thực l? một đ?i anh h?ng hiệp nữ rất xứng đ?i vừa lứa!
L?c n?y Tư M? Ngạn mới biết l? m?nh lỡ lời, đ?nh gượng cười rầu rĩ khẽ ng?m :
- "V?ng sự dĩ th?nh kh?ng, ho?n như giấc mộc trung" ( Việc xưa đ? h?a ra kh?ng, kh?ng kh?c g? l? một giấc mơ vậy) Kh?ng Quần nghe thấy ch?ng ng?m như thế, lửa ghen lại c?ng nổi l?n th?m, nhưng nhất thời y kh?ng tiện bộc ph?t, tr?i lại y chỉ mỉm cười th?i, rồi c?ng Tư M? Ngạn l?n đường đi tiếp.
Tư M? Ngạn với Kh?ng Quần c?ng lực tương đương, đều l? cao thủ tuyệt kỳ của v? l?m. Hai người giở khinh c?ng tuyệt đỉnh ra đi, kh?ng bao l?u đ? đến ch?n n?i Thi?n Mụ rồi.
T?i du ngoạn đất cũ, Tư M? Ngạn nghĩ đến chuyện xưa, kh?ng kh?c g? một giấc mộng, liền chỉ tay l?n v?ch n?i thẳng tuột thở d?i n?i:
- Đại ca xem cửa ng? của hang động đ? bị bịt k?n, hồi nọ tiểu đệ với Gia C?t Nh?n l?o tiền bối đ? t?m kiếm m?i m? kh?ng sao t?m thấy được lối đi v?o! nguồn truyenfull.vn
Kh?ng Quần vừa cười vừa đỡ lời :
- Cửa ng? l? do ?u Dương Th?y tự bịt k?n, nếu muốn mở th? cũng phải ch?nh tay n?ng mới mở được. Nếu kh?ng ai c? thể ra v?o được b?n trong đ?u. Nhưng sự thực tr?n đỉnh n?i c?n c? một con đường kh?c c? thể v?o được.
Tư M? Ngạn nghe n?i cả mừng, vội th?c giục:
- Đại ca, nếu c? đường kh?c c? thể v?o được, ch?ng ta mau v?o trong đ? xem sao, hoặc giả c? kỳ t?ch g? cũng chưa chừng? Biết đ?u ?u Dương Ti?n Tử vẫn chưa h?a th?nh bộ xương kh? th? may ra ch?ng ta c?n c? c?ch giải cứu được, như vậy chả l? một chuyện rất đ?ng mừng hay sao?
Một người V? ?, một người cố t?nh, n?n vừa đi, Kh?ng Quần vừa để ? nh?n y mới hay Tư M? Ngạn y?u ?u Dương Th?y qu? đỗi, kh?ng kh?c g? như sắp đi?n kh?ng vậy.
Cảm t?nh của con người rất phức tạp kỳ lạ, Kh?ng Quần đ? phụ bạc ?u Dương Th?y, v? biết ?u Dương Th?y đ? chết, nhưng b?y giờ thấy Tư M? Ngạn y?u ?u Dương Th?ynhư thế, lửa ghen lại nổi l?n ngay.
Hai người leo l?n tr?n tuyệt đỉnh, Kh?ng Quần b?n vận c?ng đ?nh mạnh v?o tảng đ? tr?n ba chưởng. Th? ra nơi đ? l? một cửa ng? kh?c. Sau khi y đ?nh ba chưởng rồi, đ?ng lẽ hồn đ? phải tự động x? dịch sang b?n v? hiện ra một c?i hang động tối đen, nhưng kh?ng hiểu tại sao lần n?y h?n đ? lại cứ nằm y?n, kh?ng nh?c nh?ch g? hết. Kh?ng Quần k?u "ủa" rồi vận hết mười th?nh ch?n lực ra đẩy tảng đ? đ? sang b?n, quả nhi?n h?n đ? đ? đ? hơi nh?c nh?ch. Y liền n?i với Tư M? Ngạn rằng:
- Hiền đệ n?n ch? ?, h?n đ? n?y nặng nề lắm, để ngu huynh gắng sức đẩy n? sang b?n xem sao? Nếu thấy c? hang động lộ ra, th? hiền đệ phải chui ngay v?o, kh?ng n?n bỏ lỡ dịp may nh??
Tư M? Ngạn nghe n?i gật đầu v?ng lời, một mặt ch?ng nghĩ bụng:
"Phen n?y ta v?o được trong hang động b? mật, đi tới ba căn nh? l? đ?, chắc x?c của ?u Dương Th?y đ? h?a th?nh bộ xương trắng? Ta rầu rĩ m? nh?n bộ xương của n?ng, chẳng qua cũng chỉ đau l?ng th?m lần nữa th?i, chứ chưa chắc c? ?ch lợi g?." Ch?ng đang suy nghĩ, th? bỗng thấy Kh?ng Quần đ? vần được tảng đ? sang b?n, b?n dưới đ? lộ ra một c?i hang động tối om. Lần trước ch?ng với Gia C?t Nh?n t?m m?i cũng kh?ng thấy cửa ng? b? mật. B?y giờ ch?ng bỗng thấy cửa n?y xuất hiện, mừng rỡ kh?n tả, n?n kh?ng suy nghĩ g? hết, nhẩy xuống dưới hang rối đen ấy lu?n.
Ngờ đ?u ch?ng vừa v?o tới b?n trong th? tr?n đỉnh đầu đ? c? tiếng k?u "?m ?m" tảng đ? nọ lại lăn về chỗ cũ, bịt k?n cửa hang lại tức th?.
Tư M? Ngạn cả kinh, vội d?ng truyền ?m nhập mật lớn tiếng k?u gọi :
- Đại ca! Đại ca!
Kh?ng Quần ở b?n ngo?i, với giọng gay gắt hỏi :
- Tư M? Ngạn, ngươi gọi ta l?m chi?
Thấy Kh?ng Quần kh?ng gọi m?nh l? hiền đệ nữa, m? gọi t?n m?nh như vậy, Tư M? Ngạn đ? biết phen n?y nguy tai, liền khẽ thở d?i một tiếng, nhưng vẫn kh?ng thay đổi c?ch xưng h? m? vẫn hỏi tiếp:
- Tại sao đại ca lại đối xử với tiểu đệ như vậy?
Kh?ng Quần cười như đi?n như kh?ng đ?p:
- Cũng chỉ v? nể lời thề dưới tảng đ? đầu người, v? nể t?nh kết nghĩa kim lan, ta mới gi?p ngươi như vậy!
- Đại ca gi?p g? t?i?
- Ngươi đ? tốn c?ng m? kh?ng sao t?m thấy được đường lối b? mật để v?o b?n trong, b?y giờ ta đ? gi?p ngươi ho?n th?nh t?m nguyện ấy. Huống hồ, trong khi đi đường, ta đ? để ? xem x?t, thấy ngươi y?u ?u Dương Th?y lắm, n?n ta mới tiếp sức gi?p ngươi để ngươi được c?ng n?ng kết nghĩa t?nh duy?n sinh tử! Th?i, ngươi mau tới căn nh? l? đ? ?m lấy bộ xương trắng của ?u Dương Th?y để l?m giấc mộng tử quỷ với anh h?ng.
Tư M? Ngạn tức giận đến run lẩy bẩy, nghiến răng m?m m?i n?i tiếp:
- Kh?ng ngờ ngươi lại V? sỉ đ? h?n đến thế! Từ giờ trở đi ta thề kh?ng gọi ngươi l? đại ca nữa!
- Đ? h?n cũng chả sao, m? V? sỉ cũng kh?ng việc g?, cứ biết b?y giờ Tư M? Ngạn sẽ chết gi? ở trong hang động n?y, c?n M? Kh?ng Quần ta tha hồ m? ti?u dao ở ngo?i c?n kh?n!
- Ngươi tưởng ta kh?ng ra khỏi động b? mật n?y hay sao?
- Hang động b? mật n?y l? của người xưa x?y dựng, ta với ?u Dương Th?y ngẫu nhi?n c?ng t?m thấy, sau tốn rất nhiều khổ t?m mới kiến tr?c th?nh ho?n cảnh b?y giờ.
Tất nhi?n t?nh cảnh ở b?n trong như thế n?o, ta phải biết r? lắm . . .
N?i tới đ?, y đảo ngược đ?i ngươi một v?ng, rồi cười khẩy, n?i tiếp:
- Hang động n?y chỉ c? ba lối l? c? thể th?ng qua được b?n ngo?i, một lối m? năm xưa ngươi đ? đi rồi, một lối l? ngươi đang đi đấy, c?n một lối nữa, v? ?u Dương Th?y đ? chết, ta kh?ng n?i tới nữa, để ngươi kh?ng bao giờ t?m thấy được m? phải chết gi? ở trong đ?, sống chung m?i m?i với bộ xương trắng hếu của ?u Dương Th?y!
Sở dĩ M? Kh?ng Quần tuy?n bố c? con đường thứ ba như vậy l? c? ? rất ?c độc, v? y biết t?nh nết ?u Dương Th?y trước khi chết, thế n?o cũng mai phục sẵn c?c m?y m?c v? ?m kh? rất lợi hại để cho người kh?c kh?ng sao tới gần được m? l?m nhơ nhuốc th?n x?c cua n?ng.
Lần trước, Tư M? Ngạn c? thể v?o được trong nội thất của ?u Dương Th?y l? v? chưa gặp phải nơi mai phục. Nhưng tại sao ch?ng lại kh?ng gặp phải chỗ mai phục?
Một l?, v? ?u Dương Th?y đ? c? ? hẹn ch?ng tới, hai l? v? con số trăm ng?y m? n?ng thế n?o cũng chết chưa tới, n?n ch?ng mới ra v?o được dễ d?ng như thế.
B?y giờ đ? qua kỳ hẹn trăm ng?y, ?u Dương Th?y chết đ? l?u th? trong ba căn nh? l? của n?ng ta nằm ắt phải c? mai phục rất lợi hại, ai tự dấn th?n v?o trong đ? thật kh?ng kh?c g? đ?m đầu v?o chỗ chết.
Tư M? Ngạn đ? say m? ?u Dương Th?y như vậy, ch?ng rất muốn gặp n?ng ta lần nữa, nay nghe thấy c? con đường thứ ba, thế n?o ch?ng cũng phải cố t?m. Nếu t?m được đến căn nh? l? đ? th? d? ch?ng c? l? người sắt đ? chăng nữa cũng h?a ra tro.
Kh?ng Quần đắc ? cười ha hả v? n?i tiếp:
- Tư M? Ngạn, ta kh?ng c? thời giờ ở đ?y tiếp ngươi nữa, ta đi phi?u lưu tr?n giang hồ đ?y! Nếu ta đắc tr? th? kh?ng sao, bằng kh?ng ra đ?nh phải nhờ vả ngươi đ?i ch?t.
- Ngươi c?n nhờ vả g? nữa. Người ta vẫn thường n?i: "Chim đ? bị chết hụt th? đ? thấy t?n c?y cong cũng tưởng l? cung t?n ngay." D? b?y giờ ngươi c? tha ta ra, ta cũng kh?ng gi?p ngươi nữa!
- Ngươi c?n muốn ta tha cho ngươi ra ư? Sao ngươi ng?y thơ thế?
- Ngươi kh?ng tha ta th? ngươi l?m sao m? nhờ vả ta được?
- Ngươi uổng c? bộ mặt th?ng minh m? sao ruột gan ngươi lại đần độn đến như thế?
Ch?ng ta mặt mũi giống nhau sao ta lại kh?ng nhờ vả ngươi được? Nếu b?y giờ ta ra ngo?i giang hồ g?y n?n được sự nghiệp, c?i t?n M? Kh?ng Quần của ta tất nhi?n l? sẽ giương danh tr?n thi?n hạ, nhưng nếu kh?ng được toại nguyện, ta sẽ biến th?nh Ly Cấu Thư Sinh Tư M? Ngạn ngay.
Tư M? Ngạn thấy Kh?ng Quần định mượn t?n tuổi của m?nh như vậy, tức giận cực độ, nhưng v? m?nh bị nhốt ở trong hang, biết l?m sao được đ?nh phải n?n lửa giận, van lơn rằng:
- M? đại ca, t?i van anh! Anh giam giữ t?i ở trong n?y như thế cũng đ? l? h?i l?ng lắm rồi, xin anh đừng l?m nhơ nhuốc t?n tuổi t?i nữa!
Kh?ng Quần cười khẩy, n?i tiếp:
- Muốn l?m nhơ nhuốc t?n tuổi ngươi hay kh?ng, đ? l? quyền của ta! Từ nay trở đi, nếu ta l?m việc tốt, ta sẽ d?ng c?i t?n M? Kh?ng Quần, m? l?m việc xấu, ta sẽ d?ng c?i t?n Tư M? Ngạn của ngươi!
Tư M? Ngạn dậm ch?n, bực tức n?i tiếp:
- M? Kh?ng Quần, ngươi đừng c? qu?n lời ước đo?n của B?nh Nhất Thu, thi?n l? tuần ho?n, c?t hung ra sao, trời đ? định đoạt trước, khi ?n cừu kết liễu, sẽ bị lưỡi kiếm xuy?n t?m.
- Tư M? Ngạn, ngươi chỉ tr?ch người th?i! Ngươi đ? nhắc nhở đến t?n m? Nhất Thu, sao ngươi kh?ng nghĩ đến lời quẻ của y đ? tặng cho ngươi .
Tư M? Ngạn nghe n?i r?n m?nh đến th?t một c?i, cau m?y lại kh?ng n?i nữa. Kh?ng Quần lại cười qu?i dị, n?i tiếp:
- Ta c?n n?i quẻ thẻ của y tặng cho ngươi l?: "Ph?c ở tri ?m, họa ở cốt nhục, gặp Th?y phải đề ph?ng, vượt n?i non đừng c? đi một m?nh. Vậy tại sao h?m nay ngươi kh?ng nhớ m? một m?nh chui v?o trong hang động như thế? Sao ngươi kh?ng đề ph?ng đại họa diệt th?n ph?t khởi tự nơi người anh em kết nghĩa kim lan n?y?
Tư M? Ngạn thấy Kh?ng Quần n?i như thế c?ng hối hận th?m, Kh?ng Quần lại đắc tr? cười v? n?i tiếp:
- Khi ch?ng ta mới gặp nhau ở tr?n Lư Sơn, ch?ng ta kết nghĩa sinh tử với nhau ở trước x?c của t?n Cự Đ?i. B?y giờ t?nh nghĩa kim lan của ch?ng ta đ? đoạn tuyệt, ch?ng ta lại ph?n ở tr?n đỉnh n?i Thi?n Mụ n?y. Ta đi đường Dương Quan, ngươi qua cầu Nại H?, nếu mai sau Kh?ng Quần n?y được giương danh thi?n hạ, sự nghiệp th?nh c?ng, th? may ra ta sẽ nghĩ tới t?nh cũ nghĩa xưa m? quay trở lại đ?y ch?n cất hộ hai bộ x?c của ngươi với ?u Dương Th?y.
N?i xong, y cười ha hả bỏ đi lu?n.
Thấy Kh?ng Quần đi rồi, Tư M? Ngạn buồn phiền V? c?ng. Ch?ng kh?ng buồn phiền v? bị giam giữ ở trong hang động n?y, tr?i lại ch?ng cho được ở trong động ti?n ph?c địa, gần gũi với x?c ?u Dương Th?y lu?n lu?n, th? d? c? chết cũng kh?ng ?n hận ch?t n?o. Ch?ng chỉ buồn phiền v? vấn đề M? Kh?ng Quần sẽ mượn t?n tuổi của m?nh m? đi l?m những việc gian ?c xấu xa. C?i t?n Ly Cấu Thư Sinh của ch?ng kh?ng dễ g? m? g?y n?n được hai c?u: "Đường đường qu?n tử, nguy nguy xuất quần" Nay Kh?ng Quần l?m nhơ nhuốc t?n tuổi của ch?ng như vậy, ch?ng kh?ng đau l?ng sao được?
Tư M? Ngạn vừa bực m?nh, vừa vận Tam Dương Thần C?ng v? tấn c?ng v?o h?n đ? nọ, nhưng kh?ng ăn thua g? hết. Ch?ng tuyệt vọng, đ?nh phải t?m đường đi xuống b?n dưới. Kh?ng bao l?u, ch?ng đ? ra khỏi đường hầm tối om v? đi tới rừng quế, tức trận ph?p Thi?n Hương Đan Quế.
Ch?ng v?o trong rừng t?m kiếm một hồi, quả thấy xương v? da của con Hốt Hốt vẫn chưa tan r? hết. Ch?ng lại rầu rĩ đứng điếu viếng con th? ấy một hồi, rồi mới ra khỏi rừng quế. Đi tới cạnh hồ, ch?ng đi tr?n mặt s?ng tiến thẳng tới c?i đảo nhỏ ở giữa hồ.
Mấy th?ng trước, ch?ng đ? tới đ?y ph? ước. Căn nh? l? vẫn y nguy?n ở trong rừng tr?c, trong sảnh vẫn c? ?nh s?ng đ?n l? ra.
Ch?ng từ từ đi tới trước cửa nh? l?. Lần trước tới, ch?ng đ? th?ng danh xin v?o yết kiến, nhưng lần n?y chủ nh?n đ? chết, tất nhi?n kh?ng cần phải g? cửa v? th?ng danh trước nữa, ch?ng liền đẩy của bước v?o lu?n.
Nếu l? Kh?ng Quần th? kh?ng bao giờ d?m liều lĩnh như thế, y chắc chỉ vừa đẩy cửa ra l? d? kh?ng bị ng?n vạn mũi t?n bắn tr?ng người th? cũng bị kim đao ở tr?n đỉnh đầu phi xuống. Nhưng Tư M? Ngạn khẽ đẩy c?nh cửa một c?i, ch?ng kh?ng thấy c? sự g? xảy ra hết. Ch?ng kh?ng biết lợi hại g? cả v? cũng kh?ng cần đề ph?ng chỉ rầu rĩ từ từ bước v?o trong ph?ng th?i .
Ch?ng thấy căn ph?ng n?y vẫn bố tr? như trước, nhưng ch?ng c? biết đ?u hai cột trụ ở cạnh gi? s?ch nhằm đ?ng cửa ra v?o đ? mở rất nhiều lỗ hổng nhỏ, trong đ? c? để h?ng ng?n mũi phi tr?m tẩm độc, tr?n c? một then ngang bằng gang nặng ngh?n c?n, trong then lại c?n đựng rất nhiều bột độc . Đ?ng lẽ bất cứ ai vừa đẩy c?nh cửa l?m bằng c?nh c?y l? x? ngang ở tr?n đỉnh đầu đ? c? thuốc độc V? h?nh bay xuống liền. Người đ? vừa v?o tới trong ph?ng ba bước th? c?nh cửa sẽ tự động đ?ng lại, h?ng ngh?n mũi t?n tẩm độc ở hai c?i cột tự động bắn ra lu?n, d? người đ? c? th?n thủ c?i thế, c? thể tho?t khỏi được những tai ?ch ấy, nhưng cũng phải kinh ho?ng đến mất hết hồn v?a m? vội quay người mở cửa đ?o tẩu lu?n, nhưng l?c ấy tay vừa đụng v?o cửa th? c?i then ngang nặng h?ng ngh?n c?n g?c liền với x? nh? sẽ rớt xuống lu?n, d? c? tr?nh tho?t được c?i then ấy m? chạy ra b?n ngo?i th? mũi cũng sẽ ngửi thấy m?i thuốc độc V? h?nh v? sẽ chết ngay tại đ?, kh?ng bao l?u x?c thịt sẽ ti?u tan lu?n.
Tư M? Ngạn ngơ ng?c kh?ng biết g? hết, đẩy cửa đi v?o trong nh?, đi được ba bước lại nh?n những cảnh vật cũ .
Tại sao những mũi kim độc ở trong hai c?i cột kia kh?ng bắn ra? Thuốc độc V? h?nh ở tr?n x? nh? kh?ng rớt xuống? Chả lẽ trời ph? hộ cho Tư M? Ngạn chăng?
Tư M? Ngạn kh?ng biết l? m?nh đ? đi v?o một chỗ rất nguy hiểm v? đ? tho?t chết mấy lần rồi. Ch?ng nh?n xung quanh một v?ng, lắc đầu thở d?i một tiếng, rồi từ từ đi tới trước cửa ph?ng trong, giơ tay đẩy cửa.
C?nh cửa ph?ng trong n?y, hễ h? mở một c?i l? tr?n tấm m?nh tr?c ở trong cửa, với xung quanh khung cửa, liền c? mưa thuốc độc phun ra ngay, khiến người mở cửa ấy kh?ng sao tr?nh n? tho?t. Nhưng số của Tư M? Ngạn h?n thực, ch?ng kh?ng thấy mưa độc phun ra.
Rồi ch?ng từ từ khẽ v?n tấm m?nh tr?c l?n, liền ngửi thấy m?i thơm nh? nhẹ v? tr?ngthấyb?n thờ tức th?.
Nghĩ tới t?nh cảnh lần trước, ch?ng kh?ng sao cầm l?ng được, lệ đ? nhỏ ngay xuống hai m? anh h?ng tức th?.
Với t?nh cảnh n?y, d? l? người sắt đ? cũng kh?ng sao cầm lệ được, trừ phi l? kẻ đại gian đại ?c như M? Kh?ng Quần mới dửng dưng th?i. Nhưng khi n?o M? Kh?ng Quần lại d?m v?o trong ph?ng n?y như thế?
Tư M? Ngạn vừa kh?c vừa từ từ tiến tới gần, giơ tay v?n tầm m?n phủ xuống ở trước b?n thờ l?n.
Trong nh?, trong ph?ng đ? c? bố tr? lợi hại như vậy, th? tất nhi?n b?n thờ n?y cũng phải c? mai phục rất nguy hiểm.
Kh?ng biết nhờ c? trời gi?p hay người gi?p, Tư M? Ngạn đ? tho?t khỏi được mấy tai ?ch. Nay ch?ng ngơ ng?c v?n tấm m?n l?n như thế, liệu c? thể tr?nh tho?t được tai ?ch lần nữa kh?ng?
Quả nhi?n, Tư M? Ngạn vừa v?n tấm m?n l?n xong, người đ? run lẩy bẩy như kẻ mất hết hồn v?av?sắp chết giấc vậy.
Tại sao thế? C? phải ch?ng đ? tr?ng độc hay ?m kh? g? bắn tr?ng kh?ng? Hay l? ch?ng kh?ng bị thương t?ch g? hết, m? chỉ thấy t?m thần chấn động rất mạnh th?i?
C? phải ch?ng thấy ?u Dương Th?y đẹp tuyệt trần kia đ? biến th?nh đống xương trắng hếu v? xấu x? V? c?ng đấy kh?ng? Hay l? ?u Dương Th?y đ? sống trở lại, đang nằm ở tr?n giường, tr?ng thấy ch?ng tới liền tủm tỉm cười t?nh chăng?
Vậy tại sao ch?ng lại c? th?i độ kh?c thường như thế?
Th? ra, l?c v?n m?n l?n, nước mắt vẫn r?n rua, ch?ng nh?n thẳng v?o trong giường nhưng kh?ng thấy h?nh b?ng của V? Vi Ti?n Tử đ?u hết. V? kh?ng hiểu n?ng đ? đi đ?u mất, n?n ch?ng mới sửng sốt như tr?n. Ch?ng liền nghĩ bụng:
"Chả lẽ n?ng đ? gặp duy?n kỳ ngộ g? n?n ho?n hồn, v? đ? rời khỏi n?i Thi?n Mụ n?y đi nơi kh?c rồi chăng? Hay l? kẻ lưu manh n?o đ? tới nơi đ?y, lấy thi h?i của n?ng đem đi rồi chăng? / Nghĩ tới đ?, ch?ng cố trấn tĩnh t?m thần, chăm ch? nh?n mọi vật ở quanh đ?, xem c? manh mối g? để chứng minh n?ng sống chết ra sao kh?ng? Nhưng ch?ng xem x?t kỹ lưỡng, kh?ng c? một vật g? khả nghi hết. Ch?ng lại đau l?ng, rầu rĩ, c?i đầu xuống nghĩ tiếp:
"Kh?ng biết m?nh với ?u Dương Th?y c? duy?n hay V? duy?n? Nếu l? V? duy?n, sao đ?m h?m tết Trung Thu, n?ng c?n hẹn ta đến đ?y l?m chi? Nếu bảo l? c? duy?n, sao lần thứ hai tới đ?y lại kh?ng gặp mặt n?ng?" Ch?ng ứa lệ hồi l?u mới n?n kh?c, rồi nh?n v?o c?i giường trống kh?ng ở sau b?n thờ, cất tiếng cười như đi?n như cuồng. Cười xong, ch?ng gật đầu lia lịa v? n?i lu?n mấy c?u :
- C?ng hay! C?ng hay!
Y? nghĩa c?u n?i đ? của ch?ng ta l? th? kh?ng tr?ng thấy bộ xương trắng hếu của n?ng c?n hơn.
Ch?ng đưa mắt nh?n xung quanh một lần nữa, thấy tr?n c?i kỷ nhỏ c? để một t?i đ?n Ch?ng l? người văn v? ki?m to?n, tất nhi?n phải th?ng hiểu ?m nhạc. Ch?ng đi tới gần, mở t?i lấy c?i đ?n đ? ra mới hay l? đ?n Thất Huyền cổ k?nh. Ch?ng vừa ngắm nh?n c?i đ?n, vừa tắc lưỡi khen ngợi :
- Đ?n n?y rất cổ k?nh v? rất qu? b?u, thật l? một đ?n hiếm c? tr?n đời! Ch?ng liền l?n d?y rồi ngồi y?n gầy lu?n một kh?c .
- Đ?n n?y rất cổ k?nh v? rất qu? b?u, thật l? một đ?n hiếm c? tr?n đời! Ch?ng liền l?n d?y rồi ngồi y?n gầy lu?n một kh?c .