Lúc nhỏ là một cậu bé vừa ngoan vừa đáng yêu, không hiểu sao bây giờ trong đầu lại toàn những mưu kế đồi truỵ, còn học được cách nắm bắt nhược điểm của cô.
Chỉ cần Quý Hựu An làm nũng, Quý Kỳ sẽ thỏa mãn yêu cầu của cậu, từ nhỏ đến lớn vẫn luôn như vậy.
“Em dùng muỗng…” Cô khẽ đá Quý Hựu An một cái, hoàn toàn từ bỏ việc ăn hết bữa sáng này một cách đàng hoàng: “Dùng muỗng moi ra ăn…”
Nói ra cách chơi kỳ lạ ra từ miệng mình, Quý Kỳ vẫn thấy hơi xấu hổ, nhưng nhiều hơn là sự chờ mong và ngứa ngáy râm ran dưới đáy lòng.
“Chị đợi em một chút.”
Hai mắt Quý Hựu An sáng lên, sau khi bò ra khỏi gầm bàn thì mau chóng thu dọn bàn ăn sạch sẽ, sau đó đặt Quý Kỳ lên trên bàn ăn. Cậu cầm muỗng trong tay, h/uyệt nhỏ chứa đầy cà chua bi là tráng miệng tuyệt vời nhất sau bữa ăn.
Chàng trai ngồi đàng hoàng trên ghế, còn trước mặt cậu lại là Quý Kỳ ngồi bên mép bàn ăn, bị cậu tách hai chân ra.
Hoa h/uyệt màu hồng tự động nhúc nhích, Quý Hựu dùng một tay tách miệng h/uyệt bị cánh hoa che ra, một tay khác cầm muỗng dán vào vách tường thịt chen vào từng chút một.
Lạnh quá.
Quý Kỳ bị sự lạnh lẽo của muỗng sắt kích thích đến run rẩy một cái, cô khép chặt h/uyệt nhỏ, ép cho chất lỏng lại bắt đầu chảy ra ngoài.
“Như vậy sẽ lãng phí nước đó.” Quý Hựu An rút muỗng ra đánh hai cái lên âm đế của Quý Kỳ: “Chị, chị phải biết rằng lãng phí là một điều đáng xấu hổ.”
“Chị không có…”
“Nước của chị đã chảy xuống bàn rồi.”
Quý Hựu An dùng muỗng đặt lên hạt đậu, dùng sức xoa mấy cái, sau khi nhìn thấy Quý Kỳ dùng tay chống lên trên bàn, ưỡn bộ ngực lên, dáng vẻ thoải mái đến không chịu được, , cậu mới lại dùng muỗng dán vào viền giữa cà chua bi và vách thịt, từ từ đâm vào.
Từng quả cà chua bi bị cậu dùng muỗng moi ra, bỏ vào miệng ăn.
Quý Kỳ bị cậu moi như thế, khiến cho nước chảy lan tràn, khiến cho cái muỗng cũng trở nên ướt nhẹp.
“Chỗ đó… dùng muỗng… ấn mạnh xuống a a… H/uyệt nhỏ sướng quá… Cà chua bi chứa trong lỗ nhỏ d*mđãng của chị… có ngon không…”
“Ngon, sau này bữa sáng em đều muốn ăn hoa quả của lỗ nhỏ d*mđãng.” Sau khi Quý Hựu An moi hạt cà chua bi cuối cùng ra thì không bỏ ngay vào miệng: “Chị, có được hay không?”
“Được… Sau này lỗ của chị sẽ dùng để chứa hoa quả cho em… Ưm ưm…”
Cho dù cậu có nói gì, chị của cậu cũng sẽ đều đồng ý với cậu.
Quý Hựu An cười vui vẻ, bỏ viên cà chua bi cuối cùng dính đầy nước của Quý Kỳ vào trong miệng, , đứng dậy bế cô lên, hôn lên môi cô, đưa viên cà chua qua miệng cô.
Mùi vị trộn lẫn giữa nước của cà chua bi và nước của cô chiếm lấy vị giác của Quý Kỳ, cộng thêm mùi nước bọt của Quý Hựu An.
H/uyệt nhỏ vốn đã không còn kích thích bây giờ lại càng muốn hơn.
Quý Kỳ kéo tay Quý Hựu An sờ vào cửa h/uyệt của mình: “Hựu An… Chơi chị đi… H/uyệt nhỏ ngứa quá… muốn ăn gậy thịt…”
Quý Hựu An không nói lời nào lập tức móc g.ậy th/ịt thẳng đứng từ trong quần ra, cậu hôn loạn lên khóe môi và cổ của Quý Kỳ, , bàn tay xoa nắn đùi trong mịn màng của cô. Sau khi đầu gậy tìm chính xác nơi cần tìm, cậu kéo mạnh cô về phía trước, để h/uyệt nhỏ của cô bao phủ lên toàn bộ cậu nhỏ của mình.
“Chị ơi, h/uyệt của chị thật ấm thật mềm, lỗ nhỏ d*mđãng thiếu bị chơi, em phải chơi nát nó, chơi đến sau này nó không thể rời khỏi g.ậy th/ịt được.”
Quý Hựu An đâm vào h/uyệt nhỏ của Quý Kỳ như máy đóng cọc, hai tay bóp chặt lấy đùi cô, cố định cô để bản thân có thể đâm thật mạnh, dục vọng sau khi bắn vào miệng cô trận trước vẫn luôn kìm nén bây giờ xem như có thể phát tiết ra rồi.