Tới nhà của Dạ Như , Nhan Mạt Hàn nhanh chóng lấy một ít đồ , lại bị Dạ Như gọi
“ Mạt Hàn .. cậu thật sự muốn gả cho Nam Cung Ảnh sao?” Dạ Như có chút lo lắng , Nam Cung Ảnh là người như thế nào ai cũng biết , chỉ có cô nàng ngu ngốc này đồng ý lấy hắn , kết quả chắc chắn chỉ có hại chứ không có lợi
“ Ừ ! DẠ Như , cậu đừng lo lắng ! Tớ sẽ tự chăm sóc cho bản thân thật tốt . Ngày mai tớ sẽ kết hôn , haha thật không nghĩ cô gái 19 tuổi như tớ sẽ kết hôn”Cuối cùng , Nhan Mạt Hàn lạnh lùng cười , nhưng trong lòng đau khổ tột cùng . Không nghĩ , người cô yêu nhiều năm như vậy , lại không thể ở bên nhau , mà lại phải đi kết hôn với một người chỉ vô tình gặp mặt một lần
Thu dọn đồ xong , Nam Cung Ảnh cũng đã tới
Dọc đường đi , không khí trong xe vô cùng ngượng ngùng , là đôi vợ chồng , nhưng chỉ là vợ chồng trên hợp đồng
Ngón tay thon dài của Nam Cung Ảnh nhấn đài phát thanh âm nhạc , không khí bên trong xe cuối cùng cũng đã thoải mái hơn một chút
Làm hôn thú , nhưng thật ra rất đơn giản . Ký tên , là được công nhận thành vợ chồng hợp pháp . Lại lần nữa đi đến phòng công chứng , quan hệ của hai người xa lạ hoặc có thể nói là bằng hữu liền thay đổi thành vợ chồng chân chính
“ Hiện tại , anh đi đâu?” đứng bên ngoài , Nhan Mạt Hàn nhìn ra chiếc xe ở xa xa , sau đó dừng bước bên Nam Cung Ảnh
“ Đi đến biệt thự trước … còn nữa … không cho phép em ngủ cùng giường với tôi” Nam Cung Ảnh chỉ vào cái mũi của Nhan Mạt Hàn , gằn giọng nói từng chữ một
“ Thôi đi , tôi đã biết ! Ai mà thèm ngủ cùng giường với anh?” Nhan Mạt Hàn liếc nhìn Nam Cung Ảnh một cái
Một tay cầm tờ giấy hôn thú , đi theo Nam Cung Ảnh tới biệt thự , quang cảnh cực kì tốt … Căn biệt thự rất lớn , cả sân tựa như thế giới thần tiên , cái gì cũng có
“ Thiếu gia , Thiếu phu nhân , các người đã đến rồi” Một người quản gia mở cửa , liền nở nụ cười thân mật , cũng là người quản gia nữ duy nhất trong căn biệt thự
“ ừ , hãy tìm cho cô ấy một căn phòng” Nam Cung Ảnh thong thả cởi giầy , không nhìn Nhan Mạt Hàn , mang dép vào chuẩn bị lên lầu
“Thiếu gia , ông đã nói hai người không thể ở hai phòng . Từ nay về sau sẽ ở chung một phòng , một giường . Đây là mệnh lệnh cũa lão gia , tôi không thể làm trái “nữ quản gia nhìn Nam Cung Ảnh , có chút khó xử
“ Cái gì ? Ông nội nói như vậy?” Nam Cung Ảnh trau trau chân mày , có chút không vui
“ Cô … cô tên gì ?” Nhan Mạt Hàn hỏi một câu , chung quy dù sao cũng không thể gọi cô là hầu nữ
“ Thiếu phu nhân , gọi tôi Tiểu Huyên là được” Tiểu Huyên cười , lấy đôi dép trong tủ ra đưa cho Mạt Hàn
“ thiếu gia , ông đã nói , nếu sớm muốn có cổ phần ,vậy phải mau có cháu trai để ẩm .Ông đã nói như vậy , tôi không còn cách nào khác” Tiểu Huyên khó xử , nhìn Nam Cung Ảnh
“ Thôi được rồi , không nên làm khó cô ấy” Nhan Mạt Hàn thay dép , kéo tay Nam Cung Ảnh lên lầu , vừa vào cửa phòng cô thở phào nhẹ nhõm
Gian phòng bố trí rất đẹp , có cảm giác rất ấm áp . May mắn là trong phòng có một ghế salon rất to , bộ bàn ghế mây cùng chiếc bàn nhỏ ở ban công cũng là vừa mới mua , phía trên bàn có mấy cuốn tập chí .
“ ừ , có ghế salon” Nhan Mạt Hàn chỉ chỉ , tự lên giường lấy chiếc gối , đặt vào ghế salon
“ Như vậy là ok rồi” Nhan Mạt Hàn vỗ vỗ tay
Điện thoại Nam cung ảnh vang lên
“ Ảnh… ngày mai anh sẽ kết hôn ? sao có thể như vậy? “ điện thoại rung lên truyền đến một âm thanh nức nở , rất là oan ức . Nam Cung Ảnh nhìn Nhan Mạt Hàn , sau đó đi đến ban công