Trong đại sảnh đầy sắc màu , xanh xanh vàng vàng rưc rỡ , tràn ngập đám người
Luyến tiếc cô tao nhã kéo kéo tay Nam Cung Ảnh , dẫm trên thảm đỏ
Cô tìm Ngôn Lạc Thần nhưng không thấy hắn?
Hôn lễ của cô , hắn vẫn quyết định không đến sao?
"Đùng lo" Nam Cung Ảnh cúi đầu , nói bên tai của cô
Nhan Mạt Hàn cười cười , gật đầu " Đương nhiên sẽ không , đều kết quá vài lần?"
"Nha đầu ngốc"
Sũng nịch vuốt vuốt sống mũi của cô , dẫn cô đến gặp mọi người
Nhưng hôm nay , cô cảm thấy có chút không yên lòng
Rốt cuộc bị Nam Cung Ảnh kéo ra một góc nhỏ , ôm lấy cô " Hôm nay em làm sao? Không yên lòng?"
"Ảnh .. Anh nói , thần có đến hay không?"
Cô tựa vào lòng ngực hắn , trong lòng vô cùng ấm áp
"Như thế nào? Kết hôn còn muốn nghĩ đến người đàn ông khác?" Nam Cung Ảnh mang vị dấm chua nồng nặc
"Ai , dù sao , cũng là anh trai ! Nói hay lắm , không cho phép ghen"
đôi bàn tay trắng như phấn nhẹ nhàng vỗ vỗ vào ngực hắn , nở nụ cười
"tốt lắm , không ăm giấm , không ăn giấm, dù sao đêm nay em là của anh" Cúi đầu , hôn lên môi cô , quyến luyến không rời
Cuối cùng ở trước mặt bao nhiêu người , bọn họ bước lên
Ngay lúc đang hôn , cửa một tiếng " Cạch" bị phá ra
Là Ngôn Lạc Thần , hắn mặc y phục , gặp qua vài người , cười " Thật xin lỗi , tôi đến trễ"
Nhan MẠt Hàn nở nụ cười " Ảnh...đã đến đã đến"
"Ừ" Tiếp theo , khẩn trương hôn lên môi cô…hôn một cách say sưa …
Trong lòng , Nhan Mạt Hàn cầu nguyện . Thượng đế , thỉnh cầu người nhất định phải làm cho Ngôn Lạc Thần hạnh phúc , mau cho anh ấy gặp gỡ được một người con gái tốt
Tiếp theo cô lấy microphone " Hôm nay , là một ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời ucả tôi ! Nhưng là tôi hy vọng người dưới khán đài sẽ hạnh phúc hơn"
Trước TV , Nam Cung Mạc , Nam Cung Tịch và Mộ Dung Tịch cười rạng rỡ , Vân Tẩu cũng vui vẻ nở một nụ cười
Nhìn thấy cô gái này và thiếu gia hạnh phúc , Vân Tẩu thật sự vui mừng ..
"Oa ! Dật ! Anh anh" Dạ NHư kích động chỉ vào TV , ngồi trong biệt thự của Nam Cung Ảnh
Âu Dương Dật xoa xoa tóc " Thật đúng là nói khoác nha"
April chu chu cái miệng nhỏ nhắn " Không phải là ba và mẹ sao? Họ đang làm gì a?"
Austin sờ sờ tóc April " Em chỉ để ý xem là được . Ngày mai ba mẹ nhất định sẽ về" Tiếp theo cúi đầu , đùa ngịch Ipod
"Được rồi.." April nâng hai tròng mắt , nhìn nhìn Dạ NHư
"April ngoan lắm" Dạ Như sủng nịch vò vò đầu April
----
Jayz , bên trong phòng
Ngón tay thon dài của Nam Cung Ảnh đặt trước vết sẹo của Nhan Mạt Hàn
"Nơi này , đau bao lâu?" Hắn trau trau mày , đau lòng nhìn cô
Nhan Mạt Hàn nhẹ nhàng vịn sau lưng hắn " Vậy nơi này , anh đau bao lâu?"
"À .. Không tính lâu , vì lúc tỉnh lại liền nhìn thấy em thì anh sẽ không đau" Nam Cung Ảnh nở nụ cười xấu xa
Nhan Mạt Hàn vỗ vỗ một chút lên đầu của hắn " Chỉ biết nói dối em"
"Người khác anh cũng không lừa dối a..."
" Đi chết đi "
" Vợ ... anh yêu em"
Nam Cung Ảnh cúi đầu hôn lên vết sẹo trước ngực cô
"Chồng .. em cũng yêu anh"
Tuỳ ý để cho hắn hôn và cũng đáp trả lại nụ hôn đó
Hạnh phúc , thật là rất đơn giản như vậy , không phải sao?
Sáng sớm , trên người nhan Mạt Hàn đầy vết hồng hồng tím tím...
Nhìn Nam Cung Ảnh đứng đó , hai tay ôm ngực tà mị nhìn cô
" Đồ đểu" Cô nắm gối trên giường hướng tới phía hắn mà chọi
Nhưng hắn lại tránh được, tiếp theo liền tiến lên " Vợ , anh nhớ hai đứa nhỏ"
"Em cũng vậy"
"Nhưng mà anh đang đói bụng..."
Nam Cung Ảnh cọ cọ lên bả vai thơm mát của cô...
" Vô lại" Nhan Mạt Hàn đẩy hắn ra..
"Ừ , nói đúng nha , chồng cũng không thể nổi dậy với cái danh hiệu này , thật xin lỗi..."
Nói xong , lại là một trận triền miên .. Trong phòng ngập cảnh [xuân quang]
---
Trời xế chiều , mặt trời đang dần lặn đi , bốn người ngồi trên bờ cát
"Austin , April , đến đây ăn cái này" Nhan Mạt Hàn đưa sandwich cho hai đứa nhỏ
Thật hạnh phúc của cô đơn giản chỉ là như vậy
Nam Cung Ảnh tin thần vui vẻ , mặt trời dần buông xuống , nhìn hai đứa nhỏ đùa nghịch trên bờ cát
"Mạt Hàn , anh muốn hạnh phúc chính là như thế này"
"Ảnh , em cũng vậy .. Một nhà sum vầy , mới là hạnh phúc" Cô cười , tiến đến trong lòng ngực hắn..
--
Dưới bờ cát , một hình ảnh hạnh phúc làm cho người khác phải ghen tị
Hạnh phúc mang theo sự ấm áp giản đơn , viễn vĩnh không bao giờ mất...
Hôn lên đôi môi cô , hy vọng giờ khắc này , thời gian có thể dừng lại..
Hôn em... đến thương trường địa cửu
Hôn em... đến sông cạn đá mòn..