Tổng Giám Đốc Xin Tha Tôi!

Chương 161: Cưỡng hôn


Chương trước Chương tiếp

Lời Lục Yến Tùng nói khiến mạch suy nghĩ của Vãn Tình như bị đóng băng. Trái tim cũng bồn chồn rối loạn.

"Có phải anh chưa ăn sáng đúng không?" Vãn Tình hỏi sang chuyện khác để đổi chủ đề. Nếu anh ta nghĩ rằng mình đóng kịch, thì cứ cho là vậy đi!

"Không có thói quen này." Anh mím môi nói với vẻ bất cần.

"Chẳng trách lại bị bệnh bao tử." Vãn Tình liếc anh một cái, vừa đi xuống nhà bếp vừa hỏi: "Trong bếp có gì ăn được không?"

Lục Yến Tùng không đáp, chỉ nhìn theo tấm lưng dần khuất bóng trong nhà bếp.

Cô ấy muốn làm gì? Nấu bữa sáng cho mình sao? Kể từ ngày mẹ anh qua đời, bao nhiêu năm qua, cũng chẳng còn ai nấu bữa sáng cho anh nữa.

Không!

Nói đúng hơn, là anh không hề dùng bữa sáng.

Chỉ vì....

Anh muốn như vậy mới có thể nhớ mãi về mẹ mình.

.... .... ....

"Trong tủ lạnh nhà anh chẳng có thứ gì cả, chỉ có chút gạo thôi hả?" Rất nhanh, Vãn Tình ló đầu ra từ nhà bếp hỏi.

Lục Yến Tùng dựa lưng vào ghế sofa để dạ dày thoải mái một chút. Tầm mắt dừng ở ly nước nóng mà cô rót cho mình, sững sờ nhìn từng làn khói trắng lượn lờ bốc lên.

Nghe Vãn Tình hỏi anh mới từ từ chuyển tầm mắt đến nhìn cô, "Em làm điểm tâm cho tôi à?"

"Nấu chút cháo thì không thành vấn đề." Cô nói xong liền xoay người đi vào trong.
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...