Tổng Giám Đốc, Phu Nhân Chạy Rồi
Chương 33: Ác ma trừng phạt!
“Anh muốn làm gì?” Thân thể Vu Thiện cứng ngắc trong ngực Âu Dương Lãnh, cô cảm giác cơ thể Âu Dương Lãnh rất nóng bỏng, sao cô có ảo giác đã rơi vào bẫy của ác ma?
“Làm như vậy.” Âu Dương Lãnh không đợi cô tiêu hóa hết lời của anh, động tác thô lỗ kìm hãm cô trong ngực mình, mập mờ di động trên người cô, khiến Vu Thiện thở dốc vì kinh ngạc, anh ta đang làm gì vậy?
“Không muốn! Buông tôi ra!” Vu Thiện vội vàng giãy dụa, ý đồ Âu Dương Lãnh rõ ràng như vậy, cho dù ngu ngốc cũng biết Âu Dương Lãnh muốn làm cái gì, cô không muốn trở thành người phụ nữ của Âu Dương Lãnh!
“Cũng không thể nghe theo em!” Nhìn giữa hai hàng chân mày của cô, Âu Dương Lãnh biết suy nghĩ của cô, vốn chỉ muốn trừng phạt cô để cô nhớ lâu một tý, cô là người phụ nữ của Âu Dương Lãnh. Khi thấy cô không tình nguyện, lửa giận trong lòng càng tăng cao, cô đáng chết, thế mà lại không muốn trở thành người phụ nữ của mình!
“Roẹt,” một tiếng, quần áo trên người Vu Thiện bị Âu Dương Lãnh xé rách, lộ ra bờ vai trắng như tuyết, Vu Thiện càng điên cuồng giãy dụa, cô không thể để Âu Dương Lãnh được như ý, không muốn trở thành đồ chơi của Âu Dương Lãnh.
Âu Dương Lãnh không nhịn được, lại một lần nữa kéo tiếp vạt áo bên kia của cô, vải vụn rơi xuống đất, trong lòng Vu Thiện càng gấp gáp hơn, hai tay hai chân không ngừng múa máy, không muốn để Âu Dương Lãnh được như ý.
Âu Dương Lãnh là ai, còn không hiểu tâm tư của cô sao, Âu Dương Lãnh suy nghĩ một lúc, tạm thời buông cô ra xoay người đi vào phòng bên kia, không biết tìm cái gì. Còn Vu Thiện thở dốc, vội vàng kéo chăn dưới người lên, hiện tại cả người cô trần trụi, mới vừa rồi vẻ mặt lạnh lùng và động tác hung ác của Âu Dương Lãnh khiến cô hoảng hốt. Không được, cô phải rời khỏi đây.
Thừa dịp không biết Âu Dương Lãnh đi tìm thứ gì đó, Vu Thiện khoác lên một chiếc chăn mỏng, hai chân mềm nhũn đứng dậy đi ra cửa, tay nhỏ bé cầm lên nắm cửa, vặn một cái, sao cửa vặn không ra? Chuyện gì xảy ra?
“Em muốn đi đâu?” Âu Dương Lãnh quay lại phát hiện cô đang đứng ở cửa, hành động ảo tưởng muốn mở cửa rời đi hoàn toàn chọc giận anh, cô cứ như vậy không muốn ngây ngô ở lại bên cạnh mình sao? Mặc dù lúc đầu mình cũng không thích cô, nhưng cô sớm muộn gì cũng là người phụ nữ của mình, điều này không thể nghi ngờ.
“Anh không nên làm vậy.” Vu Thiện xoay người đối mặt với anh, khi nhìn thấy sợi dây trên tay anh, giọng run rẩy nói, sắc mặt sợ hãi, trái tim hoảng sợ hiện lên trên sắc mặt.
“Thế nào? Sợ?” Âu Dương Lãnh nở nụ cười lạnh, đáng tiếc vui vẻ không ở trong mắt khiến Vu Thiện càng thêm hoảng loạn, cô không muốn bị anh ta trói đâu! Cô muốn chạy trốn! Xoay người dự tính mở cửa một lần nữa thì tiếng bước chân phía sau đã đi tới sau lưng cô.
“Á, anh buông tôi ra!” Lúc Âu Dương Lãnh chạm vào người cô, Vu Thiện liều lĩnh kêu lên khiến Âu Dương Lãnh cau mày, cô có cần thiết hoảng loạn như vậy không? Anh cũng không phải là đầu trâu mặt ngựa gì.
Âu Dương Lãnh nhanh chân kéo Vu Thiện đi về phía giường, không chút nào thương tiếc, lúc kéo chăn che trên người cô, cô vô tình bị lộ da thịt mê hoặc, nhưng anh thu hồi tâm tình, anh chỉ trừng phạt cô mà thôi.
“Không muốn, anh là đồ khốn nạn!” Vu Thiện dùng hết sức lực phản kháng, tiếc rằng sức đàn ông mạnh hơn phụ nữ, lập tức bị túm lên giường, chỉ chốc lát sau cả người Vu Thiện không thể động đậy. Âu Dương Lãnh, tên đàn ông vô sỉ hạ lưu trói mình thành hình chữ đại!
“Yên tâm, tôi sẽ không làm em bị thương!” Lúc này ngược lại Âu Dương Lãnh mỉm cười dịu dàng với cô, phảng phất tựa như cô là người yêu của anh, làm chuyện mà giữa người yêu làm. Còn Vu Thiện tức giận nhưng không thể làm gì, vì cô hoàn toàn không thể cử động, chỉ còn lại miệng và ánh mắt là có thể di chuyển.
“Rốt cuộc anh muốn làm gì?” Vì giãy dụa nên sắc mặt Vu Thiện đỏ ửng, hô hấp dồn dập, trước ngực phập phồng không ngừng, khiến hai mắt Âu Dương Lãnh nhìn mê muội, cô đẹp quá, là người phụ nữ đẹp nhất anh từng gặp.
“Muốn yêu em!” Âu Dương Lãnh nở nụ cười tà mị, từ từ nằm xuống bên cạnh cô, thân mật đưa tay ôm lấy eo nhỏ của cô, vào khoảnh khắc da thịt hai người kề nhau, Vu Thiện cảm nhận một dòng điện hư hư thật thật chạy khắp toàn cơ thể, khiến cô không nhịn được run rẩy, sao cô lại có cảm giác với Âu Dương Lãnh chứ! lewuydon
“Anh không thể!” Vu Thiện run rẩy nói, sắc mặt lại bắt đầu trắng bệch, nhưng sắc môi đỏ mọng của cô hấp dẫn Âu Dương Lãnh, Âu Dương Lãnh cũng không muốn nhiều lời nữa, ghé sát miệng mình vào, thừa dịp lúc cô hít thở liền chiếm đoạt đôi môi cô, hoặc sâu hoặc cạn hôn cô.
“Đừng!” Không ngờ Âu Dương Lãnh lại hôn cô, sau khi đầu óc choáng váng chợt nhớ tới anh ta hôn mình đồng thời cũng từng hôn người phụ nữ khác, lửa giận trong lòng bị thiêu đốt, nhưng rất nhanh bị Âu Dương Lãnh hôn đến loạn suy nghĩ, sụp đổ.
Hai người hôn quên mình, nhận ra Vu Thiện không nói gì mà khuất phục mình, khóe môi Âu Dương Lãnh nhếch nở nụ cười, hài lòng nhìn Vu Thiện với đôi mắt say đắm, giờ phút này cô lộ ra vô cùng phong tình vạn chủng, cô vẫn đáng yêu như vậy.
Âu Dương Lãnh tiếp tục thăm dò cơ thể cô, Vu Thiện biết mình không có sức trốn tránh nên cũng mặc kệ anh, vốn thân thể mình dự định sẽ hiến cho người đàn ông mình thích nhất, hiện giờ cho dù mình không cho cũng không được rồi.
“Đang suy nghĩ gì vậy?” Âu Dương Lãnh lần nữa đối diện với cô, nhìn sự say mê trong mắt cô hỏi, quần áo trên người anh vẫn đầy đủ, còn cô thì cả người trần trụi khiến Vu Thiện quay đầu không dám nhìn bộ dạng nhếch nhác của mình. Mới vừa rồi mình không nên có phản ứng dưới sự trêu chọc của anh ta! Tại sao cô có thể không biết xấu hổ như vậy!
“Chúng ta có cả một đêm, xem đến lúc đó ai sẽ cầu xin tha thứ!” Âu Dương Lãnh ném cho cô một nụ cười cực kỳ lạnh lùng, khiến Vu Thiện bất an tới cực điểm, lời của anh ta có ý gì? Không phải đã kết thúc sao?
Một đêm nay Vu Thiện hoàn toàn biết được rốt cuộc Âu Dương Lãnh ác ma cỡ nào, lúc nào cũng hãm lại lúc quan trọng nhất, không cho cô thỏa mãn, rồi lại khơi đốt dục hỏa trên người cô khiến cô dùng giọng khàn khàn không ngừng cầu xin tha thứ.
Nhưng cô không cảm thấy đau đớn, chỉ cảm giác vui sướng không giới hạn xuyên thấu qua thần kinh truyền vào trong đầu cô, khiến cô vừa thỏa mãn vừa trống rỗng, nhưng không biết rốt cuộc mình muốn gì.
Sợi dây trên người đã sớm được Âu Dương Lãnh cởi ra,có phải anh ta đoán được mình không có sức chạy trốn! Nhưng cũng thật sự là đúng như vậy, vì hiện giờ cả người cô không có chút sức nào, thật đúng là không cách nào rời đi.
Vu Thiện mở đôi mắt mê man, nhìn chỗ vừa quen thuộc lại như vừa xa lạ, cô đã ngủ bao lâu? Cô ngọ ngoạy, ngoài cửa sổ trời đã sáng choang, cô nhìn bên trong căn phòng tràn đầy mùi vị tình dục khiến khuôn mặt xinh đẹp của Vu Thiện đỏ bừng, tất cả những chuyện đêm qua đều quá hoang đường!
Còn Âu Dương Lãnh đã không còn trong phòng khiến cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nếu như Âu Dương Lãnh ở đây, cô cũng không biết mình nên đối mặt với anh như thế nào, đây là người đàn ông đáng ghét, thế mà biến mình thành người phụ nữ của anh ta!
Hết chương 33