Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 813
"Đừng kh?c nữa, Tư Tư!" C?nh tay anh vẫn c?n đang ghim kim ti?m để truyền nước biển, anh cố gắng để hơi nhấc c?nh tay l?n, muốn vuốt ve m?i t?c của c? một lần.
Tư Tư ngẩng đầu l?n, nước mắt vẫn c?n chan chứa trong kh?e mắt, c? ngu?t nh?n anh một c?i, sau đ?, nhẹ nh?ng cầm lấy tay của anh để lại đ?ng vị tr? thật cẩn thận. Tiếp theo, c? c?i đầu nh?n anh, trong giọng n?i vẫn c?n mang theo tiếng kh?c th?t th?t: "Anh đừng c? lộn xộn, sẽ l?m chệch ven đấy."
Sự quan t?m nho nhỏ n?y của c?, đ? l?m cho anh tựa như được uống mật ngọt vậy, anh c? cảm gi?c những g? đ? trải qua, những lần giải phẫu, ti?m ch?ch, phải nuốt những vi?n thuốc v? c?ng kh? uống, coi như cũng đ?ng gi?.
"Tư Tư..." Anh thỏa m?n nhẹ nh?ng gọi t?n c?, Tư Tư đ?p lại một tiếng, ngẩng đầu l?n.
"H?nh như em lại gầy đi rồi." Anh cẩn thận nh?n lại c?, chỉ cảm thấy c? đ? gầy đi rất nhiều, c? lẽ c?n gầy hơn c?i ng?y khi c? ra đi, gương mặt của c? b?y giờ đ? trở n?n nhọn hoắt ra rồi.
Tư Tư nhẹ nh?ng sờ sờ mặt m?nh, ?nh mắt chuyển qua tr?n mặt của anh, cảm thấy tr?i tim m?nh nh?i l?n đau buốt.
Anh gầy đến thế n?y, bệnh th?nh như vậy, vẫn c?n quan t?m đến c?.
"Ch?nh anh cũng gầy th?nh bộ dạng thế n?y rồi, m? c?n n?i em..."
Tương Tư n?i xong, kh?ng tự chủ được, lại chu c?i miệng l?n một c?i, trong lời n?i thoảng ch?t hương vị của sự nũng nịu.
Chợt thấy giữa bọn họ, dường như đ? trở lại thời gian những ng?y đầu khi c?ng sống b?n nhau vậy.
Mặt m?y H? Dĩ Kiệt khẽ gi?n ra, nơi đ?y mắt anh dần dần tr?n ra ?nh s?ng rực rỡ, anh n?ng c?nh tay kh?ng bị ghim kim ti?m, nhẹ nh?ng vuốt ve gương mặt của Tương Tư.
L?c đầu ng?n tay của anh chạm l?n tới mặt c?, c? c? cảm gi?c th?n thể của m?nh như bị chạm phải điện vậy, cả người kh?ng thể nh?c nh?ch.
Suốt tr?n qu?ng đường đi tới đ?y, c? chỉ sợ một điều kh?ng c?n được nh?n thấy anh một lần cuối. C? chỉ biết thầm van xin ?ng trời h?y rủ l?ng thương x?t, h?y để cho c? c? thể được nh?n thấy anh một lần cuối c?ng.
Nhưng b?y giờ khi đ? nh?n thấy anh rồi, c? lại nổi l?ng tham, c? hi vọng c? thể lu?n lu?n được ở b?n cạnh anh, gi?p đỡ cho anh, nh?n thấy anh khỏe lại, ba người một nh? sẽ được ở chung một chỗ, sẽ kh?ng bao giờ t?ch ra nữa.
Tương Tư nghĩ tới đ?y liền cảm thấy trong l?ng thật chua x?t, c? giơ tay l?n phủ l?n tr?n tay của anh, nhẹ nh?ng nhắm hai mắt lại: "Em kh?ng muốn anh bị chết, anh phải cố gắng phục hồi lại sức khỏe cho thật tốt. Nếu như anh chết rồi, cả đời n?y em sẽ kh?ng tha thứ cho anh, em cũng sẽ kh?ng cho ph?p Nặc Nặc c?n nhớ tới c?i người l?m ba n?y nữa, em sẽ t?m cho con g?i em một người cha mới, con g?i anh sẽ qu?n anh sạch sẽ lu?n!"
C? tức giận giống như một đứa trẻ, cứ n?i ra những lời n?i đầy bốc đồng như thế.
Thế nhưng anh lại chỉ khẽ bật cười, mặc d? anh đ? từng n?i sẽ kh?ng bao giờ lừa gạt c? nữa, nhưng b?y giờ, anh lại vẫn kh?ng thể kh?ng lừa gạt c? một lần cuối c?ng.
"Được, v? kh?ng để cho bảo bối Nặc Nặc của anh qu?n mất người cha kh?ng xứng l?m chức ba n?y, anh nhất định phải nỗ lực để sống hơn nữa..."
Tr?ng mắt của Tương Tư lại rưng rưng, c?nh m?i lại nhẹ nh?ng cong l?n, "Kh?ng cho ph?p anh lại lừa gạt em."
"Ừ, đời n?y anh cũng sẽ kh?ng bao giờ lừa gạt em nữa."
Tương Tư nhẹ nh?ng c?i đầu, m?i t?c d?i mềm mại từ tr?n vai c? trượt xuống, ng?n tay H? Dĩ Kiệt nhẹ nh?ng cầm mấy lọn t?c của c?: "Tư Tư, nếu như m? anh sống s?t được, em c?n rời khỏi anh nữa hay kh?ng..."
Tương Tư lập tức cắn m?i, kh?ng biết qua bao l?u, c? vẫn cứ trầm mặc.
Trong ?nh mắt của H? Dĩ Kiệt c? ch?t thất vọng, nhưng anh vẫn mạnh mẽ chống đỡ lại, bật cười: "Nh?n xem, anh lại đang n?i lung tung rồi, l?c trước... anh đ? đồng ? để cho em v? Nặc Nặc rời đi rồi, cũng sẽ kh?ng ?p buộc em nữa... Tư Tư em đừng quan t?m đến những điều anh vừa mới n?i nh?, em muốn như thế n?o th? cứ l?m như thế đi...?
Tương Tư lập tức xoay người lại, nước mắt lại l? ch? rơi xuống: "H? Dĩ Kiệt, chuyện cho tới b?y giờ, anh vẫn kh?ng r? l?ng của em hay sao?"
"Anh bảo em đi t?m một người thật l?ng đối với em rồi gả cho người ta, tr?i tim của em đ? ch?t trao cả cho anh rồi, em l?m sao c?n c? thể gả cho người kh?c được đ?y?"
C? rưng rưng nh?n lại anh, trong ?nh mắt như mang theo sự tức giận lẫn o?n gh?t: "H? Dĩ Kiệt, anh bắt nạt em l?u như vậy c?n chưa đủ hay sao, b?y giờ anh vẫn c?n muốn tiếp tục bắt nạt em nữa c? phải kh?ng?"
Mạnh Thiệu Đ?nh nhẹ nh?ng k?o Tĩnh Tri lui ra ngo?i, Nặc Nặc nằm ở trong ngực Tĩnh Tri nh?n về ph?a ba mẹ, trong đ?i mắt ẩn dấu đầy nước mắt chỉ chực rơi xuống, nhưng vẫn ngoan ngo?n để mặc cho Tĩnh Tri ?m đi ra ngo?i.
Cửa ph?ng nhẹ nh?ng kh?p lại, Mạnh Thiệu Đ?nh nh?n về ph?a Tĩnh Tri, trong ?nh mắt c? ch?t nghi?m t?c.
Tĩnh Tri c?i đầu, vừa rồi nh?n thấy Tương Tư như vậy, thiếu ch?t nữa c? đ? n?i ra ch?n tướng, nhưng lời đến kh?e miệng, c? lại cứng rắn nuốt xuống dưới... Quả thật, c? chưa từng lừa gạt ai bao giờ...
Lần n?y, h?nh như thật sự c? cũng c? ch?t hơi bị qu? đ?ng rồi...
Mạnh Thiệu Đ?nh nh?n bộ d?ng c? như chỉ chực sắp ph?t kh?c l?n như thế, kh?ng khỏi thở d?i một tiếng, nhẹ nh?ng lắc đầu một c?i.
Anh đưa tay ?m c? v?o trong ngực: "Nhưng anh lại thấy em kh?ng đ?ng tr?ch ch?t n?o. Đừng suy nghĩ nhiều nữa, chuyện n?y em cứ để đ? cho anh, anh sẽ xử l? gọn ghẽ mọi chuyện."