Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 693


Chương trước Chương tiếp

Editor: May

Hắn n?i, tr?n mặt c? ch?t thần sắc dữ tợn, lực đạo dưới tay lại kh?ng dừng, l?i k?o ?o ngực c?, d?ng sức x? ra. ?m thanh x? r?ch vải v?c ch?i tai vang l?n, ph? vỡ kh?ng kh? y?n tĩnh n?y, mảng lớn da thịt tuyết trắng trước ngực c? liền lộ ra ngo?i...

Tương Tư run l?n bần bật, giọng n?i đều run l?n, trong mắt c? giọt nước mắt tu?n ra, dần dần chảy xuống b?n m?: “H? Dĩ Kiệt... kh?ng muốn! Kh?ng muốn...”

Hắn nh?n thấy nước mắt của c?, t?m đều đau nhức l?n, nhưng gương mặt vẫn lạnh l?ng cứng rắn như cũ, đứng l?n từ tr?n người c?, đ?y mắt lạnh xuống: “Vậy ngoan ngo?n nghe lời, ngoan ngo?n đợi ở chỗ n?y, ngoan ngo?n dưỡng bệnh! Anh sẽ kh?ng cho em cơ hội lần thứ hai, Tương Tư, em biết r? đ?ng kh?ng.”

Hắn n?i xong, cưỡng bức ch?nh m?nh quay mặt đi, kh?ng hề nh?n c?, mỗi một bước đi, đ?i ch?n kia đều giống như nặng ngh?n c?n. C? nghẹn ng?o nho nhỏ mấy tiếng kh?ng thể nghe thấy, ngực hắn liền giống như bị đ?n hương đốt l?n, đau đớn cứ như vậy th?ng qua da thịt hắn, di chuyển đến tận xương tủy.

L?c tay của hắn nắm tay vịn cửa, bước ch?n chỉ dừng lại trong chốc l?t, tiếng kh?c tinh tế nho nhỏ n?y khiến hắn thiếu ch?t nữa kh?ng nhịn được quay trở lại ?m lấy c?, nhưng đến cuối c?ng, rốt cuộc hắn vẫn dằn l?ng, bước đi ra khỏi ph?ng giữa.

Tư Tư, cứ như vậy đi, em cứ c?ng ch?n gh?t anh hơn đi, thế nhưng anh kh?ng quan t?m, em ch?n gh?t anh cũng được, hận anh cũng tốt, cũng c?n hơn l? em thương tổn ch?nh m?nh, cũng c?n hơn bắt anh nh?n em chịu đựng ốm đau dằn vặt. Anh đ?nh mất qu? nhiều, H? Dĩ Kiệt anh cũng chưa bao giờ cầu xin người kh?c tha thứ hoặc l? hiểu r?, l?c n?y t?m nguyện của anh đ? đạt th?nh, anh mặc kệ ng?y mai hoặc l? sau n?y, rốt cuộc trời cao trừng phạt anh như thế n?o, anh đều sẽ kh?ng quan t?m.

Tương Tư kh?ng biết m?nh kh?c bao l?u, cũng kh?ng biết m?nh ngủ m? man từ l?c n?o, tỉnh t?o lại từ l?c n?o, chờ khi ? thức của c? kh?i phục, mới ph?t hiện b?n giường v?y quanh rất nhiều người. C? m?i thơm ch?o n?ng đ? nấu xong truyền tới từ bốn ph?a, Tương Tư nhịn kh?ng được, c?nh mũi khẽ h?t, liền c? giọng n?i ?n nhu vang l?n b?n tai: “Tiểu thư, c? tỉnh rồi, c? muốn ăn ch?t ch?o trước kh?ng? Đợi l?t nữa b?c sĩ L?m sẽ đến xem cho c?.”

Tương Tư liếc mắt nh?n một c? y t? nhỏ đang nghi?ng người n?i chuyện với m?nh, xoay mặt qua, hữu kh? v? lực n?i một c?u: “T?i kh?ng ăn, c?c người đều ra ngo?i đi.”

Y t? nhỏ sửng sốt một ch?t, nghĩ đến lời dặn d? của H? Dĩ Kiệt, tr?n mặt liền xuất hiện vẻ l?ng t?ng: “Tiểu thư, c? đ? kh?ng ăn g? một ng?y một đ?m rồi, liền ăn một ch?t ch?o l?t bụng đi...”

“T?i n?i kh?ng ăn ch?nh l? kh?ng ăn!” Tương Tư xoạt một tiếng lập tức k?o chăn che kin m?nh lại.

Mấy người hai mặt nh?n nhau, đ? c? người lặng lẽ đi ra ngo?i, một l?t sau, Tương Tư liền nghe được tiếng bước ch?n trầm ổn v? quen thuộc kia, c? giọng n?i từ xa đến gần, dần dần r? r?ng: “... Kh?ng ăn? Lại đ?a giỡn tiểu t?nh t?nh ư, t?i đi xem...”

Chăn bị một người nắm lấy từ b?n ngo?i, hơi d?ng lực liền k?o ra, ?nh mặt trời ch?i mắt tiến v?o từ cửa sổ, ch?i lọi khiến Tương Tư lập tức nhắm hai mắt lại. H? Dĩ Kiệt n?m một ?nh mắt qua, lập tức c? người đi tới b?n cửa sổ k?o chặt r?m cửa sổ tầng tầng lớp lớp d?y cộm nặng nề kia.

?nh s?ng trong ph?ng liền tối đi, l?c n?y H? Dĩ Kiệt mới c?i đầu, đưa tay sờ sờ khu?n mặt nhỏ nhắn của Tương Tư: “Tư Tư, đứng l?n ăn một ch?t g? đi.”

Tương Tư liền nghi?ng đầu, tr?nh khỏi l?ng b?n tay của hắn, vẫn nhắm hai mắt kh?ng n?i lời n?o như trước.

H? Dĩ Kiệt lại kh?ng c? tức giận giống như ng?y h?m qua, hắn giơ tay l?n ? bảo y t? bưng ch?o qua đ?y, liền xua tay để mọi người rời đi. M?i thơm ch?o trứng muối thịt nạc thổi đến, Tương Tư thật sự hơi đ?i, nhưng c? kh?ng muốn ăn.

H? Dĩ Kiệt thấy c? nằm bất động, kh?ng khỏi hơi n?ng m?i, giọng n?i như vi?n đường mật, trong thuần hậu lại mang theo ?n nhu nồng đậm: “Đến, Tư Tư rời giường...”

Hai tay của hắn xuy?n qua dưới c?nh tay của c?, n?ng th?n thể của c?, bế c? từ tr?n giường l?n, hai m? Tương Tư c? ch?t đỏ ửng, trở tay đẩy hắn ra một phen, cả người lại ng? xuống giường, v?i ở trong chăn mềm mại...

T?c ngắn đen nh?nh ngang vai của c? tản ra, l?m nổi bật khu?n mặt nhỏ nhắn tuyết trắng ở ph?a tr?n, một đ?i mắt to đen l?ng liếng linh kh? bức người, trong nh?y mắt, bọn họ giống như lại trở về l?c trước, tim của hắn mềm nhũn đến nhỏ ra nước, c?i thấp người liền h?n c?, m?i c?n chưa d?n ở tr?n gương mặt c?, tr?n mặt đ? tr?ng một c?i t?t gi?n tan...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...