Tổng Giám Đốc Hắc Đạo Độc Sủng Tàn Thê
Chương 97: Đơm hoa kết trái, sao khó khăn quá!
L?m Phong đứng b?n cạnh người Phụng Thi?n Dự, thấy hắn thống khổ đem mặt dấu trong l?ng b?n tay, v? thế vươn tay kho?t l?n bờ vai của hắn "Thi?n Dự, đừng lo lắng." Thanh ?m l?nh đạm cũng trở n?n c? ch?t ấm ?p.
Phụng Thi?n Dự ngẩng đầu, cặp mắt hoa đ?o kia kh?ng hề chớp nh?n chằm chằm L?m Phong, hốc mắt phiếm hồng "Thật sự kh?ng c? việc g? sao? L?m Phong, cậu c? thể cho t?i đ?p ?n chuẩn x?c sao?" Tr?n mặt vẻ thống khổ c?ng th?m r? r?ng "Cậu kh?ng thể cam đoan." Dứt lời, đột nhi?n đứng l?n, trong l?ng phiền ch?n, lấy tay đỡ tr?n "Cậu đi trước đi!" Trong thanh ?m kh?ng giống l?c trước phẫn nộ như vậy, c? chứa th?m một ch?t l? tr?, c?n c? một tia xin lỗi.
"Cậu c? biết v? sao t?i kh?ng thể cho cậu cam đoan kh?ng?" L?m Phong v?ng tới trước người Phụng Thi?n Dự, đối diện với cặp mắt tr?n đầy thống khổ c?ng kh?ng ki?n nhẫn kia của hắn "Bởi v?, cậu vừa rồi hỏi t?i th? t?i lại nghĩ đến Ngọc T?nh, nếu Ngọc T?nh xảy ra chuyện, chỉ sợ so với cậu t?i c?n khổ sở hơn, rất c? thể đem bệnh viện đập n?t." N?i ra lời n?y th? b?n trong lồng ngực nhảy l?n ?bang bang bang? kịch liệt.
Phụng Thi?n Dự c?i đầu, kh?ng nh?n L?m Phong, chỉ hy vọng c? ấy kh?ng c? việc g?, đột nhi?n, giống như nghĩ đến chuyện g? đ?, quay đầu nh?n về ph?a L?m Phong "Đại ca n?i Quỷ Y đ? trở lại, v? sao ch?ng ta trở về kh?ng nh?n thấy hắn?" Dứt lời, một đạo ?m thanh đ?n ?ng nghi?m t?c trầm thấp truyền đến "T?i đem Giản Tiểu Bạch đưa đến bệnh viện, cho n?n kh?ng gặp."
Phụng Thi?n Dự c?ng L?m Phong đồng thời quay đầu nh?n về nơi bắt nguồn thanh ?m "Cậu thật sự đ? trở lại." Phụng Thi?n Dự nh?n Quỷ Y, từng bước một đi về ph?a anh ta, đứng trước mặt anh ta th? vươn tay, nắm chặt bả vai của anh ta "Quỷ Y, y thuật của cậu kh?ng phải rất lợi hại sao? Cậu c? thể ph? lệ một lần hay kh?ng, gi?p t?i cứu Giản Tiểu Bạch?"
Vốn tưởng rằng Giản Tiểu Bạch ở biệt thự của đại ca sẽ kh?ng xảy ra chuyện g?, kh?ng nghĩ tới, vẫn l? đả thương c?. Vốn chuẩn bị sau khi sự t?nh l?c n?y xong rồi, phải đi t?m c? thổ lộ, kh?ng nghĩ tới, kế hoạch kh?ng theo kịp thay đổi.
Quỷ Y nh?n Phụng Thi?n Dự, cứng ngắc lắc đầu, trong l?ng cũng bắt đầu kh? chịu, anh ta l?m sao kh?ng nghĩ cứu, nhưng m? anh ta đ? ph?t thệ, kh?ng thể cứu. Huynh đệ ở chung nhiều năm như vậy, lần đầu ti?n nh?n thấy hắn thống khổ như vậy......
Phụng Thi?n Dự suy sụp bu?ng đ?i tay ra khỏi Quỷ Y, lui v?i bước, th?n thể nghi?ng ngả, chậm r?i trượt từ mặt tường xuống, ng? ngồi tr?n mặt đất.
L?m Phong nh?n nh?n Quỷ Y, lại nh?n nh?n Phụng Thi?n Dự, gian nan mở miệng "Quỷ Y, cậu h?y v? t?nh nghĩa huynh đệ của ch?ng ta m? ph? một lần lệ đi! Nếu, Ngọc T?nh của t?i xảy ra chuyện th? t?i cũng sẽ cầu xin cậu hỗ trợ. T?i biết đối mặt với người trong l?ng gặp nguy hiểm th? ch?nh m?nh c?i g? cũng kh?ng thể l?m, chỉ c? thể ngơ ngẩn chờ đợi, chờ kết quả, chờ tuyệt vọng." Cặp mắt m?u xanh tr?n đầy m? mang c?ng bất lực.
Quỷ Y bất đắc dĩ thở d?i một hơi, c?i đầu nh?n về ph?a Phụng Thi?n Dự, sắc mặt của hắn trắng bệch, kh?ng c? một tia huyết sắc, hai tr?ng mắt m? mang m? bất lực, giống như một đứa trẻ đi lạc đường "Được! T?i liền ngoại lệ một lần." N?i xong, liền thấy Phụng Thi?n Dự mờ mịt ngẩng đầu, hai tr?ng mắt cảm k?ch nh?n Quỷ Y "C?m ơn!" Tiếng n?i kh?n kh?n trầm thấp, l?m cho người ta nhịn kh?ng được đau l?ng.
Quỷ Y ảm đạm gật đầu, xoay người đi tới ph?ng cấp cứu ngo?i, đẩy cửa ra, bước v?o trong.
L?m Phong ngồi xổm người xuống, b?n tay to lớn ấm ?p, vỗ bờ vai Phụng Thi?n Dự "Huynh đệ, cậu phải phấn chấn tinh thần l?n!"
Phụng Thi?n Dự ngẩng đầu nh?n L?m Phong, muốn đứng l?n, lại ph?t hiện to?n th?n v? lực, c? lẽ l? do khẩn trương qu?, L?m Phong vươn tay gi?p đỡ hắn một phen, đỡ hắn đến b?n ghế đ? cứng ngắc m? lạnh như băng tr?n ngồi xuống, l?c n?y mới thở d?i nhẹ nh?m một hơi.
Chờ đợi d?i đằng đẵng m? thống khổ...... Năm giờ sau, bầu trời dần dần s?ng l?n, Phụng Thi?n Dự ngẩng đầu, nh?n ph?a ngo?i cửa sổ "Trời đ? s?ng." Trầm thấp, kh?n kh?n m? xa x?i......
?Răng rắc? một thanh ?m vang l?n, cửa ph?ng cấp cứu mở ra, Quỷ Y gở khẩu trang v? bộ đồ s?t khuẩn tr?n người ra "Thi?n Dự, t?i đ? cố gắng hết sức, phải xem c? ấy c? thể vượt qua mười hai giờ đ?m nay hay kh?ng." Tiếng n?i bất đắc dĩ vang l?n tr?n h?nh lang.
Phụng Thi?n Dự đứng l?n, ngay dưới đ?y mắt l?c đ? đ? xuất hiện v?ng tr?n thản nhi?n u ?m, bước từng bước nặng nề đến trước mặt Quỷ Y "C?m ơn cậu!" Quỷ Y m? kh?ng nắm chắc c? thể cứu sống người hay kh?ng, chỉ sợ l?nh ?t dữ nhiều, t?m kh?ng đau, c? lẽ l? đau đến chết lặng.
Quỷ Y thật s?u nh?n hắn một c?i, xoay người để cho hộ sĩ đẩy Giản Tiểu Bạch ra, v?i hộ sĩ, th?m hai người b?c sĩ, trước sau đem Giản Tiểu Bạch đẩy ra.
Phụng Thi?n Dự theo Giản Tiểu Bạch đi ra, liền đem to?n bộ ?nh mắt đều dừng tr?n người c?, kh?ng muốn rời đi, đi theo c? hộ sĩ đem Giản Tiểu Bạch đẩy về ph?ng bệnh.
Quỷ Y v? L?m Phong nh?n b?ng lưng c? đơn của Phụng Thi?n Dự, sau đ? thu hồi tầm mắt, hai người liếc nhau, đồng thời bất đắc dĩ lắc đầu, nhận mệnh đi l?m thủ tục nằm viện.
Phụng Thi?n Dự thấy c? hộ sĩ đ? thực hiện kiểm tra xong, treo chai truyền dịch l?n cho c?, liền đẩy đi ra ngo?i, hắn từng bước một đi đến trước giường bệnh của c?, nh?n gương mặt t?i nhợt của c?, hai tr?ng mắt nhắm chặt, t?m lại đau đớn hơn.
Giống như bị kim đ?m, đau đớn kh? nhịn, m?y gắt gao nhăn lại một chỗ, kh?ng chịu t?ch ra.
Ngồi xuống chiếc gh? b?n cạnh, vươn tay, đem b?n tay kh?ng truyền dịch của c? gắt gao nắm tay, mồ h?i lạnh chảy r?ng r?ng trong l?ng b?n tay "Tiểu Bạch, đ?y l? lần đầu ti?n anh gọi t?n của em, c?i t?n rất đơn giản, rất ?m tai, giống em đơn thuần như vậy! Tuy rằng em kh?ng t?nh l? đơn thuần, nhưng m? em ở trong t?m l? của anh vẫn l? c? g?i rất đơn thuần, rất yếu đuối."
"Em biết kh?ng? Trước kia anh kh?ng l?m r? được t?nh cảm của m?nh, đối với Mộc L?m, anh xem c? ấy l? em g?i m? đối đ?i, khi đ? anh kh?ng biết, trong l?ng anh l? kh?ng cam l?ng v? kh? chịu, về sau lại nh?n nữ thư k? kia, thấy cặp mắt trong suốt của c? ấy. Anh liền nổi l?n một ? niệm trong đầu, đem t?nh cảm dời đi."
"M?i cho đến khi gặp được em, anh bắt đầu thực ảo n?o, kh?ng biết như thế n?o đối mặt em khi sinh ra t?nh cảm ch?n thật. Thậm ch? cố t?nh tr?nh n? em, nhưng m? mấy ng?y nay khi kh?ng nh?n thấy em, l?ng lu?n nhớ em, nghĩ về em, nhưng anh lại ?p b?ch n?, kh?ng cho ? niệm n?y chui ra. Về sau lại đến chị d?u gặp chuyện kh?ng may, anh mới ẩn ẩn ph?t hiện được h?m ? trong lời n?i trước kia của đại ca."
"Em biết kh?ng? Đại ca khi n?i c?u kia, đến tận b?y giờ anh vẫn c?n nhớ r? r?nh mạch, ?Qu? trọng người trước mắt, đừng để đến l?c bỏ qua th? mới hối hận.? Trước kia kh?ng để trong l?ng, hiện tại ngẫm lại, l? anh kh?ng biết t?ch ph?c. Cho n?n, em mới c? cơ hội rời anh đi, chỉ cần em c? thể sống lại, anh sẽ vẫn thương em, đau em v?o trong t?m khảm của anh, được kh?ng em?"
"Anh kh?ng biết em c? y?u anh kh?ng. Nhưng m?, anh y?u em, những lời n?y chưa từng n?i với c? g?i n?o kh?c, chỉ n?i với em, về sau những lời n?y, chỉ độc quyền l? của em th?i, c? được kh?ng?" Nắm tay c? đặt l?n m?i h?n, hốc mắt lại phiếm hồng, nước mắt lưu chuyển b?n trong hốc mắt, lại như thế n?o cũng kh?ng chịu rơi xuống.
"Tiểu Bạch, trước kia anh kh?ng biết v? sao phải đưa em đến biệt thự của đại ca l?m người hầu. Hiện tại anh đ? hiểu được, lần đầu ti?n nh?n thấy ?nh mắt của em, em liền tiến v?o trong t?m của anh. Anh nghĩ tới thường xuy?n c? thể nh?n thấy em, cho n?n để em lại biệt thự của đại ca, anh biết đại ca sẽ kh?ng bạc đ?i em, bởi v? em l? c? g?i đầu ti?n anh đề cập qua với đại ca."
"Nga! Kh?ng đ?ng, c?n c? c? thư k? kia nữa, l?c trước anh cũng kh?ng biết v? sao đưa c? ấy đến l?m thư k? cho đại ca. Hiện tại anh đ? hiểu được, anh chỉ l? tham niệm loại ?nh mắt trong suốt của c? ấy, m? kh?ng phải thật sự th?ch c? ấy. Nh?n ?nh mắt trong suốt của c? ấy, anh kh?ng muốn n? bị hủy mất n?n mới đưa c? ấy đến b?n cạnh đại ca."
Nước mắt rốt cuộc nhịn kh?ng được, từ hai g? m? chậm r?i chảy chảy xu?i xuống, từng giọt rơi l?n mu b?n tay c?, cũng rơi l?n chiếc giường bệnh trắng tinh "Tiểu Bạch, em nhất định phải sống, anh biết sẽ thực đau khổ. Nhưng m? cầu xin em nhất định phải ki?n tr? l?n, h?y nghĩ về người nh? của em, cũng đừng để cho sau khi anh chờ đợi, lại chỉ l? v? tận hối hận v? tuyệt vọng."
Từng nụ h?n dừng tr?n mu b?n tay c?, c?i l?ng tr?n đầy thương tiếc c?ng đau l?ng. Hoa hoa c?ng tử một khi đ? động t?m, liền so với những người kh?c sẽ th?m căn cố đế. C? lẽ hoa hoa c?ng tử l? muốn t?m kiếm nửa kia của hắn, mới c? thể hoa t?m, một khi đ? t?m được rồi th? so với bất kỳ ai cũng đều phải tốt hơn l? một người bạn trai tốt, một người chồng tốt.
"Tiểu Bạch, em c? muốn nghe thử tiếng l?ng của anh kh?ng?" Kh?ng chờ Giản Tiểu Bạch đ?p lời, liền đem tay c? đặt ở trước ngực, bởi v? hắn biết c? sẽ kh?ng cho hắn đ?p ?n g?.
Tr?i tim nhảy ?bang bang bang...... ?, cặp mắt tr?n đầy nhu t?nh của Phụng Thi?n Dự gắt gao kh?a chặt khu?n mặt của c? "Tiểu Bạch, em nghe được kh?ng? Thời điểm n? đối mặt với em liền hiểu ? n?n đập mạnh l?n, sẽ l?m anh kh?ng tự chủ được liền đối với em dịu d?ng, y?u em, đau l?ng em, che chở cho em." Từng c?u từng chữ tr?n đầy nhu t?nh ph?t ra từ bạc m?i m? dĩ v?ng chỉ c? th?i quen tr?u chọc m? th?i.
M? người tr?n giường bệnh một ch?t phản ứng cũng kh?ng c?, vẫn như cũ nhắm chặt đ?i mắt, kh?ng cho hắn c?u trả lời n?o cả. Nếu kh?ng phải độ cong trước ngực c? phập phồng l?n xuống, chỉ sợ kh?ng c? người tin c? vẫn c?n sống, c?n đang vật lộn c?ng với tử thần.
"Trăm ng?n lần phải sống nha, Tiểu Bạch! Chỉ cần em sống s?t, về sau tất cả anh đều nghe theo em, cho người nh? em trải qua cuộc sống tốt nhất, t?m nguyện lớn nhất của em kh?ng phải l? hi vọng l?m cho người nh? sống cuộc sống v? ưu v? lo sao! Về sau anh sẽ gi?p em thực hiện điều đ?."
"Đ?ng rồi, khả năng em c?n muốn hỏi, v? sao anh biết nhiều chuyện như vậy. Bởi v? anh đ? điều tra về em, biết hết thảy cuộc sống v? hi vọng của em, c?n c? nguyện vọng ngớ ngẩn, ngốc nghếch của em. Em chưa từng nghĩ cho m?nh, vẫn đều suy nghĩ cho người kh?c."
"Em biết kh?ng? Nếu để cho v?i huynh đệ của anh nh?n thấy anh như thế n?y, bọn họ khẳng định sẽ ch? cười anh. Trước kia anh phong lưu lắm, chỉ sợ bọn họ cũng rất kh? tin tưởng anh sẽ thật t?nh th?ch một c? g?i, hơn nữa, lại l? người con g?i được mang về từ biệt thự Nhiễm Thiếu L?m. Tiểu Bạch, em tin tưởng kh?ng? Cho anh đ?p ?n được kh?ng? Chỉ một đ?p ?n, tin, hay l? kh?ng tin."
Phụng Thi?n Dự nh?n khu?n mặt vẫn kh?ng c? phản ứng của c? "Tiểu Bạch, anh sẽ vẫn c?ng em, c?ng em n?i chuyện, em ở biệt thự của đại ca, nơi đ? người ta c? khi dễ em hay kh?ng? Kh?ng phải l? em đ? chịu khổ sở v? mệt mỏi, n?n hiện tại muốn ngủ đủ rồi mới tỉnh giấc c? phải kh?ng? Vậy th? sau khi ngủ đủ giấc, nhất định phải tỉnh lại, rồi n?i cho anh biết em c? nghĩ tới lời n?i của anh, c? tin anh y?u em hay kh?ng nha."
B?n tay ấm ?p đem tay c? nắm thật chặt, đặt l?n hai m? nhẹ nh?ng cọ s?t, giống như muốn sưởi ấm cho đ?i tay lạnh lẽo của c?.
L?m Phong v? Quỷ Y đứng ngo?i cửa, nghe Phụng Thi?n Dự thổ lộ th?m t?nh, kh?ng khỏi mỉm cười, hiện tại duy nhất c? thể l?m ch?nh l? hi vọng Phụng Thi?n Dự đừng qu? khổ sở, Giản Tiểu Bạch c? thể sống qua 12 giờ đ?m nay.
Quỷ Y nh?n L?m Phong, một vẻ mặt muốn n?i lại th?i, v?i lần mở miệng, lời n?i vừa đến miệng đều nuốt xuống.
L?m Phong đi tới chiếc ghế tr?n h?nh lang ngồi xuống, ngẩng đầu nh?n về ph?a Quỷ Y "C? chuyện g?, cậu cứ n?i đi!" Lời n?i vừa ra, chỉ nghe Quỷ Y ?m thầm thở d?i một hơi "T?i đ? n?i kh?ng đầy đủ với Thi?n Dự, Giản Tiểu Bạch cho d? tho?t ly khỏi nguy hiểm, cũng chỉ c? thể l? một người sống đời sống thực vật, trừ phi c? kỳ t?ch xuất hiện, nếu kh?ng c? ấy cũng chỉ c? thể nằm tr?n giường bệnh cả đời."
L?m Phong nhắm mắt lại, một giọt nước mắt trong suốt chậm r?i chảy xuống, kh?ng biết l? đồng t?nh với Thi?n Dự hay l? c? nguy?n nh?n kh?c "Hết thảy thuận theo tự nhi?n đi!" Tiếng n?i kh?n kh?n l?m cho thanh ?m của L?m Phong tăng th?m phần mị hoặc.
Hai người cũng kh?ng nguyện ? đi v?o quấy rầy bọn họ, lưu lại kh?ng gian v? thời gian cho đ?i uy?n ương số khổ đang phải đối mặt với tử thần.
Trong ph?ng bệnh, Phụng Thi?n Dự vẫn nắm chặt đ?i tay c? vẻ th? r?p của Giản Tiểu Bạch "Tiểu Bạch, em y?n t?m. Anh sẽ tự tay giết chết Nhiễm Thiếu L?m, bằng bất cứ gi? n?o cũng phải để hắn phải trả gi? cho những thương tổn m? hắn đ? g?y ra cho em, em c? muốn nh?n thấy anh tự tay b?o th? cho em kh?ng? Nếu muốn th? nhất định phải tỉnh lại, hai ng?y nữa anh sẽ đ?n cha mẹ em đến ở chỗ của anh, để cho bọn họ an hưởng tuổi gi?, em n?i như vậy được kh?ng?"
"Ha ha.... Anh qu?n, b?y giờ em c?n đang ngủ, cho n?n anh sẽ kh?ng hỏi em đ?p ?n, anh sẽ đ?n bọn họ đến, để bọn họ chăm s?c cho em, ở c?ng em. Chờ em khỏe hắn, ch?ng ta sẽ kết h?n, khả năng l? trước ti?n em sẽ muốn n?i chuyện t?nh y?u, kh?ng quan hệ, ch?ng ta kết h?n trước, y?u đương sau."
"Kỳ thật, đ?i khi anh thực h?m mộ đại ca v? chị d?u, đại ca v? chị d?u cũng l? kết h?n trước, t?nh cảm của họ lại tốt như vậy, mỗi ng?y đều như h?nh với b?ng. Chị d?u thực hạnh ph?c, tuy rằng ?nh mắt của chị ấy kh?ng nh?n thấy nhưng đ? c? đại ca chiếu cố chị ấy, l?m đ?i mắt cho chị ấy."
"C? phải anh thực dong d?i kh?ng? Một mực b?n tai em n?i kh?ng ngừng, em c? thể phiền ch?n anh hay kh?ng?...... Ha ha...... Thật buồn cười, anh m? cũng c? l?c lo lắng phụ nữ ch?n gh?t anh, em l? người đầu ti?n, tin tưởng cũng l? người cuối c?ng, chỉ duy nhất một người. Cho n?n a! Em nhất định phải thấy hiếu kỳ m? dậy, đừng cứ ngủ như vậy nữa, ngủ l?u mệt chết đi được."
Phụng Thi?n Dự ngồi ở trong ph?ng bệnh, vẫn li?n mi?n lẩm bẩm n?i hết chuyện n?y tới chuyện kh?c với Giản Tiểu Bạch.
Biệt thự Mộc gia, Mộc H?n Mặc đang c?ng Oa Oa ngủ, liền bị một hồi điện thoại quấy rầy giấc ngủ. Nhận điện thoại, ngữ kh? kh?ng giống dĩ v?ng dối tr? dịu d?ng m? chứa một ch?t l?nh mạc, một ch?t kh?ng ki?n nhẫn "Chuyện g?, n?i."
"L?o đại, thiếu gia Nhiễm thị Nhiễm Thiếu L?m bỏ tiền ra y?u cầu ng?i gi?p hắn cứu phụ th?n v? muội muội của hắn." Ngữ điệu đối phương tr?u chọc m? đầy ? cười l?m cho vẻ mặt kh?ng ki?n nhẫn của Mộc H?n Mặc hơi hơi thu liễm, kh?e miệng c?u l?n một ch?t tươi cười, đầu ?c cũng thanh tỉnh hơn rất nhiều "Nhiễm Thiếu L?m thật đ?ng l? sẽ nghĩ biện ph?p, cư nhi?n lại đem ch? ? đ?nh tr?n đầu t?i."
"L?o đại, anh n?i Mặc thiếu v? Mộc tổng ai lợi hại hơn?" Lời n?i tr?u chọc của đối phương lại ph?t ra, chứa đựng mười phần vui sướng khi người gặp họa.
Tr?n khu?n mặt tuấn mỹ kh?ng tỳ vết của Mộc H?n ? cười c?ng nồng đậm "Cậu cứ n?i đi?" Đem vấn đề giao cho đối phương, lại mười mấy phần trộn lẫn ? tứ uy hiếp.
"Ha ha...... L?o đại, việc n?y phải đợi về sau mới c? kết quả, hiện tại kh?ng n?i tới việc n?y nữa, khoản l?m ăn n?y b?n sau đi." Đối phương tựa hồ x?c định Mộc H?n Mặc sẽ nhận khoản l?m ăn n?y, trong ngữ kh? cũng kh?ng c? sợ h?i.
"Ừ." Mộc H?n Mặc ph?t ra giọng mũi, sau đ? kh?ng đợi đối phương n?i chuyện, liền c?p điện thoại. Nh?n sắc trời ngo?i cửa sổ đ? s?ng rực, xoay người rời giường, đi v?o ph?ng tắm, tắm t?p, chải đầu rửa mặt xong th? đi ra. Nh?n thấy Oa Oa đang nằm ?p sấp tr?n giường, kh?ng biết đang t?m c?i g?.
"Oa Oa, đang t?m c?i g??" Đang n?i th? Mộc H?n Mặc đ? bước tới b?n cạnh Oa Oa, đem c? ?m v?o l?ng, đặt l?n chiếc giường rộng lớn thoải m?i "Muốn t?m c?i g? th? n?i cho vi phu, vi phu sẽ gi?p em, hiện tại em đang mang Bảo Bảo trong người, phải hảo hảo y?u qu? ch?nh m?nh, cũng y?u qu? Bảo Bảo của ch?ng ta, c? biết kh?ng?"
Oa Oa cười khẽ một tiếng "Ha ha...... L?o c?ng, anh qu? khẩn trương, em kh?ng sao, anh y?n t?m đi!" B?n tay nhỏ b? nắm lấy vạt ?o Mộc H?n Mặc.
Mộc H?n Mặc sủng ?i ấn l?n khu?n mặt trứng ngỗng của c? một nụ h?n "Vậy l? tốt rồi! L?t nữa anh phải đi l?m, em ngoan ngo?n ở tr?n giường nghỉ ngơi, cần g? th? c? thể t?m quản gia, t?m người hầu gi?p em, trăm ng?n lần kh?ng được tự m?nh l?m, biết kh?ng?" Ng?n tay ấm ?p đưa l?n bờ m?i phấn nộn của c?, lướt tới mặt, nhẹ nh?ng nh?o nh?o.
Oa Oa y?u kiều cười, gật gật đầu, Mộc H?n Mặc h?i l?ng cười, một đ?i ưng m?u tr?n đầy nhu t?nh, b?nh tĩnh nh?n chăm ch? v?o c? "Bảo bối, hai ng?y nữa ba mẹ sẽ trở về, bọn họ biết em mang thai n?n phải trở về chiếu cố em. Ch?ng ta đều kh?ng c? kinh nghiệm, anh cũng sợ Bảo Bảo gặp chuyện kh?ng may, cho n?n vẫn l? để ba mẹ trở về chiếu cố em th? anh mới c? thể y?n t?m được."
Thật vất vả ở c?ng một chỗ, kh?ng thể bởi v? sơ suất nhất thời m? mất đi đứa nhỏ. Như vậy hắn sẽ tiếc nuối cả đời, đời trước, khi con của bọn họ được sinh ra, hắn đ? kh?ng ở nh?, chưa từng chiếu cố qua, cũng kh?ng c? kinh nghiệm. Sai lầm của hắn tự hắn phải g?nh v?c, đợi cả mười đời, đợi được đến c?i đời n?y, đ? l? ?ng trời ban ?n cho hắn.
Hắn c? dự cảm Oa Oa khẳng định sẽ nhớ tới chuyện của kiếp trước. Nếu Oa Oa nhớ tới chuyện của kiếp trước, chỉ sợ kh?ng dễ d?ng nguyện ? c?ng hắn như vậy. Đến l?c đ? chỉ c? đứa nhỏ mới c? thể n?u k?o c?, v? Oa Oa cũng tốt, v? Bảo Bảo cũng tốt, v? ch?nh hắn cũng tốt, cũng kh?ng thể để đứa nhỏ gặp chuyện kh?ng may được.
"Em biết rồi, quản gia c?ng, nhanh đi l?m đi! Anh l? ?ng chủ của c?ng ty m? lại chuy?n đi l?m trễ, cẩn thận l?m hư nề nếp của c?ng ty." Oa Oa nửa tr?u chọc, nửa nghi?m t?c n?i, b?n tay nhỏ b? lại gắt gao nắm chặt vạt ?o Mộc H?n Mặc.
Kh?e miệng Mộc H?n Mặc c?u l?n nụ cười t? tứ, cả người cũng bao tr?m dịu d?ng "Tốt! Tiểu Ph?i đản, hiện tại cư nhi?n bảo anh l? quản gia c?ng, hừ hừ...... Xem anh chỉnh trị em như thế n?o, vi phu muốn chấn chỉnh phu cương." B?n tay to ở dưới n?ch Oa Oa nh?ch tới nh?ch lui, Oa Oa liền lui hai tay về, th?n thể kh?ng khỏi vặn vẹo "L?o c?ng, em sai rồi, đừng chọc nữa, ngứa a...... Ha ha......"
Mộc H?n Mặc một tay k?o c? qua th?n thể hắn, đặt c? l?n giường "C?n d?m hay kh?ng d?m?" Trong lời n?i mười phần uy hiếp l?m cho Oa Oa thở d?i nhẹ nh?m một hơi, nhẹ thở ph? ph? "Kh?ng...... Kh?ng d?m, anh nhanh đi l?m đi!"
"Tốt lắm, Tiểu Ph?i đản, anh đi l?m, em phải ngoan ngo?n, nhớ r? đừng đi loạn, ở tr?n giường nghỉ ngơi. Anh sẽ sớm tan tầm trở về c?ng em, ngoan a!" Dứt lời, c?nh m?i ấm ?p m? kh?u gợi liền dừng lại đ?i m?i phấn nộn đỏ mọng của c?, nhẹ nh?ng cắn một c?i, cho đến khi cảm thấy mỹ m?n rồi mới đứng l?n, sửa sang lại quần ?o cho chỉnh tề.
Oa Oa nằm tr?n chiếc giường rộng lớn mềm mại, kh?e miệng tươi cười rực rỡ, hơi c? lệ n?i "Được rồi, quản gia c?ng......"
Mộc H?n Mặc sửa sang lại quần ?o chỉnh tề xong, liền c?i người ấn một nụ h?n l?n tr?n c? "Ngoan ngo?n nghỉ ngơi." L?c n?y mới xoay người rời đi...?