Tổng Giám Đốc Hắc Đạo Độc Sủng Tàn Thê
Chương 119: Kết quả vẫn chưa biết ra sao
Phụng Thi?n Dự kh?ng hề chớp mắt nh?n chằm chằm b?c sĩ kiểm tra, một ch?t cũng kh?ng bu?ng tha, giống như đem bọn họ trở th?nh ?danh ph? kỳ thực? x?m phạm người kh?c, đối với bọn họ cảnh gi?c c?ng nhiều hơn.
L?c Phụng Thi?n Dự hết sức kh?ng ki?n nhẫn chờ đợi, c?c vị b?c sĩ mới kiểm tra xong, đều lui một b?n "Phụng quản l?, Giản tiểu thư đ? kh?ng c?n trở ngại g?, chỉ cần nằm lại bệnh viện quan s?t một tuần l? c? thể rồi." C?c vị b?c sĩ hai tay đặt trước bụng, hai tay giao c?ng một chỗ.
Nh?n th? như trấn định, k? thực một đ?m đang k?u khổ trong l?ng.
Phụng Thi?n Dự kh?ng ki?n nhẫn liếc mắt xem thường, hai tay vung l?n, giống như t?nh trạng bất đắc dĩ "C? ấy khi n?o th? hồi tỉnh?" Đ?y l? chuyện hiện tại hắn muốn biết nhất, n?i một đống lớn, trọng điểm cũng kh?ng n?i g? đến.
Một vị b?c sĩ ?m thầm đổ mồ h?i, bị vị b?c sĩ kh?c đẩy về ph?a trước một phen, hắn liền bị đẩy về ph?a trước nhất "Phụng quản l?, Giản tiểu thư t?y thời đều sẽ tỉnh lại, chậm nhất l? trước s?ng sớm, cho n?n ng?i kh?ng cần phải gấp."
Phụng Thi?n Dự suy sụp vẫy vẫy tay, ? bảo bọn họ đi ra ngo?i, hắn kh?ng nghĩ lại nghe lời như thế, mỗi một lần đều l? t?y thời hồi tỉnh, nhưng l? t?y thời l? bao l?u? S?ng mai, thật hy vọng n?ng c? thể tỉnh lại nhanh một ch?t, cứ ngủ như vậy th? thật l? khảo nghiệm tr?i tim của hắn.
V?i vị b?c sĩ đều lẳng lặng rời khỏi ph?ng bệnh, lưu lại Phụng Thi?n Dự ở trong ph?ng bệnh, hai tay suy sụp chống l?n th?nh giường bệnh.
Biệt thự Mộc gia hiện tại thanh tịnh dị thường, tộc trưởng Mộc gia lại rời biệt thự đi du lịch, m? Long Đằng, Tề V?n Hi?n, Long Triết Ngạn th? đều trở lại Long gia.
S?ng sớm ng?y mới, ?nh mặt trời mờ nhạt m? ấm ?p theo khe hở chiếc r?m s?t đất s?t đất chiếu xạ v?o trong ph?ng, soi l?n người một đ?i vợ chồng đang ?m nhau ngủ.
Mộc H?n Mặc chậm r?i mở một đ?i ưng m?u m? mang, kh?ng c? sắc b?n c?ng th?m th?y của ng?y thường, l?m cho người ta cảm thấy hắn tựa như đại nam h?i b?nh thường. Mộc H?n Mặc giật giật th?n m?nh, r?t c?nh tay dưới cổ Oa Oa ra, r?n ra r?n r?n ti?u s?i xuống giường.
Oa Oa lập tức cũng tỉnh lại, th?i quen t?nh xoay người, nhưng kh?ng c? ?m được Mộc H?n Mặc, chỉ đụng đến giường lớn vắng vẻ, liền mở đ?i tinh m?u c?n buồn ngủ, nh?n nh?n vị tr? b?n cạnh.
Khi ngẩng đầu liền thấy b?ng lưng Mộc H?n Mặc đ? ẩn v?o b?n trong ph?ng tắm, sờ sờ vẫn c?n độ ấm trong ổ chăn, lui lui cổ, lại tiến v?o trong chăn, chỉ lộ ra một c?i đầu.
Chờ Mộc H?n Mặc rửa mặt chải đầu xong, đi ra khỏi ph?ng tắm, đến ph?ng thay quần ?o đổi quần ?o xong, l?c n?y mới nhảy l?n giường, đem Oa Oa bế dậy.
Oa Oa phản tay liền ?m lấy cổ Mộc H?n Mặc, ? cười Y?n Nhi?n nh?n hắn, Mộc H?n Mặc bất đắc dĩ cười cười "Bướng bỉnh." C?i đầu nhẹ nh?ng ấn l?n c?i tr?n của c? một nụ h?n.
"L?o c?ng, anh đứng l?n cũng kh?ng bảo em." Đầu nhỏ tựa v?o đầu vai hắn, kh?ng gọi c?, liền khiến cho hắn chạy đến ?m c?, hắc hắc!
Mộc H?n Mặc vỗ vỗ c?i m?ng của c?, b?n trong ưng m?u tr?n đầycưng ch?u sủng nịch "Đi a! Hiện tại biết như thế n?o trừng phạt l?o c?ng của em, l? gan c?ng l?c c?ng lớn." Lời n?i xuất khẩu, cũng tr?n đầy nhu t?nh, kh?ng c? ch?t ? tứ tr?ch cứ n?o.
Oa Oa cười duy?n, ở tr?n khu?n mặt tuấn t? của hắn h?n một c?i, liền l?m tổ trong ngực của hắn, kh?ng hề l?n tiếng, Mộc H?n Mặc cảm thụ được c?nh m?i mềm mại tr?n mặt, khu?n mặt tr?n tuấn t? cũng xuất hiện tươi cười t? tứ.
Tiến v?o ph?ng tắm, Mộc H?n Mặc tự m?nh hầu hạ Oa Oa rửa mặt, sau đ? ?m c? đến ph?ng thay quần ?o nội thay đổi một bộ v?y m?u trắng "Bảo bối, sao em lại th?ch m?u trắng như vậy?" Tất cả những bộ v?y c? đang sở hữu đều l? m?u trắng, kh? t?m được m?u sắc kh?c.
Xem lại to?n bộ tủ quần ?o của m?nh, th? chỉ c? độc nhất m?u đen, m? mỗi kiện quần ?o m?u trắng đều c? thể ở tr?n người của c? truyền ra ? nhị bất đồng.
Oa Oa xoay c?i đầu nhỏ nh?n hắn, nh?n nửa ng?y l?c n?y mới khẽ mở c?nh m?i phấn nộn "Bởi v? m?u trắng nh?n đẹp a! Trắng no?n kh?ng tỳ vết, ngụ ? thật tốt." C?n tưởng rằng hắn biết c? v? sao th?ch m?u trắng chứ! V? c? chuẩn bị nhiều quần ?o m?u trắng như vậy.
Mộc H?n Mặc giơ tay l?n vỗ một ch?t c?i tr?n của c?, mềm nhẹ v? lực, tựa như l? vuốt ve "M?u trắng mặc tr?n người của em x?c thực l? rất đẹp." Mặc ở tr?n người của người kh?c sẽ kh?ng nhất định đẹp như vậy.
Oa Oa cười khẽ một tiếng "Ha ha...... L?o c?ng, anh n?i lời ngon tiếng ngọt sao lại th?ng thuận như vậy nha?" N?ng mắt l?n nh?n Mộc H?n Mặc, đột nhi?n bừng tỉnh đại ngộ k?u l?n "Nga, em đ? biết! Nhất định l? anh đ? từng c? rất nhiều bạn g?i, cho n?n mới n?i lời ngon tiếng ngọt hay như vậy a." Vẻ mặt ?m hiểm cười nh?n hắn.
Mộc H?n Mặc gấp kh?c ng?n trỏ, liền đập v?o c?i tr?n của c? "Em cứ n?i lung tung, anh đ? thủ th?n như ngọc hai mươi lăm năm qua, em c?n oan uổng anh." Ng?n tay c?i c?ng ng?n trỏ nắm ch?p mũi c? k?o một c?i.
Oa Oa bị đau xoa ch?p mũi, nhăn chặt đ?i m?y thanh t? "Đau nha!" Một đ?i tinh m?u ngập nước nh?n Mộc H?n Mặc, nh?n tới nỗi Mộc H?n Mặc t?m nh?o đau.
Vươn tay mở b?n tay nhỏ b? của c? ra, c?i người h?n l?n ch?p mũi của c? h?n một c?i, sau đ? một đường h?n xuống, h?n l?n mũi c?, thẳng đến khi tới c?nh m?i của c? mới ngừng lại.
Niết hai g? m? của c? "C?n đau kh?ng?" Vẻ mặt dịu d?ng, thanh ?m ?n nhu hỏi.
Oa Oa nghi?ng đầu, chuẩn x?c kh?ng lầm một ngụm cắn l?n b?n tay to lớn của hắn. Khi?u kh?ch n?ng m?y, hung hăng cắn một c?i xong l?c n?y mới bu?ng ra "Anh đau kh?ng?" Nghịch ngợm nh?y mắt mấy c?i, nhấc l?n v?y l?n chạy ra ngo?i.
Mộc H?n Mặc nh?n nh?n dấu răng tr?n b?n tay bị cắn, nh?n nh?n lại th?n ảnh đ? bỏ trốn mất dạng kia, kh?e miệng mang theo tươi cười ấm ?p, sải bắp đ?i thon d?i, đi ra khỏi ph?ng tắm.
Ở trong ph?ng nh?n một v?ng, kh?ng t?m được th?n ảnh c?, liền trực tiếp đi xuống lầu, l?c n?y mới thấy c? chạy tới tầng dưới c?ng, bất đắc dĩ lắc đầu cười nhẹ. Đuổi theo chạy xuống, Oa Oa thấy hắn chạy xuống, liền đối với hắn l?m một c?i mặt quỷ, liền chạy thẳng đến b?n ăn.
Hai tay chống tr?n b?n ăn, nh?n bữa s?ng gồm b?nh ngọt, sữa, trứng g?, cuốn kim ng?n, h?t s?u một hơi, nhất thời một cỗ m?i nồng đậm tiến v?o b?n trong hơi thở, tr?n đầy to?n bộ lồng ngực "Thơm qu? a! H?m nay em c?i g? cũng phải ăn." N?i xong, liền khẩn cấp ngồi xuống.
Cầm lấy chiếc đũa chuẩn bị chuyển động, Mộc H?n Mặc đ? đi tới ph?a sau c?, đem c? từ ghế bế l?n, Oa Oa bị hoảng sợ, đột nhi?n quay đầu nh?n hắn "L?o c?ng, mau bu?ng em xuống! Em muốn ăn điểm t?m." Bĩu bĩu c?i miệng phấn nộn nhỏ nhắn, đem cảm x?c bị dọa mới vừa rồi vứt bỏ, c?n lại chỉ c? thanh ?m l?m nũng c?ng hờn dỗi.
Mộc H?n Mặc ngồi v?o b?n cạnh chỗ mới rồi Oa Oa ngồi, đem c? đặt tr?n đ?i rắn chắc "Bảo bối, vẫn l? ?m em ăn như vậy mới c? cảm gi?c." Oa Oa đỏ mặt, cảm gi?c được c?i m?ng tr?n thứ g? đ? th? s?p, sợ h?i liếc mắt nh?n hắn một c?i "?ch...... ?ch...... Ăn cơm, ăn cơm." Rất nhanh xoay quay đầu, quyết đo?n d?ng sữa, lấy ống h?t, liền h?t l?n.
Mộc H?n Mặc nh?ch nh?ch th?n m?nh, cố ? đụng c?, vươn tay, cầm lấy trứng ngỗng tr?n b?n, lột vỏ trứng ngỗng, đặt v?o b?t c? "Đến ăn trứng ngỗng đi." Oa Oa sợ h?i phi?u hắn liếc mắt một c?i, chiếc đũa trực tiếp xuy?n thấu trứng ngỗng, cầm lấy l?n, cho v?o miệng.
Mộc H?n Mặc cưng ch?u sủng nịch xoa t?c c?, mềm nhẹ cười "Y?n t?m, anh sẽ kh?ng đ?i qu? ăn qu?ng đ?u." Thanh ?m tr?u chọc, l?m cho Oa Oa đỏ mặt, gục đầu xuống, kh?ng d?m nh?n hắn nữa.
Chờ một l?t nữa c? c?n phải đi trường học, l?c n?y hắn biến th?n th?nh Ngạ Lang, vậy ng?y đầu ti?n hắn đưa đi phải đến muộn. Hắn c?ng ng?y c?ng tệ, thường xuy?n n?i một v?i lời l?m cho c? tr?nh n? cũng kh?ng phải, m? kh?ng tr?nh cũng kh?ng phải.
Một ch?t bữa s?ng, ở trong xấu hổ c?ng lo lắng ăn xong, vừa để đũa xuống, Oa Oa liền khẩn cấp muốn nhảy xuống khỏi bắp đ?i của hắn, lại bị hắn gắt gao ?m, kh?ng thể động đậy.
N?ng đ?i mắt l?n, một đ?i tinh m?u đ?ng thương nh?n hắn "L?o c?ng, anh ăn xong rồi sao?" Xem đi! C? rất lễ ph?p, như vậy hắn t?m kh?ng c? l? do đ?a c? chứ!
Mộc H?n Mặc vỗ vỗ c?i đầu nhỏ của c? "Ăn xong rồi." Nhưng kh?ng c? động t?c, liền như vậy gắt gao ?m c?, kh?ng cho c? đi, hắn cũng kh?ng động. Oa Oa quệt quệt c?i miệng phấn nộn nhỏ nhắn, vươn tay cong l?n, ch? đạp khu?n mặt tuấn mỹ kh?ng tỳ vết của hắn "Hừ hừ, l?o c?ng anh cố ?."
Mộc H?n Mặc cầm lấy hai tay c?, sau đ? giơ tay l?n xoa khu?n mặt bị c? nắm tới biến h?nh "Bảo bối, em muốn cho vi phu biến th?nh người đ?n ?ng xấu nhất tr?n đời n?y a!" N?i xong, c?i đầu, hung ?c ở tr?n mặt c? h?n một c?i.
Nh?n như hung ?c, lại dị thường dịu d?ng, Oa Oa cười duy?n ra tiếng "L?o c?ng, anh l?m sao c? thể xấu nhất tr?n đời n?y đ?u? Ở trong mắt của em, anh thế nhưng l? đẹp trai nhất, kh? chất nhất." Một phen lời hay, n?i l?m Mộc H?n Mặc mặt m?y hớn hở, người kh?c đối với hắn khen ngợi hắn chưa bao giờ để trong l?ng, chỉ c? c? khen ngợi l? độc nhất v? nhị.
"Bất qu?, l?o c?ng, ch?ng ta hiện tại phải đi trường học, anh xem......" Ng?n tay chỉ v?o đồng hồ tr?n v?ch tường ph?a t?y, bĩu m?i "Hiện tại đ? hơn 8 giờ rưỡi, nếu kh?ng đi th? sẽ trễ học nha!" Bộ d?ng bướng bỉnh, lại gợi l?n tưởng niệm của Mộc H?n Mặc.
Một đ?i ưng m?u th?m th?y kh?ng hề chớp mắt nh?n mặt c?, hồi tưởng kiếp trước, c? cũng từng l?m nũng ở trong l?ng như vậy, y?u kiều cười, hai người trong l?c đ? như keo sơn. Nhưng m? cuối c?ng cũng chỉ c?n một m?nh hắn trải qua hai mươi mấy năm.
M? ngay cả Oa Oa vẫn nh?n hắn, hắn cũng kh?ng c? ph?t hiện, hai người ngươi xem ta, ta nh?n ngươi, Oa Oa thấy ?nh mắt Mộc H?n Mặc xa xăm như vậy, kh?ng khỏi cảm thấy t? rần "L?o c?ng, anh suy nghĩ về em sao?" Nhẹ nh?ng kh?ng tiếng động h?n một c?i l?n bạc m?i kh?u gợi của hắn, ? đồ dời đi lực ch? ? của hắn.
Mộc H?n Mặc phục hồi tinh thần lại, nh?n c? "Bảo bối, thực xin lỗi, ch?ng ta đi th?i!" N?i xong, liền ?m ngang người c?, đi ra đại sảnh.
Xe đ? chuẩn bị sẵn ở b?n ngo?i, Mộc H?n Mặc kh?ng kh?ch kh? ti?u s?i đi qua, một người đ?n ?ng to?n th?n t?y trang m?u đen, mở cửa xe, Mộc H?n Mặc đem Oa Oa đặt v?o. Hắn sải đ?i ch?n thon d?i bước đi, đến c?nh cửa b?n kia xe ngồi l?n.
Mộc H?n Mặc quay k?nh xe xuống, đối với bọn họ gật gật đầu "Xuất ph?t đi!" N?i xong, người đ?n ?ng mặc t?y trang m?u đen cung k?nh gật gật đầu "Dạ, l?o đại!" N?i xong, liền xoay người rời đi.
Ph?a trước ph?a sau, tổng cộng năm chiếc xe, chạy nhanh ra khỏi biệt thự, tr?n xe Mộc H?n Mặc dịch dịch th?n m?nh, ngồi b?n cạnh Oa Oa, vươn tay đem c? ?m v?o trong ngực "Bảo bối, buổi tối anh tới đ?n em, giữa trưa Ngọc T?nh sẽ tới đi ăn trưa chung với em. Em đừng đi loạn, ở trong ph?ng học ngoan ngo?n chờ l? được rồi, đừng l?m cho anh lo lắng." H?n h?n đỉnh đầu c?.
Oa Oa hai tr?ng mắt nổi l?n ?nh s?ng kh?c thường "Ngọc T?nh sẽ tới? Vậy L?m L?m c? tới hay kh?ng?"C? đều đ? l?u kh?ng thấy được c?c c? ấy, cũng kh?ng biết c?c c? ấy gần nhất bận việc g?......