Tổng Giám Đốc Hắc Đạo Độc Sủng Tàn Thê
Chương 117: Thiếu gia Vương thị
Mộc H?n Mặc vừa l?ng nh?n mặt của ả, sau đ? chưa n?i lời n?o, ?m ngang người Oa Oa l?n, sải những bước ch?n vững v?ng đi ra khỏi tầng hầm.
Quỷ Y ch?n gh?t nh?n Đồng Vụ V?n mất đi vẻ ngo?i ho?n mỹ, khu?n mặt m?u chảy đầm đ?a, bỏ lại dao găm trong tay, xoay người theo Mộc H?n Mặc rời đi.
Đồng Vụ V?n tuyệt vọng nhắm chặt hai tr?ng mắt, ả thật khờ, cư nhi?n sau khi ăn mệt, c?n muốn trở lại b?n cạnh Mộc H?n Mặc, đem vị tr? tổng t?i phu nh?n của Đồng Oa Oa cướp đi.
L?c n?y đ?y, ả thật sự tuyệt vọng, bọn họ đều l? ?c ma, mười phần mười l? ?c ma, mặt người dạ th?, ở mặt ngo?i biểu hiện l? một bộ dạng hiền l?nh. M? b? mật b?n trong l? ?m t?n ?c độc, l?c n?y đ?y ả c?i g? cũng kh?ng c?, chỉ cần ả kh?ng chết, ả nhất định sẽ trở về, đem những khuất nhục h?m nay phải chịu đưng trả lại gấp bội cho c?i tiểu tiện nh?n kia.
Đồng Vụ V?n dường như nghe được tay ch?n kh?ng c?n tr?n người m?nh, kh?ng tự chủ được đột nhi?n đưa tay ch?n rụt về, hai tr?ng mắt kh?ng mở ra được, tr?n mặt đau đớn hừng hực, l?m t?m của ả chết lặng.
V? sao c?i con tiện nh?n Đồng Oa Oa kia c? thể trải qua những ng?y th?ng tốt nhất, m? ả lại kh?ng được. N? bất qu? chỉ l? người hầu ở Đồng gia bọn họ, chỉ c? m?nh mới c? tư c?ch vĩnh viễn tốt nhất.
L?c Đồng Vụ V?n c?n đang trong suy nghĩ o?n độc th? hai g? đ?n ?ng đem ả x?ch l?n, đi ra khỏi tầng hầm, trực tiếp mang ả đến dưới ch?n n?i, tại b?n trong cống ngầm bỏ lại, liền xoay người rời đi.
Tr?n mặt Đồng Vụ V?n d?nh b?n đất, m?u kh?ng ngừng tr?n ra b?n ngo?i, tản ra m?i h?i thối trộn lẫn với b?n đất, đem b?n đất m?u đen cung bị nhuộm th?nh m?u đỏ sậm. L?m cho khu?n mặt của ả đều trở n?n dị thường khủng bố, Đồng Vụ V?n gi?y dụa đứng l?n, ở b?n trong gi? nhẹ lung lay lảo đảo đi về ph?a trước.
Kh?ng biết muốn đi đ?u, chỉ biết l? rời xa đại phương đ?ng sợ n?y. Chỉ cần ả c? thể sống s?t, chung quy cũng c? một ng?y ả sẽ quay trở lại nơi đ?y, l?m cho Đồng Oa Oa cũng phải trả gi? hết thảy.
C?n c? Mộc H?n Mặc, ch?n ch?nh l? một ?c ma, bề ngo?i th? mỉm cười đầy mặt, thực tế cũng l? một kẻ kh?ng hơn kh?ng k?m. Đ?i cẩu nam nữ l?nh khốc v? t?nh như ?c quỷ kia, một người ả cũng sẽ kh?ng bu?ng tha, h?y chờ xem!
Mộc H?n Mặc ?m Oa Oa trở về ph?ng, đem c? đặt l?n giường lớn, đắp chăn cho c?. L?c ngẩng đầu th? nh?n thấy khu?n mặt c? t?i nhợt, t?m kh?ng khỏi t?m căng thẳng "Bảo bối em l?m sao vậy? Th?n thể kh?ng thoải m?i?" Tiến đến trước mặt c?, hai tay miết nhẹ hai m? của c?.
Một đ?i ưng m?u tr?n đầy nhu t?nh, th?m t?nh m? ch?n th?nh nh?n c?, đ?y mắt kh?ng thể bỏ qua lo lắng v? khẩn trương, khu?n mặt tuấn mỹ kh?ng tỳ vết cũng chứa đầy lo lắng.
Oa Oa nh?n d?ng vẻ Mộc H?n Mặc như thế, kh?ng khỏi gượng ?p ngoắc ngoắc kh?e miệng, cười cười "Em kh?ng sao, chỉ l? ngửi thất m?i m?u tươi th? trong l?ng kh? chịu, nằm một ch?t sẽ kh?ng c? việc g? nữa." Trong dạ d?y cũng bốc l?n từng trận kh? chịu.
Mộc H?n Mặc chồm người về ph?a trước, nhẹ nh?ng ấn l?n c?i tr?n trắng n?n trơn b?ng của c? một nụ h?n, sau đ? gi?p đỡ c? nằm xuống "Em trước ti?n nghỉ ngơi trong chốc l?t, anh đi k?u L? tẩu l?m cho em ch?t đồ ăn nhẹ."
Oa Oa khẽ gật đầu, nh?n Mộc H?n Mặc xoay người rời đi, l?c n?y mới chậm r?i nhắm hai tr?ng mắt lại.......
H? hấp dần dần đều đều, bộ ngực nhợt nhạt phập phồng, th?n thể cũng bất an giật giật, trở th?n m?nh.
Một cảnh tượng khẩn trương hiện ra trước mặt c?.
"Chi nha" một tiếng, đại m?n l?m bằng gỗ bị đẩy ra, người cầm đầu đi tới l? một phu nh?n trang điểm nồng đậm xinh đẹp, d?ng người tuyệt hảo, to?n th?n cao thấp tản ra hơi thở bức người.
Oa Oa ng? ngồi tr?n mặt đất, mờ mịt nh?n c?c n?ng từng bước một hướng tới c? đi tới, t?m giống như chết lặng, kh?ng c? cảm gi?c, vị phu nh?n đ? đứng ở trước mặt c?, một đ?i mắt hoa đ?o xinh đẹp tr?n ngập khinh miệt "Tỷ tỷ, muội muội l? đưa tới tiễn tỷ một đoạn đường." N?i xong, liền c? người bưng một c?i b?n con tiến l?n.
Oa Oa ho?n to?n kh?ng hiểu ? của n?ng, chỉ ngơ ngẩn nh?n n?ng.
Phu nh?n lơ đễnh, bưng ch?n rượu tr?n chiếc b?n con l?n, ngồi xổm xuống nh?n thẳng v?o mặt c?, đưa l?n ch?n rượu "Tỷ tỷ, đ?y l? Vương gia ban cho ngươi độc rượu, cho ngươi lưu lại to?n th?y, tuy rằng ngươi cho Vương gia đội n?n xanh, nhưng Vương gia vẫn niệm cảm t?nh ng?y xưa, cho ngươi lưu lại to?n th?y."
Oa Oa kh?ng r? v? sao, nhưng cũng tự nhi?n vươn tay, tiếp nhận c?i ch?n trong tay phu nh?n, uống một hơi cạn sạch, hai tr?ng mắt ?m l?nh của phu nh?n qu?t mắt liếc c? một c?i, c?n rỡ cười rời đi. Những người đi theo phu nh?n m? đến cũng thờ ơ lạnh nhạt, theo phu nh?n rời đi, m? suy nghĩ của c? cũng c?ch c? c?ng ng?y c?ng xa.......
Đang l?c mờ mịt th? nghe được một thanh ?m dịu d?ng gọi khẽ, Oa Oa kh? khăn mở hai tr?ng mắt, một khu?n mặt dịu d?ng hiện ra trước mắt "Mặc, vừa rồi em nằm mộng, mộng c? một nữ nh?n đưa rượu độc cho em, n?i c?i g? m? của Vương gia ban cho, hơn nữa, em lại kh?ng c? cự tuyệt, trực tiếp liền tiếp nhận rượu độc của c? ta, uống hết." ?nh mắt xa xăm, chẳng biết tại sao đột nhi?n mộng như thế n?y.
Th?n thể Mộc H?n Mặc hung hăng ngẩn ra, trong tay đang bưng thuốc bổ cũng su?t nữa đ?nh rơi, hai người đối diện nửa ng?y, Mộc H?n Mặc đem thuốc bổ trong tay đặt tr?n chiếc tủ ở đầu giường.
Một đ?i ưng m?u gắt gao nh?n chằm chằm Oa Oa "Oa Oa, em kh?ng phải l? nhớ tới c?i g? đi?" Một ch?n canh của Vương b? vẫn ngăn c?ch kh?ng được chuyện tr?i ngang của bọn họ l?c trước.
Cặp tinh m?u của Oa Oa m? hoặc nh?n khu?n mặt khẩn trương của Mộc H?n Mặc, theo bản năng lắc đầu, Mộc H?n Mặc hiển nhi?n thở d?i nhẹ nh?m một hơi, sau đ? cũng l? v? bi?n v? hạn thống khổ c?ng sợ h?i.
Vươn tay, đột nhi?n đem c? k?o v?o trong l?ng, ?m thật chặt c? "Bảo bối, mặc kệ ph?t sinh chuyện g?, đều kh?ng cần rời khỏi anh, c? được kh?ng?" Hắn kh?ng thể kh?ng c? c?, từng giọt từng giọt nước mắt lạnh lẽo rơi tr?n h?m vai c?.
Oa Oa hiển nhi?n kh?ng biết, c? chỉ l? n?i ra một ch?t như vậy, Mộc H?n Mặc sẽ khẩn trương như thế. T?m bị một cỗ hơi thở ấm ?p bao v?y, vươn tay, vuốt ve đầu t?c ngắn đen tuyền của hắn "Mặc, anh l?m sao vậy?" Thanh ?m dịu d?ng hỏi, đầu ?c cũng thanh tỉnh rất nhiều, bắt đầu vận h?nh.
Đột nhi?n trong đầu một đạo ?nh s?ng chợt l?e qua, nhớ lại Mộc H?n Mặc từng n?i qua với c? chuyện kiếp trước của bọn họ, chẳng lẽ đ? l? kiếp trước của c?? C? l?c ấy uống xong ch?n rượu độc kia, t?m t?nh đang suy nghĩ c?i g??
Kh?ng c? cảm gi?c, chết lặng? Hay l? đ? ho?n to?n tuyệt vọng? Cho n?n cũng kh?ng c? hi vọng.
Mộc H?n Mặc vươn tay, lau nước mắt ở kh?e mắt, ngẩng đầu v? c?ng thương tiếc xoa khu?n mặt c? "Kh?ng c? việc g?, bảo bối em đừng nghĩ nhiều, anh gọi L? tẩu l?m cho em một ?t thuốc bổ, em nếm thử đi." Vươn tay lấy ra ch?n thuốc bổ đặt ở tủ đầu giường.
Oa Oa nh?n Mộc H?n Mặc nửa ng?y, trong l?ng minh bạch l? hắn c? chuyện, chỉ l? kh?ng muốn n?i cho c?, c? cũng kh?ng muốn hỏi, khi tới thời điểm hắn muốn n?i cho c? th? tự nhi?n sẽ n?i cho c?.
Mộc H?n Mặc dịu d?ng cẩn thận đ?t c? uống thuốc bổ, t?m lại k?o k?o, kh?ng ngừng co r?t lại, v? bi?n v? hạn sợ h?i lan tr?n ra, kiếp trước, khi hắn biết được hết thảy bất qu? chỉ l? ?m mưu th? c?i loại sợ h?i c?ng tuyệt vọng n?y bắt đầu lan tr?n tận đ?y l?ng.
C?nh tay cầm th?a đ? run run, cảm x?c bất an, nhẹ nh?ng biểu hiện ra ngo?i.
Oa Oa vươn tay, cầm tay hắn, l?c n?y mới cảm gi?c được tay hắn lạnh lẽo, kh?ng hề c? độ ấm, kh?ng khỏi khẩn trương l?n, hai h?ng l?ng m?y cũng nhăn lại th?nh một đo?n "Mặc, l?m sao vậy? C? phải c? chuyện g? gạt em hay kh?ng?" Mộc H?n Mặc bất an nh?n c?, kh?ng l?n tiếng.
"C? phải anh đ? từng n?i với em chuyện kếp trước của ch?ng ta?" C?u hỏi thăm d? l?m cho b?n tay cầm th?a của Mộc H?n Mặc run l?n, thuốc bổ rơi ở tr?n chiếc giường trắng tinh.
Oa Oa ngừng một hồi l?u, mới tiếp tục n?i "Nữ nh?n đưa cho em độc dược kia, ch?nh l? sườn phi của anh đ?ng kh?ng?" Mộc H?n Mặc trầm mặc kh?ng n?i, kh?ng biết n?n như thế n?o trả lời c?u hỏi của c?.
Oa Oa nhặt th?a l?n, để l?n tủ đầu giường, Mộc H?n Mặc đột nhi?n cầm tay c?, một đ?i ưng m?u khẩn trương nh?n chằm chằm c?, kh?ng bu?ng tha bất cứ biểu t?nh n?o của c? "Oa Oa, l?c ấy em uống ch?n độc dược kia th? trong l?ng nghĩ như thế n?o?" Bởi v? cảm x?c bất an, cầm tay c? nắm thật chặt dường như sợ c? đột nhi?n kh?ng thấy.
Oa Oa m? mang lắc đầu, khẽ mở c?nh m?i phấn nộn "Em kh?ng biết em l?c ấy nghĩ như thế n?o, c? cảm gi?c chết lặng, t?m kh?ng c? cảm gi?c, đối với ch?n rượu độc kia cũng kh?ng c? cảm gi?c sợ h?i, giống như l? c?i x?c kh?ng hồn."
Th?n m?nh Mộc H?n Mặc di chuyển tới ph?a trước, đem b?t một lần nữa ph?ng đặt l?n chiếc tủ đầu giườngn, gắt gao đem th?n thể c? ?m v?o trong ngực "Đều l? anh kh?ng tốt, bằng kh?ng sẽ kh?ng để em rời khỏi anh, đều l? anh kh?ng tin tưởng em l?m cho em chịu nhiều đau khổ như vậy. Oa Oa, anh van cầu em, cho d? c? chuyện g?, cũng kh?ng cần rời khỏi anh." Cặp c?nh tay sắt gắt gao ?m c?, kh?ng c? một tia thả lỏng, ngược lại c?ng th?m chặt chẽ.
Oa Oa gật gật đầu, đ?i tay v?ng qua thắt lưng rắn chắc của hắn "L?o c?ng, em sẽ kh?ng rời khỏi anh, bất luận kiếp trước như thế n?o, anh cũng đ? chờ em mười đời kh?ng phải sao? Nợ cũng đ? trả đủ rồi. C? lẽ l?c n?y l? ?ng trời cho ch?ng ta cơ hội cũng n?i kh?ng chừng a!" L?m cho c? c? thể nh?n thẳng v?o đoạn k? ức kh?ng được t?n nhiệm kia.
"Nhưng m? anh cảm thấy kh?ng đủ, anh nợ em rất nhiều, anh cả đời cũng trả kh?ng xong." T?m co r?t đau đớn, nhưng kh?ng c? biện ph?p chữa khỏi, duy nhất khi c? con, th? Oa Oa sẽ kh?ng rời khỏi hắn. Phải chờ tới l?c c? nhớ tới hết thảy, cũng sẽ kh?ng rời khỏi hắn "Nếu cả đời n?y anh c? thể t?m được anh sớm một ch?t, tại thời điểm em v? anh hai kh? khăn kh?ng chỗ nương tựa em th? cả đời n?y em sẽ kh?ng chịu nhiều đau khổ như vậy, l? anh ngu ngốc, kh?ng nghĩ tới em sẽ đến thế giới n?y."
Oa Oa t?m đau đớn, vỗ vỗ bờ vai của hắn "L?o c?ng, đừng tự tr?ch m?nh như vậy, anh hẳn l? hiểu được, đ?y kh?ng phải l? sai lầm của anh, đừng đem những sai lầm đều cưỡng chế l?n người m?nh, như vậy sẽ rất mệt." Tạm dừng một ch?t, lại tiếp tục n?i "C? lẽ l? l?o thi?n gia muốn khảo nghiệm anh, nh?n xem t?nh cảm của anh đối với em c? thể ki?n tr? được bao l?u."
Mộc H?n Mặc ?m th?n thể c? kh?ng bu?ng, ngược lại c?ng th?m chặt chẽ "Ừm." Ph?t ra một c?i giọng mũi, xem như trả lời c?, nhưng trong l?ng cũng kh?ng nghĩ như vậy.
Oa Oa đẩy Mộc H?n Mặc ra, Mộc H?n Mặc cũng kh?ng động, Oa Oa xoa khu?n mặt hắn, hai ng?n tay nhẹ nh?ng vuốt ve hai m? hắn "Mặc, anh đừng tự tr?ch như vậy, bằng kh?ng em cũng sẽ kh? chịu, anh cho em t?nh y?u kh?ng chỉ l? kiếp trước, c?n c? kiếp n?y. Kiếp n?y anh d?nh cho em to?n bộ sủng ?i của anh, cho em một gia đ?nh đầy đủ, để cho thời điểm em gặp được anh trở th?nh một bước ngoặt mới, để cho em c? thể t?m về ch?nh m?nh." B?n trong tinh m?u tr?n ngập ch?n thật.
Mộc H?n Mặc một tay ?m siết c? v?o l?ng, mặc kệ kiếp trước hay l? kiếp n?y, c? đều thiện lương như vậy, một điểm tốt, c? đều sẽ nhớ r?......
Tr?n đường cao tốc rộng lớn, xe cộ di chuyển d?y đặc, l?m cho người ta hoa cả mắt, m? xe ph?t ra kh?i ? nhiễm, lại c? vị thối kh? nhịn mười ng?y.
Một người phụ nữ t?c tai b? x?, nhắm chặt hai tr?ng mắt, kh?ng mục đ?ch m? bước đi. Cho d? l? xe đi tới trước mặt c? ta, c? ta cũng kh?ng biết, l?m cho một trận ?m thanh chửi rủa, m? c? g?i n?y kh?ng c? phản ứng n?o, vẫn như cũ cứ đi l?n ph?a trước.
Một chiếc ? t? xa hoa th?n d?i lướt nhanh qua th?n thể c? ta, c? ta cũng kh?ng c? ch?t cảm gi?c n?o, bước từng bước nhỏ, tiếp tục đi về ph?a trước.
L?c n?y, chiếc ? t? th?n d?i dừng lại, từ b?n trong bước ra một g? đ?n ?ng mặc một th?n t?y trang m?u đen, ?nh mắt l? m?u xanh lam m? một đầu t?c lại l? m?u đen.
Đi đến b?n cạnh người phụ nữ kh?ng hề c? cảm gi?c nguy hiểm, ngửi được tr?n người c? ta một m?i h?i thối liền kh?ng tự gi?c lui lại mấy bước, vốn định đến gần, lập tức đi xa.
Người đ?n ?ng tr?n chiếc ? t? th?n d?i, vẻ mặt ch?n gh?t nhăn nhăn c?i mũi, n?i với t?i xế l?i xe "Đi Nhiễm gia." Nhiễm Thiếu L?m đột nhi?n hẹn hắn đi tới nh?, thật đ?ng l? qu?i dị.
Bọn họ đ? năm năm kh?ng c? li?n hệ g? rồi, từ l?c Nhiễm Linh Lung cự tuyệt hắn, hắn liền kh?ng c?ng bọn họ li?n hệ, hiện tại cũng kh?ng biết bộ d?ng Nhiễm Linh Lung trưởng th?nh ra sao.
Nhất định so với trước kia đẹp hơn, c?ng mị hoặc l?ng người hơn! V? tr?nh cho đối với c? ta tưởng niệm, hắn kh?ng d?m nh?n tin tức c? li?n quan tới c? ta. Thậm ch? nghi?m lệnh cấm người b?n cạnh, kh?ng cho ph?p đem bất cứ tin tức g? của c? ta để cho hắn nh?n thấy.
Chiếc ? t? th?n d?i ngh?nh ngang rời đi, m? người đ?n ?ng đ? l? thiếu gia Vương thị, l? một trong những gia tộc tiền t?i quyền thế lớn nhất khu trung t?m. Cũng l? một người duy nhất c? thể c?ng Mộc H?n Mặc chống đối ở to?n bộ khu trung t?m n?y.
Bất qu? người n?y từ năm năm trước, trong một đ?m, hắn trở n?n lỗ m?ng, lang thang, thay nữ nh?n nếu như thay quần ?o, chưa từng c? bạn g?i cố định.
Ở một t?a tứ hợp viện ngoại ?, ph?a tr?n bao phủ một tầng cỏ xu?n ? d?o dạt, c? vẻ dị thường đột ngột. Nhưng cũng vẫn c? thể xem l? địa phương thưởng thức cảnh đẹp, thiếu gia Vương thị một đường nh?n chung quanh cảnh sắc, đối với Nhiễm người nh? chọn lựa nơi ở, xem thế l? đủ rồi.
Hắn ở trung t?m ng?y người nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nghĩ tới cảnh sắc ngoại ? sẽ tốt đẹp như vậy.
Chiếc xe hơi th?n d?i ngừng ở ph?a ngo?i khu tứ hợp viện, thiếu gia Vương thị bước xuống xe liền c? người chủ động tiến l?n đ?n "Vương thiếu gia, l?o gia v? thiếu gia c?n c? tiểu thư của ch?ng t?i đ? chờ l?u ng?y rồi, mời theo t?i đến." Ngh?nh đ?n hắn, l? một g? đ?ng ?ng d?ng người thấp b?, đầu đầy t?c bạc.
Vươn tay tr?i, l?m một c?i thủ thế mời, thiếu gia Vương thị sải bước ch?n tự nhi?n bước v?o tứ hợp viện, mắt nh?n bốn phương tai nghe t?m hướng.
Một đường đi tới, cũng thấy được rất nhiều đồ vật chưa từng nh?n thấy trước đ?. C? đồ cổ, chỉ c? tivi mới c? thể nh?n đến, m? những đồ vật kia lại c? thể tham quan từng c?i, quả thật vẫn c? thể xem l? một nơi tốt.
Bước v?o đại sảnh, Nhiễm Linh Lung ngồi ở vị tr? thứ nhất b?n tr?i, m? Nhiễm phụ ngồi ở thượng vị. Nhiễm Thiếu L?m ngồi ở vị tr? thứ nhất b?n phải, thấy Thiếu gia Vương thị bước v?o đại sảnh, liền đứng dậy đ?n "Hiền chất a! Ch?u cũng đ? bốn năm năm chưa tới nh? l?o đầu lĩnh ta đ?y rồi! Đ? qu?n l?o đầu lĩnh ta đ?y rồi sao?" Một bộ d?ng mặt mũi hiền l?nh nhưng trong l?ng đem b?n t?nh đ?nh ba ba rung động.
Nhiễm Thiếu L?m cũng lập tức ngh?nh đ?n, tươi cười giả dối "Đ?ng Nhận, t?i v? cậu huynh đệ cũng v?i năm kh?ng li?n hệ rồi, cậu hiện tại ch?nh l? mờ mịt a! Đem Nhiễm gia ch?ng ta từ tr?n xuống dưới đều đ? qu?n." Lời n?i tr?u chọc mang tiếng cười ti?u s?i vang l?n, vỗ vỗ bờ vai của hắn.
Vương Đ?ng Nhận kh?e miệng mang cười, vừa v?o cửa, liền bị th?n ảnh Nhiễm Linh Lung hấp dẫn, hai tr?ng mắt kh?ng tự chủ được đi theo th?n ảnh c? ta......