Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi!

Chương 44


Chương trước Chương tiếp

Người nó ướt nhẹp, mái tóc giả làm nó thấy thật rắc rối và cả chiếc váy quá khổ này nữa. Nó quay lại nhìn Zin thì thấy nay khuôn mặt lo lắng của cô bé. Rồi nó lại nhìn về phía trước, Seho đang lội nước tiến đến với chiếc khăn trên tay. Cậu ấy đi đến chỗ nó, quàng khăn qua người và nhẹ nhàng đỡ nó tiến lại chỗ bậc thang. Nhưng cậu đã làm cho Zin tổn thương… Cô bé đã chạy xuống nước, cũng ướt đâu khác gì nó chứ, nhưng Seho lại tỏ vẻ cô không bị gì, lại thực hiện một loạt những động tác đó ngay trước mặt cô. Lặng mình nhìn hai người đang chầm chậm đi lên bờ, mà lòng cô thắt lại.

Lại nói đến hắn, ngay khi nó ngã ” Tùm” xuống nước, hắn mới tỉnh mộng, nhưng cũng đã quá muộn để hắn có thể giúp đỡ nó vì Seho đã đi tới với chiếc khăn. Hắn thấy mình thật vô dụng, mọi chuyện vì hắn mà ra, phải làm sao đây chứ? Không còn cách nào khác, phải đuổi theo để dẫn nó về nhà thôi. Nhưng ngay khi hắn đang định bắt đầu ý đó thì Ina bước đến, kéo tay hắn ra sàn nhảy:

– Chúng ta quên mọi thứ đi, mình muốn nhảy cùng cậu một bài. Người ta đang nhìn đấy, nên mong cậu đừng từ chối.

Hắn nghe Ina nói vậy thì khẽ liếc xung quanh, đúng thật là… những ánh mắt đổ dồn về phía họ, hắn dù muốn cũng không thể xỗ xàng đẩy cô ra được… Lại bất lực lần hai.

Còn hai con người mặc kệ thế giới Dara và Donghoo thì sao….Đây…

Dara ngồi trên ban công nơi nó hay ngồi, từ đây có thể thấy toàn cảnh của ngôi trường. Cô đăm đăm mắt nhìn về phía nhà thể dục, rồi lại uống một hớp bia, từ nãy cô đã cứ thế mà uống hết ba lon. Cô thấy mình thật ngu ngốc, Donghoo không phải là của mình, trái tim cậu ấy đã có người ngự trị, thì dù cho cô có thích anh đến điên dại thì cũng không thể có được anh. Cô bỗng chợt nghĩ, mình thật bất hạnh… giống hệt Ina… Đem lòng yêu người không thuộc về mình. Nghĩ đến đây thì cô lại đưa lon bia lên miệng, nhưng chưa chạm được môi thì đã có người giật lấy. Dara ngước lên thì thấy Donghoo đang nốc cạn lon bia. Cậu lau mép rồi mới nhìn xuống cô:

– Tìm được cậu rồi. – Cậu vừa nói vừa ngồi xuống kế bên Dara

– Tìm mình? Không phải cậu mong được ở bên Ina lắm sao?

– Haizzz… đúng là vậy, nhưng cái cảm giác đó là của trước đây, còn bây giờ thì khác rồi.

Dara ngây người nhìn cậu, cậu im lặng, nắm lấy tay cô và đeo vào ngón tay giữa của cô khóa mở lon bia. Dara lặng im nhìn những hành động đó của cậu. Donghoo ngước lên và tiếp tục nói:

– Mình nhận ra, người mình nên ở bên cạnh không phải là Ina… Mà là cậu.

” CHÁT” – Một cái tát trời giáng hạ màn ngay trên má của Donghoo, cậu xay xẩm mặt mày, đưa tay ôm mặt, cậu nhìn Dara bằng ánh mắt ngạc nhiên:

– Cái gì thế hả? Cậu giận vì mình nói thích cậu? Mình nói thật, thích cậu từ khi mình thấy cậu xưng tấy do ăn hải sản cơ???!!!

” CHÁT” – Lại một cái thứ hai, Donghoo lần này đứng phắt dậy, cậu trố mắt lên như sắp để nó nhảy khỏi hốc mắt, cậu thét lên:

– UÊ???????????

Dara lúc này mới từ từ đứng dậy, cô giải thích:

– Cái tát thứ nhất là do cậu đã lấy lon bia của tớ. Vả lại, tớ đâu phải là Dara của 2NE1 đâu mà cậu làm thế? – cô đưa tay được Donghoo đeo ” nhẫn” – cậu cứ làm như mình đang đóng MV Kiss.

– Nhưng dù sao thì cậu cũng có tên giống chị ấy mà?! Thế cái thứ hai là gì? – Donghoo cười

– Không phải là mình nói không được nhắc đến cái chuyện ăn hải sản đó hả?

Thì ra là thế. Donghoo thấy cô không trách gì về việc anh nói thích cô, nên mạnh dạn ôm lấy Dara, trong lòng thì rộn ràng, cậu cố kìm nén và cười thật nhẹ nhàng:

– Biết rồi, không làm thế nữa đâu.

Cả hai đang chìm đắm thì Dara bỗng nhăn lên:

– Cái gì thế kia?

– Hả? – Donghoo vẫn ôm bạn gái mới của mình mà trả lời.

– Đó không phải là Hisun sao?

Cô đẩy Donghoo ra và chạy đi…

Ở dưới đó…

Seho đưa nó nhẹ nhàng đi đến nhà xe, theo sau là Zin cũng nặng nhọc trong chiếc váy ướt của mình. Còn hắn thì từ phía sau chạy đến. Hắn gọi tên nó, làm Seho đứng lại, cậu bình tĩnh:

– Zin. Đỡ lấy Hisun dùm tôi.

Zin nghe thế thì đi nhanh đến chỗ Seho, đỡ nó từ tay cậu. Còn Seho ngay khi giao nó cho Zin, anh hùng hổ tiến lại, ngay khi khoảng cách vừa đủ, cậu ta đã không chần chừ đấm thẳng vào mặt hắn.

Hắn ngã lăn ra, Seho vẫn không tha, anh tiến lại gần, cúi xuống nắm lấy cổ áo hắn, và đấm thêm một đấm, khóe miệng hắn rỉ máu, Seho đưa hắn sát mặt mình, cậu gầm lên:

– Không phải tôi nói là cậu đừng cho ai biết chuyện cậu với cô ấy ở chung sao? Giờ thì vừa lòng chưa hả?

– Dừng lại đi Seho.

Donghoo và Dara kịp tới nơi trước khi cậu ta kịp tống thêm một cú vào mặt hắn. Donghoo ngay lập tức đến can ngăn hai người, còn Dara thì chạy đến chỗ của Zin để đỡ nó cùng Zin.

Donghoo giữ lấy Seho, trong khi cậu ta vẫn lồng lộn lên muốn xông vào cấu xé hắn. Hắn từ từ đứng dậy, lau mép miệng:

– Cậu cứ để cậu ấy đánh tớ.

Donghoo nhìn hắn ngạc nhiên. Seho thừa lúc hắn nói thế, liền lập tức đẩy Donghoo ra và tiến đến chỗ của hắn. Cậu ta đưa nắm đấm lên thì nghe tiếng thét của Zin:

– Không phải tại Hội trưởng đâu.

Tất cả đều ngạc nhiên, Dara ngây người, hắn và Seho cũng lặng im nhìn cô bé. Zin tiếp tục nói trong nước mắt:

– Là Sunny, chị ấy đã đặt máy quay trong nhà của cậu. Mình đã cố khuyên ngăn chị ấy, nhưng chị ấy không nghe mình. Mình xin lỗi.

Zin ngồi thụp xuống và ôm mặt khóc, lúc này nó mới mở miệng:

– Không phải tại cậu đâu. – Nó từ từ ngồi xuống bên cạnh Zin – tại nơi này không hợp với mình thôi. Mai mình sẽ đi khỏi nơi này, mình sẽ về Việt Nam ở. Đó mới là nơi mình thuộc về.

– Hisun… mình sẽ đi với cậu. Ngay ngày mai. Mình sẽ đi.

– Không được – Hắn hất Seho ra và đứng dạy tiến lại về phía nó. Nhưng trước khi hắn tiến lại quá gần, nó đã cảnh cáo:

– Cậu đứng đó, đừng tiến lại thêm nữa. Tôi muốn được yên tĩnh, tôi ghét cậu.

Câu nói đó như nhát dao đâm vào tim. cái cảm giác của 2 năm trước ùa về lòng hắn…. ĐAU QUÁ

�.X^A�|


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...