Tình Yêu Thời Cung Hoàng Đạo

Chương 33: Ra mắt bất đắc dĩ


Chương trước Chương tiếp

Hôm nay là ngày nghỉ và cũng tròn một tháng kể từ khi nó với hắn quen nhau. Nó vẫn chưa công khai, chỉ có Kinry biết thôi. Vì nó xem Kinry như anh ruột và dù gì Kinry cũng là con trai nên sẽ hiểu trong tình yêu con trai thường thích bạn gái mình như thế nào nên nó mới nói cho Kinry biết để được tư vấn.

Nó bắt đầu biết nhớ khi xa hắn, biết buồn khi nghĩ đến người sau này đám cưới với hắn và đi cùng hắn cả cuộc đời không phải nó thì nó sẽ chúc phúc cho hắn. Chỉ cần hắn được hạnh phúc nó cũng sẽ vui. Kinry nói đó là cảm giác khi nó bắt đầu biết yêu một ai đó nên khóa học về tình yêu của nó cũng đã hoàn thành được bước đầu.

Nó gọi cho hắn:

-Alô! Anh đang ở đâu vậy?

Hắn nói:

-Anh đang ở công ty. Hôm nay em được nghỉ muốn anh dẫn đi đâu chơi nè?

Nó cười nói:

-Hì hì. Em muốn qua nhà anh thăm Linh, lâu rồi không gặp cô bé. Mà anh đang bận việc công ty mà để chiều cũng được!

Hắn trả lời:

-Không sao! Việc công ty khi nào giải quyết cũng được. Em chờ anh một chút anh qua đón em liền.

Nói rồi hắn cúp máy còn nó đi chuẩn bị.

---Ba mươi phút sau---

Hắn gọi cho nó:

-Anh đang trước cổng nhà em nè! Em ra đây đi.

Nó nói:

-Đợi em một chút!

Nói rồi nó chạy ra khỏi cửa và không quên để lại lời nhắn với bác của mình:

-Con đi với bạn! Chắc không ăn cơm trưa ở nhà đâu hi hi, bác đừng chừa cơm cho con.

---Ở cổng nhà nó---

Nó lon ton chạy ra và ôm hắn, nói:

-Mình đi thôi!

Nó đâu biết rằng hành động của nó làm tim hắn rộn ràng. Rồi nó buông hắn ra và ngồi vào xe. Hắn khởi động xe phóng đi mất hút...

---Tại nhà hắn---

Linh nghe tin nó đến chơi đã chạy ra cửa đón, vừa thấy nó nắm tay hắn đi vào Linh đã nhanh chân chạy đến giật tay nó ra và nói:

-Lên phòng em đi! Em có cái này muốn cho chị.

Rồi nó bị Linh kéo lên phòng để hắn bơ vơ không ai bên cạnh. Đành mang bộ mặt hầm hầm bước vào nhà.

Linh kéo nó vào phòng rồi hí hứng mở điện thoại lên gọi video với ai đó và nói:

-Có người muốn gặp chị!

Vừa dứt câu nó thấy màn hình bên kia đã hiện lên hai người khá lớn tuổi và ngạc nhiên hơn khi nghe Linh xưng hô với hai người đó:

-Bẩm ba mẹ, có chị dâu đến chơi nên con mới gọi cho ba mẹ.

Người mẹ trả lời:

-Con làm tốt lắm! Chuyển camera qua cho ba mẹ thấy mặt xem nào!

Linh đưa điện thoại cho nó cầm và nói:

-Chị cầm đi, em đi trước.

Rồi Linh đi ra khỏi phòng để nó ngồi cứng đơ như tượng. Nó rất ngại khi đối diện với người lớn mà lại không ai nói trước với nó cả, những dòng suy nghĩ của nó bị cắt đứt khi giọng của mẹ hắn vang lên:

-Chào con! Con quen thằng Khôi bao lâu rồi?

Nó ấp úng trả lời:

-Dạ...chỉ có một tháng thôi ạ!

Bà rất ngạc nhiên vì từ trước đến giờ chưa một ai trong vòng thời gian ngắn mà đã làm cho con trai bà tươi cười khi nhắc đến như nó. Chắc hẳn con bà rất yêu cô bé này đây - bà nghi thầm. Bà cũng mến nó vì nhìn nó hồi hộp bà cứ như thấy mình lúc còn trẻ nên bà nói với nó:

-Khi nào hai đứa định đám cưới với nhau? Bác là người thẳng thắng nên bác muốn hai đứa tính chuyện tương lai khi đã xác định được đối tượng trước đã.

Nó nghe mẹ của hắn nói mà đơ người ra, cũng may Linh đi xuống nói với hắn là nó đang nói chuyện với ba mẹ nên hắn tò mò đứng ngoài cửa nghe trộm. Nào ngờ nghe được câu hỏi cắc cớ này từ mẹ hắn, chính hắn còn chưa chuẩn bị tinh thần huống chi là nó. Hắn vào phòng giải vây cho nó:

-Mẹ! Cô ấy còn đi học mà!

Mẹ của hắn nói:

-Cưới vợ phải cưới liền tay, để lâu ngày người khác cướp mất đó con! Vả lại cưới xong vẫn đi học được mà!

Hắn nói:

-Mẹ à! Tụi con chưa tìm hiểu kĩ mà!

Nó cũng gật đầu nói theo:

-Đúng đó bác! Bác cho tụi con thời gian tìm hiểu trước đã...

Bà nói tiếp:

-Lấy nhau về tìm hiểu cũng được mà! Không nói nhiều mẹ quyết định rồi!

Hắn nhăn mặt nói:

-Ba mẹ cô ấy chưa chấp nhận con thì làm sao mà cưới hả mẹ!

Mẹ của hắn nói:

-Hè năm nay mẹ sẽ về Việt Nam nói chuyện với ba mẹ của con bé! 

Hắn và nó đồng thanh nói:

-Không được...

Rồi bà giả bộ khóc nói:

-Tôi biết rồi! Tôi nuôi anh khôn lớn để anh chẳng xem lời nói của người mẹ này ra gì. Từ nay tôi sẽ không xen vào chuyện của anh nữa! Mặc anh, anh tự lo đi. Hu hu.

Nói rồi bà chấm chấm nước mắt, hắn thở dài nói:

-Tùy mẹ! Mẹ muốn thì theo mẹ vậy. Mà mẹ đừng giở trò khóc lóc nữa được không? Con sợ rồi!

Nghe con trai mình nói vậy, bà mừng rỡ cười tươi như hoa rồi nói:

-Ha ha! Không làm vậy anh nghe lời tôi à? Vậy thôi con lo chuyện cưới hỏi đi, mẹ với ba con phải đi ngắm tháp Eiffel đây!

Nói rồi bà cúp máy để nó và hắn hai người nhìn nhau cười gượng, nó nói:

-Em không biết đâu! Em chưa học xong, chưa có nghề nghiệp và còn chưa được ngắm hết trai đẹp trên thế giới mà tự nhiên bắt em cưới anh.

Hắn lườm nó hỏi:

-Em yêu anh hay yêu trai đẹp?

Nó thấy hắn hỏi nên cười nói:

-Dĩ nhiên là anh mà phải cho chiêm ngưỡng cái đẹp nữa chứ!



Hắn ôm nó và nói:

-Đừng nói vậy! Tim anh đau lắm!

Nó ôm hắn lại, nói:

-Em biết rồi! Chỉ có mình anh thôi!

Bỗng Linh từ đâu xuất hiện vừa che mắt vừa trêu hắn và nó:

-Á! Hai người muốn tình tứ thì về phòng đi! Đây là phòng của em cơ mà!

Vì tò mò không biết ba mẹ nói gì với nó mà lâu thế nên lên xem thử nào ngờ bắt gặp cảnh này. Nó buông hắn ra nhưng hắn vẩn còn ôm nó, nói:

-Có phim tình cảm miễn phí mà em không thích xem thì ra chỗ khác chơi. Để anh chị làm việc...

Linh hất mặt về phía hắn và nói:

-Phòng của em mà!

Hắn nhún vai hỏi:

-Phòng em nhưng giấy tờ nhà anh đứng tên!

Linh hậm hực đi ra mà không nói được câu nào, nó thấy hắn như vậy liền trách:

-Có ai như anh không? Em gái mình mà cũng bắt nạt được nữa!

Hắn véo má nó nói:

-Anh không bắt nạt em ấy chỉ tại em ấy phá hỏng việc tốt của anh thôi!

Nó lườm hắn nói:

-Biến thái! Anh thì có chuyện gì tốt?

Hắn cười gian nói:

-Chưa thử sao biết không tốt? He he. Sắp làm vợ anh rồi mà còn giả ngây thơ à?

Nó bĩu môi nói:

-Ai thèm lấy anh! Anh lo giải quyết vụ cưới hỏi đi đó. Em chưa muốn kết hôn đâu!

Hắn nghe nó nói mà lòng hụt hẫng...đúng là vậy, nó chỉ đang thử đem tình yêu của nó cho hắn thôi. Hắn nghĩ nó thực sự chưa yêu hắn...

Nó thấy hắn buồn thì nói:

-Thôi nào! Để ba mẹ anh quyết định vậy...nhưng ba mẹ em thì không biết he he.

Nói rồi nó chủ động hôn vào má hắn rồi gục đầu vào ngực hắn. Hắn hỏi:

-Em có muốn cưới anh không?

Nó im lặng một lúc rồi nói:

-Nếu anh có thể làm em hạnh phúc thì em sẽ đồng ý! Ha ha. Mà việc cưới hỏi bỏ qua một bên đi! Em muốn làm một video kỉ niệm một tháng quen nhau.

Hắn hỏi:

-Em định làm video như thế nào?

Nó giả vờ vò cằm rồi nói:

-Để em nghĩ đã! Em muốn làm một video thật tự nhiên hi hi.

Rồi nó đẩy hắn ra đi lại giỏ lấy điện thoại ra bắt đầu quay video. Nó đếm:

-1...2...3

Rồi chạy lại nắm tay hắn lại để ghi hình, nó nói:

-Xin chào mọi người! Đây là Khôi Khỉ Khọt - người thương của Như Nhí Nhố. 

Hắn nhắn mặt quay qua nói với nó:

-Tại sao biệt danh của anh lại xấu hơn biệt danh của em vậy? Anh không đồng tình đâu!

Nó cười nói:

-Anh là con khỉ xấu xí, biến thái mà em biết nên biệt danh của anh cũng phải xấu chứ!

Hắn nhìn nó nói:

-Anh biến thái khi nào chứ?

Nó nhìn vào máy quay nói:

-Các bạn không biết đâu, cái con khỉ xấu xí này hay có ý định giở trò đồi bại nhưng mình đã kịp ngắn lại đấy! Hic...

Hắn tức tối nhìn vào camera nói:

-Các bạn muốn xem trò đồi bại không? Đợi một chút nhé!

Nói rồi hắn bế nó lên giường, và nở nụ cười gian...Nó la oai oái:

-Biến thái! Anh tính cho mọi người xem trò gì thế? Buông em ra!

Hắn nói:

-Em nói anh biến thái thì anh thực hiện cho mọi người xem đây!

Nó hoảng loạn khi không từ giả thành thật nên tay nó vớ đại cái gối bên cạnh ép sát vào mặt hắn, nói:

-Ha ha anh thua rồi!

Thế là cuộc chiến gối đã xảy ra...đánh nhau bằng gối mệt rồi nó ngồi xuống còn hắn thì bá cổ nó lôi lại camera:

-Các bạn vừa thấy là những hành động được con heo lười này cho là biến thái. Các bạn nghĩ đi, tôi mới là người vô tội đây nè!

Nó đột nhiên bị trở thành kèo dưới nên nói:

-Anh ấy nói xạo đó! Mọi người tin Như...

Chưa kịp nói hết hắn đã hôn vào môi nó và tiện thể với tay tắt camera. Nó đẩy hắn ra nói:

-Anh cũng quá đáng thật! Dám bêu xấu em.

Rồi nó nắm tay hắn cùng nhau về phòng hắn, trả lại phòng cho Linh mà không để hắn mở miệng vì nó biết hắn nói chỉ có chọc tức nó thôi! 

Vào phòng hắn nó nói:

-Anh bị giam ở đây vì tội biến thái dám sàm sỡ em! Cấm anh bước ra khỏi phòng dù một bước nếu không em không cưới anh đâu đó!

Rồi nó bước đi, được hai bước hắn kéo ta nó lại hỏi:

-Em vừa nói gì?

Nó nhớ lại câu lúc nãy nó lỡ lời nên sửa lại:

-Cấm anh bước ra khỏi phòng dù một bước! 

Hắn nói tiếp:

-Còn nữa! Khúc sau đó!

Hắn vờ không biết gì nên nói:

-Có khúc nào đâu! Anh chưa già tai đã có vấn đề rồi thiệt tình, em đi đây!

Hắn ôm nó từ phía sau nói:

-Em nói lại khúc sau của câu đó đi! Anh muốn nghe.

Nó nói:

-Trước sau gì ba mẹ anh cũng thuyết phục ba mẹ em nên anh nắm chắc kết quả trong tay rồi còn muốn em thừa nhận là sao?

Hắn lắc đầu nói:

-Anh không muốn em bị ép buộc nên nếu em muốn hãy nói lại câu đó đi...anh muốn nghe. Còn nếu không thích lấy anh thì anh sẽ khuyên ba mẹ không bàn chuyện đó nữa!

Nó nghe hắn nói giọng buồn buồn nên nói:

-Em sẽ lấy anh nhưng với điều kiện anh hãy cầu hôn em bằng một bữa tiệc nhỏ dành cho hai người đẹp nhất thế giới em mới đồng ý.

Nói xong nó đắc chí vì lam gì có bữa tiệc nhỏ dành cho hai người mà đẹp nhất thế giới được. Làm khó hắn rồi...hắn nghe xong cũng gật đầu đồng ý vì đối với hắn chuyện không mấy là khó khăn khi đối tác của hắn có mặt trên tất cả các quốc gia, việc nhờ họ chuẩn bị giúp một phần nhỏ của bữa tiệc là quá đơn giản. Hắn cũng đắc ý nhìn nó. 

Hai con người đang đắc ý đều đang chuẩn bị kế hoạch cho tương lai, một người thì nghĩ xem nên hành hạ đối phương như thế nào, một người nghĩ xem nên thực hiện từ đâu trước...
...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...