Mấy người dừng lại, Dược Thiên Sầu nhìn qua, Đông Quách Túc từng bán bạch phù cho hắn đang vui cười hớn hở chạy tới, hắn không khỏi nghi hoặc nói: "Ngươi không phải nói ít nhất phải hai ba ngày sao? Thế nào? Mới qua một ngày đêm ngươi đã trở lại?"
Đông Quách lão đầu quan sát bốn người khác, phát hiện không có một người nào hắn có thể nhìn thấu tu vi, đều quay qua chắp tay, cuối cùng chắp tay nhìn Dược Thiên Sầu cười nói: "Dược tiên sinh, là như vậy, lão đầu đã chuẩn bị rượu cùng thức ăn trong nhà, thỉnh cầu tiên sinh và các vị đến nhà của ta ngồi chơi một lát."
Dược Thiên Sầu càng cảm thấy kỳ quái, nói: "Đông Quách Túc, ta và ngươi mới gặp mặt lần thứ hai a! Vì sao phải mời chúng ta ăn uống?"
Đông Quách Túc nhìn quanh bốn phía một chút, tựa hồ như có điểm cố kỵ, chỉ cung kính cúi đầu khom lưng nói: "Còn thỉnh mấy vị tiên sinh thưởng chút tình, làm lỡ không bao nhiêu thời gian…"