Tinh Linh Trên Vai Dã Thú
Chương 59: Bí dược
Mà trong một góc của phòng thí nghiệm còn có một cái vạc to đang đun nấu thứ gì đó. Nước thuốc đen kịt đang sôi ùng ục , bọt khí tản ra một mùi vô cùng khó ngửi, nhìn qua chả khác gì ma dược của mụ phù thủy ăn thịt người trong cổ tích cả,
“Mai Lệ Đặc, ngươi đang làm cái gì vậy ?” Khi Carlos đem những món hàng của Mai Lệ Đặc lấy ra thì Estes có chút nhàn rỗi , tò mò đi đến gần vạc thuốc có màu sắc quỷ dị như độc dược kia.
“Chỉ là một ít thuốc trị liệu việc không mang thai được thôi” ôm con cá mèo của mình, Mai Lệ Đặc gợi lên một nụ cười có chút ý tứ hàm xúc khó hiểu mà trong mắt cũng hiện lên một tia không có hảo ý : “Ngươi biết đấy, tộc nhân ngư cũng không dễ hoài thai cho nên ta tính làm một ít dược tề hữu dụng một chút để bán , hẳn sẽ có nhiều người cần đến nó. Đúng rồi Estes, ngươi có thể đem chút bột phấn của cỏ Kỷ Cát trong cái đĩa đặt trên bàn kia đổ vào trong nồi được không ?” Nàng chỉ chỉ vào cái bàn dài ngay bên cạnh Estes.
“Là cái này sao ?” cậu nhìn trái nhìn phải một chút , rất nhanh liền tìm được bột phấn của cỏ Kỷ Cát mà nàng nói tới . Cỏ Kỷ cát là một loại dược thảo có tác dụng làm dịu đi , khiến mọi thứ chậm lại, bình thường nó thường được dùng để giảm đi tác dụng quá mức mãnh liệt của dược tề. Trong điều chế dược thảo đây là dược liệu vô cùng cần thiết .
“Đúng rồi. Đổ hết chỗ đó vào là được” Mai Lệ Đặc gật gật đầu sau đó xoay người rời đi “Ta muốn đi ra phía sau lấy tiền trả bưu phí. Ngươi trông lửa hộ ta một chút, chờ lát nữa toàn bộ dược tề đều biến thành màu bạc thì tắt lửa đi nhé”
” Được ” Estes gật gật đầu. Cậu rất vui vì có thể trợ giúp gì đấy.
Carlos dừng động tác trong tay lại, hơi nghi hoặc nhìn về phía Mai Lệ Đặc. Hắn vẫn cảm thấy vị mỹ nhân ngư thần bí này có chỗ nào đó không thích hợp.
Tựa hồ cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của Carlos, Mai Lệ Đặc dừng lại ở cửa quay đầu lại nhìn hắn một cái, khóe miệng vẫn là nụ cười ý vị thâm trường như trước khiến kẻ khác phải sợ hãi từ tận đáy lòng.
Carlos trong lòng sững lại mà khi hoàn hồn lại thì bóng dáng Mai Lệ Đặc đã biến mất khỏi tầm mắt.
Estes thật cẩn thận đem toàn bộ đĩa bột phần từ cỏ Kỷ Cát đều đổ vào trong nồi , rồi đứng ở bên cạnh nhìn không chuyển mắt vào trong vạc. Dược tề dần dần từ màu đen quỷ dị ban đầu biến thành màu bạc xinh đẹp lưu quang tỏa ra bốn phía. Tuy đã từng được nhìn qua rất nhiều biến hóa kì ảo, Estes vẫn nhịn không được sợ hãi than.
“Thật xinh đẹp……”
“Rất đẹp đúng không?” không biết từ lúc nào Mai Lệ Đặc đã đứng ở phía sau cậu , nhìn dược tề ở trong vạc phất tay tắt lửa “Nhìn dược tề xinh đẹp như vậy ai có thể ngờ được một khắc trước bộ dạng của nó còn vô cùng cổ quái cơ chứ ?” Nàng lấy một cái chai rỗng ở trên giá rồi dùng động tác vô cùng tao nhã đổ dược tề ở trong vạc vào đó.
Mà chờ dược tề đã đổ đầy vào chai, mai Lệ Đặc mới quay sang nhìn Estes “Hàng của ta đều đã bày hết ra rồi chứ ?”
Estes nhìn về phía Carlos, nhận được cái gật đầu của đối phương cậu mới quay lại nói với Mai Lệ Đặc . “Đều chuẩn bị xong hết rồi, ngươi có muốn nhìn qua không ?”
“Không cần, ta rất yên tâm tác phong làm việc của các ngươi” Mai Lệ Đặc lấy tờ hóa đơn, ký tên lên đó rồi đem một cái túi nhỏ cho Estes “Đây là thù lao của các người”
Thu lấy bưu phí, Estes và Carlos liền rời khỏi cửa hàng của Mai Lệ Đặc. Trước khi rời đi Estes còn kỳ quái vì sao hôm nay gặp mặt Mai Lệ Đặc lại dễ dàng như vậy, từ đầu tới cuối không hề bày trò trêu cợt bọn họ chút nào cả.
“Có lẽ do tâm tình vui vẻ ?” Carlos nói.
“Có lẽ là vậy” đem vấn đề này bỏ qua sau đầu (không quan tâm tới nữa, bỏ qua, quên), Estes nắm lấy tay Carlos “Tốt lắm, trạm tiếp theo chính là dực nhân tộc. Bọn họ sống ở bên thiên nhai (vách đá) Nơi đó không có đường đi cho nên lần này chúng ta chỉ có thể chậm rãi bay mà thôi”
Đứng ở trước cửa hiệu thuốc “Hải yêu bí dược”, Mai Lệ Đặc nhìn hai bóng dáng nho nhỏ đang dần biến mất , xoay người ôm lấy sủng vật ở trong lòng đi vào trong cửa hiệu.
“Tốt lắm, tiểu bảo bối chúng ta cũng nên đi thử xem dược hiệu đi”
Cá tai mèo tựa hồ nghe hiểu được lời của nàng, đột nhiên bắt đầu kịch liệt giãy dụa muốn chạy trốn khỏi ôm ấp của nàng.
“Ai nha, đừng sợ. Dược tề lần này không cần uống chỉ cần hơi ngửi một chút là được rồi. Một chút cũng không khó chịu đúng không ?”
Cá tai mèo nghe xong giãy dụa càng thêm kịch liệt.
“Sao ngươi lại luôn không nghe lời như vậy a” thanh âm của Mai Lệ Đặc tựa hồ có chút buồn rầu “Không phải là sinh cái tiểu bảo bảo sao ? Một chút cũng không đau mà”
“Hay là ngươi không thích con cá tai mèo kia của Leah ? Ân, tuy rằng nó không xứng với ngươi nhưng đây đã là cá tai mèo giống đực lợi hại nhất trong khu vực quanh đây rồi. Thế hệ sau của ngươi và nó sẽ càng thêm cường đại không phải sao ? Cho nên chúng ta cũng không nên quá so đo việc nó không đẹp bằng ngươi a”
Cá tay mèo không giãy thoát được cuối cùng chỉ có thể chấp nhận bị chủ nhân ôm vào phòng thí nghiệm , tuyệt vọng cất tiếng kêu đầy bi ai.
Meu meo ô, nó là cá đực mà ! Mới không cần cùng con cá ngốc đực cái cũng chả phân biệt được , chỉ biết suốt ngày vây quanh nó sinh tiểu bảo bảo đâu QAQ.
********************************
Estes và Carlos bay cả ngày mới có thể đem toàn bộ hàng hóa đưa đến tay từng vị khách. Tốc độ như vậy , Estes còn cảm thấy có chút bất khả tư nghị.
“Trời ạ, em chưa từng làm nhanh như vậy bao giờ. Trước kia chỉ phụ trách một khu vực thôi cũng đã phải qua lại mất hai ngày rồi , vậy mà hiện tại chúng ta phụ trách cả hai khu vực mà chỉ tốn có một ngày . Carlos, anh thật quá lợi hại a !”
Trên đường về nhà, Estes phi thường hưng phấn, suốt dọc đường đều khích lệ khả năng của Carlos , mà cả khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ bừng lên như đang bốc cháy vậy.
Đối với sự khích lệ của cậu , Carlos đương nhiên thực hưởng thụ , điều này khiến cho tốc độ trở về của hắn so với lúc đi còn nhanh hơn , quả thực như là đang trong cuộc thi chạy vậy.
Về đến nơi ở của các tiểu tinh linh, hai người liền đi ngay đến bưu cục để nộp lại những tờ hóa đơn có chữ ký xác nhận của khách nhân, chuẩn bị tan tầm.
Al thực ngoài ý muốn “Không ngờ các ngươi lại nhanh như vậy , xem ra lần sau còn có thể tăng thêm cho hai người một ít công việc rồi”
“Ân, chúng ta sẽ cố gắng” Estes dùng sức gật đầu, nhiệt tình tỏa ra bốn phía.
“Estes, không thoải mái ở đâu sao ?” Al nghi hoặc nhìn Estes. Thái độ của cậu thực kỳ quái. Tuy rằng bình thường cậu cũng rất nhiệt tình, sôi nổi say mê công tác nhưng cũng không có bộ dạng cuồng làm việc này a.
Carlos cũng đã nhận ra mặt của cậu quả thực rất đỏ. Ngay từ đầu hắn còn tưởng rằng đó là bị gió thổi trở thành như vậy, còn lo lắng liệu cậu có bị cảm mạo hay không , nhưng nhìn kĩ cái bộ dạng vô cùng hưng phấn này của cậu thì rõ ràng không phải nguyên nhân này rồi.
Hắn vươn tay sờ sờ trán của Estes, độ ấm có chút phỏng tay.
Estes nhìn Carlos vươn tay đặt lên trán mình, cảm giác băng băng lành lạnh thực thoải mái liền không tự chủ được nắm lấy tay hắn cọ cọ.
Ánh mắt của Carlos tối sầm lại , cảm thấy có gì đó không thích hợp.
“Tinh thần của cậu ấy thoạt nhìn khá ổn , hẳn là không có vấn đề gì. Khi về nhà cho cậu ấy ăn trái cây phòng cảm mạo rồi đi ngủ . Nếu làm như vậy rồi mà vẫn không được thì đưa cậu ấy đi tìm trưởng lão nhé” Al đề nghị nói. Các trưởng lão tinh linh ngoại trừ việc trợ giúp Tinh Linh Nữ vương quản lý mọi việc trong tộc còn là những y giả vô cùng xuất sắc , am hiểu dược vật.
“Ân, ta đem em ấy về trước vậy” Carlos hướng hắn chào tạm biệt sau đó ngồi xuống đưa lưng về phía Estes ” Lên đi, anh cõng em”
“Nga” Estes tim đập hoang mang rối loạn , cũng ngoan ngoãn nằm úp lên lưng hắn, thậm chí còn ở bên trên cọ cọ không ngừng.
Carlos bất đắc dĩ cười cười, tuy rằng cõng người ở trên lưng nhưng cũng không hề trở ngại hắn phi hành. Mở cổng ra , Carlos mang theo Estes rời khỏi bưu cục về nhà.
Al nhìn bóng dáng hai người rời đi, hơi hơi gật đầu. Hắn không cần phải lo lắng thú nhân này sẽ không chiếu cố tốt Estes nữa rồi.
Về nhà, Carlos buông Estes ra, để cậu tự tìm trái cây phòng cảm mạo mà bản thân lại đi đun nước nóng cho cậu.
Khi Carlos mang siêu nước sôi trở về thì liền nhìn thấy Estes quần áo hỗn độn nằm ở trên giường lăn lộn. Cậu vừa thấy hắn đến gần liền ngẩng đầu lên.
“Carlos, nóng quá” hai gò má ửng hồng, đôi mắt đẫm nước kết hợp với ngữ điệu ủy khuất , cậu lúc này thực sự quá mê người.
“Làm sao vậy? Vẫn còn rất khó chịu sao? Hay là đi tìm các trưởng lão nhé?” Carlos đưa một cốc nước cho Estes để cậu uống xuống.
Chất lỏng lạnh lẽo chảy xuôi trong cuống họng, Estes cảm thấy tốt hơn một chút nhưng dựa ở trong lòng thú nhân cậu lại cảm thấy từ tận dưới đáy lòng có cái gì đó đang rục rịch. Nhịn không được ôm lấy Carlos , ở trên người hắn cọ xát “Không cần, anh ở đây là được rồi….Ân….”
Hiện tượng của cậu quá mức rõ ràng nếu hắn thật sự còn không biết cậu bị làm sao thì đúng là ngu xuẩn.
Estes rõ ràng là đang động tình , nhưng tại sao lại như vậy ? Trong đầu bỗng nhiên nhớ tới nụ cười ý vị thâm trường của nhân ngư Mai Lệ Đặc.
Carlos dừng lại hô hấp , nụ cười kia rõ ràng là kiểu cười xấu xa chuẩn bị xem kịch vui mà.
“Carlos, khó chịu…Ân…nóng….”
Estes nhìn chằm chằm thú nhân, không hài lòng hắn lúc này thế nhưng không có đem lực chú ý đặt ở trên người cậu , liền hơi hơi nâng người , hôn lên môi đối phương “Ân….không được nghĩ tới người khác… Ân….:
Carlos hồi phục tinh thần. Quả thật lúc này không phải là phiền não xem phải giáo huấn vị nhân ngư đáng giận kia như thế nào , mà giải quyết vấn đề của Estes mới là trọng yếu nhất.
“Hảo, không nghĩ đến người khác. Anh cũng chỉ nghĩ tới em, vẫn luôn nghĩ tới em a” Carlos ôm lấy thân thể đơn bạc , hôn lên khóe môi cậu.
“Ân, Carlos chỉ có thể nghĩ đến em…”
Estes thực vừa lòng với câu trả lời của Carlos, híp mắt lại giống như một con mèo hưởng thụ nụ hôn của hắn “Muốn hôn hôn….càng nhiều….” càng nhiều cái gì cậu cũng không biết chỉ đơn giản là muốn tới gần Carlos, tốt nhất là có thể đem hai người biến thành một.
“Ân, em muốn cái gì anh cũng đều cho em” đôi mắt kim đồng của Carlos đã sớm biến thành ám kim mà ngọn lửa tên là dục vọng đang cháy hừng hực ở trong đấy, Một cái xoay người liền đặt Estes lên cái giường hoa mềm mại , cúi đầu hưởng thụ thịnh yến của đêm nay.
Chủ nhân của hoa ốc đều đã nằm ở trên giường , hoa tulip liền bắt đầu xướng lên khúc hát ru. Nó muốn dùng khúc nhạc này để đem đến giấc ngủ ngọt ngào cho các vị chủ nhân.
Khúc hát ru vẫn dễ nghe như trước , chỉ là trong khúc nhạc đêm nay còn mang theo ngâm nga kỳ quái . Tiếng rên rỉ tựa như thống khổ khó nhịn , lại tựa như khoái hạt vô cùng làm cho cả ca khúc đều thay đổi hương vị , khiến người ta mặt đỏ tim đập.
Tinh linh trên vai dã thú
Tác giả: Du Du Tiên
Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
Top Truyện Hot Nhất
Truyện hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp