Tiểu Bảo Bối Băng Giá Của Tôi
Chương 26: Trả giá
Vào lúc này thì cánh cửa phòng họp mở ra, ai cũng ngoái đầu nhìn ra. Trước mặt họ là hai người học sinh trường New Generation đang bước vào. Chủ tịch angel nhìn hai người đó nghĩ “là hai anh e nó(ren vs ema) sao lại ở đây”. Ông ta mãi suy nghỉ thì một trong số những cổ đông có mặt tại đây lên tiếng:
“hai đứa là ai, sao lại tự tiện vào đây, đây không phải chỗ chơi, nếu không ra ta buộc gọi bảo vệ lên đấy”
Nó mặt kệ người đó nói gì, nó và ren tiến lại hai cái ghế dành cho người đang nắm giữ 30% cổ phần. khiến m.n trong phòng kinh ngạc nhìn hai a em nó. “hai đứa nó là người nắm giữ 30% cổ phần, sao có thể chứ” đó là suy nghĩ của m.n trong phòng họp. còn ông ta như hóa đá, giờ ông ta ms hiểu tại ao lúc ở nhà ông nó lại nói vậy.
Nó thấy m.n như vậy đành lên tiếng.
“bây giờ có thể vào họp được chưa?”-nó nói với giọng lạnh băng khiến m.n hơi rung sợ
“được, bây giờ đã đầy đủ các cổ đông, cuộc họp bắt đầu, mời đại diện người lãnh đạo của các chi nhánh lên thông báo tình hình hoạt động trong một năm qua”-thư kí ông ta( ông ta là baba ruột nó nhá).
Bla…bla…bla….một hồi sau báo cáo kết thúc. Thư kí ông ta lên tiếng “m.n có ý kiến gì không, nếu có xin mời lên phát biểu ý kiến”
Bổng nó lên tiếng “với cách quản lí này, thì cái tập đoàn này nhanh chống phá sản thôi, không có một cái gì mà gọi là tốt cả”
“cô nói như vậy mà không tốt,hừ, đúng là không biết đừng lên tiếng”-cổ đông 1. Sau lời ông ta nói thì các cổ đông khác cũng bàn tán. Ông ta thì hả hê lắm.
Nó tức lắm nhưng nó ráng kiềm chế, nó cười nhếch nép, quăng lên bàn họp một sấp tài liệu, m.n chia nhau ra xem, ai cũng há hốc mồm
“nhìn đi, tập đoàn thời trang M(lấy đại nha, vì cty này hk quan trọng) , chỉ đứng thứ ba trong cả nước mà lại tổng thu nhập của năm này so vs năm trước tăng 15%, mà tập đoàn ta thì chỉ tăng 13% so vs năm ngoái là sao?, tập đoàn đứng đầu mà lại thua một tập đoàn đứng thứ ba. Vậy chúng ta có nên nhường cái vị trí này cho họ không”nó nói đều đều làm m.n trong phòng họp cũng im không dám lên tiếng vì nó nói quá đúng.
“sao, không nói được gì ah”nó lạnh lùng nói
“vậy giờ cô nói đi chúng ta phải làm sao”-cổ đông 2
“thay chủ tịch”-ren nói
“cái gì?”ông ta bức xúc lên tiếng
“ông có tài lãnh đạo rất tốt…”ren nói đến đây thì ngừng một lát, ông ta tưởng đang khen ổng, thì ông ta hất mặt, nhưng sang câu sau làm mặt ông ta đen lại “tốt đến nổi tập đoàn xém tí phá sản”-ren nói tiếp
“vậy ai sẽ là người thay thế chủ tịch Trương (ông ta) chứ?”-cổ đông 3
“tôi sẽ là người thay ông ta”-nó lên tiếng làm m.n kinh ngạc (trừ ren)
“gì chứ, một con nhóc hỉ mũi chưa sạch đòi quản lí một tập đoàn lớn như vậy sao?”-cổ đông 4
“đúng, đúng”-m.n ai cũng gật đầu đồng ý, ông ta cười thầm trong bụng ví ai cũng ủng hộ ổng
“rầm” nó đập bàn một cái làm ai cũng giật mình, nó quát
“im hết cho tôi” m.n im re. nó hài lòng rồi nói tiếp “chắc ai cũng biết tôi đang giữ 30% cổ phần đúng không, tôi cho mấy người hai sự lưa chọn” một là nhường ghế chủ tịch, hai tôi sẽ rút cổ phần tôi ra khỏi tập đoàn chắc mấy người cũng biết hậu quả phải không”-nó nhìn phản ứng của m.n mà nói. Không ai dám hó hé gì nói nói tiếp “m.n thấy sao”.
Sau một hồi suy nghĩ ai cũng đồng ý nó làm chủ tịch, ông ta tức rung người đến nổi ông lên cơn đau tim mà ngất đi, m.n ai cũng hoảng hốt , tên thư kí của ông ta, đưa ông ta vào bệnh viện cấp cứu. còn các cổ đông khác tiếp tục họp.
Xong nó nói tiếp “tôi sẽ không trực tiếp quản lí, tôi sẽ cho người của tập đoàn đá quý lớn nhất thế giới vào đây quản lí”-kết thúc lại là những tiếng bàn tán, khinh ngạc
“cô có quan hệ gì với tập đoàn đó”-m.n thắc mắc
“người thừa kế”-hai anh e nó đồng thanh, xong dứng dậy đi về. m.n trong đó thì chưa tiêu hết những gì nó nói. Vậy là kế hoạch một của nó thành công.
Trong cùng thời gian tại trường của nó
“mày mau biến khỏi lớp bon tao đi, đứa không cùng đẳng cấp khó chơi lắm”-hs trong lớp. bọn JJ, Rin, Ran mặt kệ cô ta bị ăn hiếp
“tại sao tao phải rời khỏi lớp này chứ, tao cứ học đó, bọn mày làm gì được tao”- sau lời nói của min là:
“chát” năm ngón tay in trên mặt min “mày chỉ là con nhỏ nghèo hèn, tập đoàn lớn nhất nước mà tưởng lớn nhất thế giới”hs 2 mỉa mai
“gia đình tao sao không liên quan tới bọn mày”-min tức giận quát lại
“ah, hình như mày chưa lên web trường đúng không, mẹ mày là thứ cướp chồng người khác, ba cướp tài sản của chính vợ mình, uhm còn gì nữa ta,nhiều quá tao nhớ không nổi, thứ như mày không xứng vs bọn tao,hahahahahahaha”-sau câu nói đó cả lớp cười ầm lên
“không có, mẹ tao không có”-min hét lên rồi bay vào đánh con nhỏ trong lớp, thấy bạn mình bị đánh cả lớp nhào vào đánh min trai lẫn gái (trừ 4 tụi kia).
Lúc này tiếng hiệu trưởng vang lên “các e ngừng tay hết cho tôi”
Thấy đã ổn HT nói tiếp “tất cả các em về mời phụ huynh lên cho tôi, còn e (chỉ qua min) lên phòng HT gặp riêng tôi ngay bây giờ”. Thế là min đành đi theo HT.
Tại phòng HT
“nói, tại sao lại đánh bạn trong lớp”-HT nghiêm nghị nói
“là bọn họ xúc phạm e trước”-min bức xúc nói
“e nên nhớ, chúng tôi cho em vào đây học là một vinh dự của em, e phải biết nhường nhịn nhau chứ, nếu có chuyện gì thì phải báo với cô chủ nhiệm hoặc HT sao e lại dùng vũ lực, chuyện như vậy trong trường tôi không muốn xảy ra lần hai.”
“e xin lỗi, em hứa không tái phạm nữa”-min lí nhí nói
“hồi nãy tôi nhận được dt từ gia đình e, baba e đang cấp cứu bệnh viện, em vào BV xem baba e có sao không”- HT
“baba e sao thầy, e….em xin phép thầy”-nói xong min chạy nhanh đến bệnh viện. min vừa đi thì dt HT vang lên
“alo”-HT
“……………..”-bên kia
“nhưng mà…..”-HT
“vâng tôi biết rồi, tôi sẽ thông báo cho e Trương Anh Nhi biết, chào tiểu thư”-HT tắt máy xong chỉ biết thở dài ngao ngán vs mấy cậu ấm, cô chiêu này.
Ngày hôm sau min đi học, vừa bước vào trường đã gặp ngay bọn nó. bọn nó không quan tâm đi lướt qua min. nhưng điều kì lạ là hôm nay vào trường sao các hs ai cũng nhìn min vs nửa con mắt khinh thường có, thương hại có. Lúc này bọn hôm qua đánh nhau vs min cười chế nhạo đi tới chỗ min.
“ai cha, xem ai đây, mày còn giám vác mặt đi học nữa hả, mặt dày dễ sợ.hahahahaha”-hs 1
“tao chưa đụng chạm gì tới tụi bây hết, tránh ra cho tao đi”-min bực mình nói.
“hahahahahaha, mày ra bản thông báo coi đi, xem ra mày chưa biết gì, tội nghiệp, bị đuổi học mà cũng hk biết”-hs 3 mỉa mai
Min không tin lời tụi kia nói, liền chạy ra bản thông báo. Đập ngay vào mắt min là thông báo min bị đuổi học vì lí do đánh bạn trong lớp. “sao có thể như vậy, là bọn kia đánh mình trước, sao lại chỉ có mình bị đuổi học chứ, không công bằng, mình phải lên hỏi thầy HT” min suy nghĩ, xong min định chạy lên phòng HT thì bị hs trong trường chặn lại
“mày tính đi đâu ah”-ns 1
“tao đi đâu không liên quan tới mày, tránh ra”-min gằng giọng
“mày có tư cách ra lệnh cho tao, tránh ra này, tránh ra này”-mỗi lần nói tránh ra của ns 2 thì là một quả trứng bay vào người min. cứ như thế cả trường các hs người thì trứng, người thì nước màu, người thì bột mì đua nhau chọi vào người min. giờ cô ta cả người bốc ra mùi hôi thối.
Ema đứng trên lầu nhìn xuống thấy cảnh đó nhếch mép tỏ vẻ rất thú vị. đang chăm chú xem thì đằng sau nó có tiếng vang lên
“là cô bày ra sao”-ran
“uhm, thú vị đúng không. Mà chưa dừng tại đó đâu, còn kế hoạch ba nữa mới kết thúc”-nó nói thích thú
“kế hoạch ba?”-hắn không hiểu nó nói gì
“kết hoạch một làm baba cô ta rớt chức chủ tịch, lên cơn đau tim, bây giờ còn hôn mê, kế hoạch hai đuổi cô ta ra khỏi trường, kế hoạch ba thì……. Sau này biết”-nó nói vẻ bí ẩn càng làm hắn tò mò. Nhưng hắn kh6ng hỏi thêm vì hắn biết có hỏi nó cũng không nói.
Quay lại vs min. sau khị bị tra tấn, min ngất đi, thấy vậy bọn hs bỏ đi để mặt cô ta nằm đó. Nhưng một lát có một đám người đưa cô ta đi (người của nó đó, nó gọi cho đàn e mình tới đưa cô ta về, quăng cô ta ở trước cổng nhà).
Một tháng sau.
Người của nó đã điều hành tập đoàn angel một tháng rồi. nó quyết định mở cuộc kiểm tra tổng thể tập đoàn. Vì sao nó lại quyết định như vậy, vì trong lúc điều hành nó thấy một sô khoảng tiền của cty được trích ra nhưng không biết xài vào việc gì. Nó nghi là cắt xén tiền của công ty. Người mà nó nghi ngờ đầu tiên là ông ta.
Nhân cơ hội này nó sẽ khiến ông ta bán gia bại sản luôn “đúng là ông trời giúp mình mà” nó nghĩ. Nó nghĩ là làm, nó cầm dt và
“alo”- người bên kia
“chào ông, tôi là Lê Anh Ngọc Băng, chắc ông cũng biết tôi là ai rồi phải không”-nó lạnh giọng
“ah vâng, chào tiểu thư, hôm nay tiểu thư gọi tôi có chuyện gì không?”-người bên kia kính cẩn nói
“tôi muốn ông điều tra tổng thể tập đoàn thời trang angel được chứ”- nó
“nhưng đó không phải tập đoàn tiểu thư đang quản lí sao, nếu làm vậy có thể gây tổn……”ông ta chua nói hết nó chen vô
“tôi nghi ngờ chủ tịch trước cắt xén tiền của tập đoàn. Tôi mong ông sẽ giúp đỡ”-nó
“được, tôi sẽ giúp tiểu thư”-người bên kia
“cảm ơn ông trước, tôi mong sớm có kết quả . vậy chào ông, tôi có việc bận chút”
“vâng’-người bên kia.
Sau một tháng điều tra cuối cùng cũng có kết quả. Đúng như nó dự đoán ông ta hằng năm lấy của công ty số tiền khá lớn khiến công ty suýt phát sản.
Vậy là chỉ trong vòng khoảng hai tháng mà gia đình ông ta từ người giàu nhất nước giờ trở thành người nghèo nhất nước: tài sản bị tịch thu, ông ta vẫn hôn mê chưa tĩnh, min thì bị đuổi học. đó là cái giá mà ông ta phải trả.