Trên Hồ Khâu Tinh một mảnh yên tĩnh, Vũ La thu thuyền nhỏ lại, thản nhiên uống trà. Triệu Hiểu Hiểu cũng giống như không thấy một pháo kinh thiên vừa rồi, quỳ ở phía sau Vũ La, chân tay vụng về hầu hạ.
Vũ La oán giận:
- Ngươi nhìn xem Tô Cửu Lan, Tiểu Sơ Tử, người ta giỏi đoán ý người khác, thông minh nhanh nhẹn, ngươi nhìn ngươi xem, ta sao lại không có may mắn kia chứ?
Triệu Hiểu Hiểu thờ ơ, lại lạnh lùng ương ngạnh nói:
- Ta là như vậy.
Một pháo này, triệt để bắn nát lòng tin của mọi người của Thanh Khâu Tiến tộc.
Vũ La ở trong Tinh Hải lại chờ không đến một canh giờ, trên Hồ Khâu Tinh liền bày ra một đạo thâm quang mang màu đỏ rộng chừng ba trăm dặm, dài hơn mười vạn dặm, một mực kéo dài đến dưới chiến hạm của Vũ La, lấy loại lễ tiết cao nhất này cung nghênh Vũ La bước lên Hồ Khâu Tinh.