Tiên Quốc Đại Đế

Chương 90: Độ kiếp bà nội nó


Chương trước Chương tiếp



Lưu Cẩn bỗng nhiên biến sắc mặt:

- Nguy rồi, vương không mang theo Ngọc Đế kiếm!

Diêm Xuyên không mang theo Ngọc Đế kiếm lên núi mà để nó dưới núi, Lưu Cẩn định đi lấy kiếm đưa cho hắn.

Hoắc Quang cản lại:

- Lưu công công, không cần đưa kiếm!

Lưu Cẩn nhướng mày nói:

- A?

Hoắc Quang giải thích rằng:

- Vương có dạy ta thiên lôi có thể tôi thể, lúc trước ta độ thiên kiếp không dùng binh khí, chắc chắn vương cũng sẽ không dùng. Vương trí tuệ như vậy, khi độ kiếp sao có thể quên binh khí? Vương không mang Ngọc Đế kiếm lên núi chắc đã tính trước rồi.

Lưu Cẩn kinh ngạc, ngẫm nghĩ, sau đó gật đầu, nói:

- Được rồi.

Hoắc Quang trầm ngâm nói:

- Vương gia ở đỉnh núi độ kiếp có phải là làm mẫu cho các ngươi không?

Lưu Cẩn gật đầu, nói:

- A? Ừm, rất có thể, hình như là như vậy.

Đỉnh núi.

Trên bầu trời xuất hiện kiếp vân, gió to nổi lên bốn phía. Diêm Xuyên đứng trên đỉnh núi, ngửa đầu nhìn trời, mắt lóe tai lạnh lùng.

Tóc dài bay trong gió, trường bào bị gió to thổi. Diêm Xuyên duỗi hai tay, trong lòng bàn tay có điểm sáng bay lượn.

Diêm Xuyên thản nhiên nói:

- Nhất trọng thiên lôi kiếp? Đến đi!

Diêm Xuyên sắc mặt biến dữ tợn hơn.

- Grao!

Diêm Xuyên hung ác gầm hướng kiếp vân, ánh mắt độc ác, cơ bắp căng cứng, mặt nổi gân xanh.

- Diêm Xuyên đang làm cái gì? Khiêu khích kiếp vân sao?

- Chưa bắt đầu độ kiếp, sao hắn căng thẳng như vậy?

- Không phải cang thẳng, Diêm Xuyên đang làm gì?

............

......

...

Đám Túy Kiếm Sinh không ai hiểu nổi.

Ầm!

Một tầng thiên lôi từ kiếp vân cuồn cuộn đánh xuống.

Mọi người yên lặng nhìn chằm chằm.

- Grao!

Diêm Xuyên lại gầm lên, há mồm hút lôi điện thô to.

Ầm!

Lôi điện đánh vào miệng Diêm Xuyên.

Bùm!
...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...