Mạnh Dung Dung nhất thời che đi toàn thân, ngồi chồm hổm xuống, trong mắt đều là ủy khuất cùng bi phẫn.
- Meo meo, Diêm Xuyên vốn chính là đại lưu manh!
Miêu Miêu bỏ đá xuống giếng nói.
- Miêu Miêu! Truyện được copy tại Truyện FULL
Diêm Xuyên im lặng nói.
- Lấy ra hai bộ quần áo, cho nàng một bộ!
Diêm Xuyên nói.
- Meo meo!
Miêu Miêu làm theo, ném cho nàng một bộ y phục.
Mạnh Dung Dung vừa nhìn y phục, nhanh chóng mặc vào, trong lúc mặc vào, khó tránh khỏi tiết lộ cảnh xuân, cũng may Diêm Xuyên cũng không có giậu đổ bìm leo, cũng cúi đầu mặc y phục.
Loạt xoạt thanh âm vang lên!
Rất nhanh, hai người đã mặc xong quần áo.
- Meo meo, y phục Diêm Xuyên quá lớn, ngươi mặc không vừa, nếu không cỡi ra, ta sẽ tìm cho ngươi một bộ khác!
Miêu Miêu hướng về phía Mạnh Dung Dung nói to.
- Không cần!
Mạnh Dung Dung cả kinh kêu lên.