Tiên Hà Phong Bạo

Chương 16: Linh mạch tiểu trấn


Chương trước Chương tiếp

- Hình như tiểu Huyền tử thành thục hơn dĩ vãng một chút, còn nữa… thêm chút mị lực nam nhân. Nhớ lại trước đây hắn thấy tiểu thư, khuôn mặt sẽ hồng như trái táo, hi hi. Ta nghĩ hiện giờ hắn đã thích tiểu thư, chỉ là gần đây gia cảnh nhà quẫn bách không tốt cho nên mới chôn chặt trái tim nơi đáy lòng.

Tiểu Hồng giả vờ thông minh nói.

- Cô gái nhỏ này, lẽ nào ngươi động tâm với hắn rồi sao?

Dương Tiểu Thiến nói khiên mặt nàng đỏ lên, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì:

- Lần này hy vọng nhị bá có thể thu mua được linh vật, sớm giúp ta đột phá. Mấy tháng nữa Phong Vũ tiên môn sẽ chọn đệ tử ngoại môn. Loại tụ hội chọn đệ tử của tiên môn như này, mười năm mới có một lần, ta không muốn mất đi lần cơ hội này.



Khi ánh mặt trời chói chang lên cao cũng là lúc Từ Huyền mơ hồi thấy bóng của Bình Hoa trấn, hắn không khỏi thở ra một hơi: cuối cùng cũng chạy tới trấn trước buổi trưa.

Chỉ là khi hắn ngưng mắt nhìn về phía xa, dưới ánh sáng chói chang của mặt trời, trong lòng sinh ra cảm giác kỳ dị.

Mặt trời chói chang chiếu rọi xuống Bình Hoa trấn, trong mặt Từ Huyền và dĩ vãng có chút cảm giác khác nhau.

Trong khi vận chuyển bí quyết thổ nạp, cảm quan của hắn cực kỳ nhạy cảm, có thể tháy được khí tức của tiểu trấn và thôn nhà mình có điều khác biệt vi diệu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Linh khí…

Trong đầu truyền đến thanh âm của tàn hồn kiếp trước.

- Linh khí?

Ánh mắt Từ Huyền máy động, tiến thêm một bước tìm kiếm tin tức trong đầu, kết hợp lại ký ức của hai người.

Dung hợp ký ức một đời, đương nhiên hắn hiểu rõ linh khí có ích lợi đối với việc tu luyện như thế nào.

- Linh mạch! Tiểu trấn này có một cái linh mạch, nếu không linh khí sẽ không khác biệt lớn với trong thôn như vậy.

Thần quang trong mắt Từ Huyền chợt lóe.

- Ha ha, coi như ngươi không ngu ngốc. Sau thời kỳ thái cổ, nhân tộc ngày càng sinh sôi nảy nở mạnh, tài nguyên Tu giới dần dần bần cùng. Bình thường thiên địa linh khí ở các khu vực đều cực kỳ loãng, chỉ có nơi gần linh mạch thì độ tinh khiết của linh khí mới cao, thích hợp tu luyện. Độ tinh khiết trong tiểu trấn này gấp đôi trong thôn.

Tàn hồn kiếp trước thờ ơ nói.

Gấp hai!

Đầu long mày hắn nhíu lại, chợt trở nên minh bạch.

Vì sao người giàu trong thôn lại đi mua phòng ốc trên trấn.

Vì sao hài tử trên trấn dưới điều kiện tương đồng lại có tốc độ tu luyện nhanh hơn hài tử trong thôn.

Tất cả chuyện này đều bởi vì tiểu trấn được thành lập trên linh mạch. Dưới hoàn cảnh linh khí hun đúc, thể chất, thậm chí tư chất người đều mạnh hơn so với địa phương khác.

- Linh khí trong linh mạch vốn tự nhiên khuếch tán trong thiên địa, nhưng vì sao… không thích hợp, trên trấn này nhất định có Cố Linh trận, lưu lại linh khí trong linh mạch trên một phạm vi nhỏ.

Từ Huyền dung hợp ký ức kiếp trước, rất nhanh phân chia hợp lý ra, sau đó không khỏi hít một ngụm lãnh khí vào người.

- Tài nguyên linh khí của Tu giới vẫn nằm trong tay một ít thế lực lớn, tầng chót Tu giới vĩnh viễn bị bóc lột, bị chà đạp.

Tàn hồn kiếp trước cười trào phúng, nhanh chóng biến mất trong đầu Từ Huyền.

Từ Huyền không khỏi ngẫm lại hàm nghĩa trong lời nói của tàn hồn kiếp trước, ánh mắt nhìn về phía tiểu trấn kia, thần sắc có chút phức tạp.

Giờ khắc này, một góc biển rộng của Tu giới đang bày ra trước mắt hắn.



Bình Hoa trấn lệ thuộc Hoàng Long thành, phụ cận có mấy vạn nhân khẩu giao dịch trong trung tâm, mật độ cực lớn.

Dù đang ở chính ngọ, Từ Huyền đi tới trấn vẫn thấy đoàn người tấp nập trên đường.

Dân cư bình thường trên trấn chí ít đều là phàm sĩ luyện thể nhị, tam trọng, trong đó còn không ít những phàm sĩ luyện thể tứ trọng.

Thỉnh thoảng người ta còn thấy nhân sĩ mặc áo cà sa, nếu không phải xuất thân giàu có thì cũng là tiên sĩ dê giai.

- Chi dát! Chi dát!

Một chiếc xe lộng lẫy, dài chừng ba bốn thước đi trên đường, bốn bánh từ từ chuyển động, chiếc xe nương nhờ vào lực của luyện trận mà chạy.

Giống như con thoi xuyên qua xuyên loại, linh luyện trên thân xe có một tầng thanh sắc quanh quẩn, một cỗ gió đẩy phiêu đãng xung quanh.

Chiếc xe linh luyện xa hòa này, ngoài giá trị xa xỉ ra, người phàm sĩ bình thường lao khổ nửa đời người chưa chắc đã mua được một chiếc.

Trên chiếc xe là một chỗ ngồi phủ da hổ, một vị công tử hoa lệ mặc áo cà sa đưa mắt quét quanh đoàn người.

Ánh mắt của chúng phàm sĩ hoặc là đố kỵ hoặc là yêu thích và ngưỡng mộ ước ao.

Có lẽ chỉ có đại gia tộc hoặc phú thương trên trấn mới có tư cách sở hữu linh luyện xa giá hiếm thấy như này.

Đi trong đám người, Từ Huyền cảm giác chính mình vô cùng hèn mọn thấp kém nhưng lại vô cùng thoải mái.

Sở hữu ký ức kiếp trước cường đại, hắn muốn nổi bật chỉ là vấn đề thời gian.

Đối với chuyện này, hắn rất có lòng tin.

- Một ngày nào đó, ta sẽ có năng lực đưa người nhà lên ở trên trấn này, hưởng thụ hoàn cảnh tốt.

Hắn âm thầm hạ quyết tâm đáy lòng.

Đi lượn lờ qua trấn trong chốc lát, dựa vào ấn tượng của trí nhớ, Từ Huyền đi vào một tài phô lớn ở trung tâm trấn.

Nhìn bảng hiệu nhấp nháy ánh kim quang có đề vài chữ: Trương gia Linh tài phô.

Tên rất tục.

Từ Huyền không suy nghĩ nhiều đi vào quầy hàng, đặt cây cỏ màu tím lên trên.

Một trung niên sư phó ở quầy hàng tiếp nhận cây cỏ màu tím, lông mi hơi nhíu lại:

- Chưa thấy qua loại linh tài này, ngươi nên đem đến tiệm dược tài phô bình thường mới đúng.

Từ Huyền ngẩn ra, lẽ nào cây cỏ màu tím này không phải Tử Dương thảo được ghi chép trong Linh Phương phổ?

Thấy ánh mắt thất vọng của Từ Huyền, sư phó trung niên kia mỉm cười tiếp lời:

- Chỉ là ta có thể dùng mười Linh nguyên tệ tư nhân để mua chúng.

- Mười Linh nguyên tệ?

Từ Huyền thất vọng, tâm thần hơi khẽ động.

Có lẽ mười Linh nguyên tệ đối với hắn có chút lực hấp dẫn.

Mười Linh nguyên tệ hầu như tương đương với thu nhập ba ngày của cả nhà hắn, dùng để đổi lấy dị thảo không biết tên, tựa hồ kiếm được lời.

- Không sai, Linh tài sư của bản điếm yêu thích thăm dò tài liệu không biết. Kể cả đồ vật ấy không giống như linh vật.

Sư phó trung niên thu liễm dáng vẻ tươi cười trên mặt, lộ ra bộ dáng do dự bất định, tựa hồ tùy thời có thể thu hồi lời nói vừa rồi.

Từ Huyền cũng không cấp bách, ánh mắt quét về phía sư phó trung niên, sau đó quan sát Linh tài phô này.

Linh tài phô này chiếm một vị trí đẹp, trong nhà lại toàn đồ vật xa hoa tinh xảo, dưới chân là sàn đá cẩm thạch màu trắng noãn, trên vách tường là bức tranh nước chảy xuống núi, ở góc có rất nhiều hoa cỏ quý báu.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...