Thông tin truyện
Thịt Thần Tiên
Hắn – thánh sư đạo tông, nho nhã, khuôn phép, cả đời thanh tu. Nàng – đại yêu tham ăn lười biếng, vô pháp vô thiên, không màng thế gian.
Ngày ấy, vốn người chân trời kẻ góc bể, người vô duyên kẻ hữu ý, lại tương ngộ trùng phùng.
Tháng ấy, người tựa sông tựa núi kẻ tựa ánh trăng thanh, mờ mờ ảo ảo, lại vướng sợi tình, bén duyên phút chốc.
Năm ấy, người tựa nước chảy sông trôi, kẻ như dương liễu bên cầu, khác chi hình với bóng.
Quả là, duyên đến duyên đi duyên như nước. Tình đó tình đây tình mãi tình. Rút cục thì nàng vẫn là người in hình mãi trong tim hắn, còn hắn vĩnh viễn là người được chốt lại nơi đáy tim nàng.
~*~
Thịt Thần Tiên là một trong những tác phẩm hài hước và có kết thúc viên mãn hiếm hoi của Nhất Độ Quân Hoa, trái ngược hẳn với những cuốn tiểu thuyết day dứt, buồn thương mà cô từng viết.
Nam chính Dung Tử Trần của Thanh Hư Quan là thánh sư đạo tông, vốn là thần tiên giáng thế chuyển kiếp, nên thu hút yêu quái đến tìm cơ hội ăn thịt uống máu; còn nữ chính Hà Bạng, thân là Hải hoàng của khu vực Lăng Hà, vốn là con trai tinh đã hơn bốn nghìn tuổi, tu vi rất cao, thân hình kiều diễm, đẹp hơn cả tiên nữ giáng trần, nhưng tính cách lại hết sức lạ lùng: vô cùng lười biếng, tham ăn, thích náo nhiệt, thẳng thắn và khờ khạo. Chính vì sự ngốc nghếch của nàng, trong một lần thâm nhập xuống Hải cung, Dung Tử Trần đã mang nàng về Thanh Hư Quan để tránh kẻ tiểu nhân khống chế Hải hoàng làm những việc gian ác. Nhưng Hà Bạng lại có tính toán khác, nàng ra sức mê hoặc để vấy bẩn sự thuần khiết thanh tu của Dung Trần Tử, hòng lấy máu của thần tiên để độ kiếp cho con cá chép yêu quý của mình.
Chàng và nàng, một thánh sư, một đại yêu, mỗi người một suy nghĩ, một tính toán, vì duyên kiếp nào đó, tình cờ chạm mặt nhau, tình cờ dính lấy nhau, kể từ đó bắt đầu một chuỗi những ân oán, hiểu lầm, và hơn hết, là yêu thương.
Cái hay của Nhất Độ Quân Hoa là kể về những thứ ma mị lại khiến người ta không rợn tóc gáy, không nổi da gà, mà ôm bụng cười không dứt. Cái tài là cô biết cách ghép đôi cho những tính cách trái ngược nhau mà không hề gượng gạo. Thánh đạo kết hợp đại yêu, có sao đâu miễn là thỏa tâm thỏa chí, miễn là hướng tới ước nguyện sánh bước bên nhau. Đọc “Thịt Thần Tiên” bạn sẽ thấy mình trẻ lại, bởi mỗi câu mỗi chữ trong cách nhân vật đối thoại đều khiến bạn bật cười khoái chí.
Tác giả
Nhất Độ Quân Hoa – cô gái thuộc thế hệ sinh sau năm 1985, là giáo viên môn ngữ văn, đến từ Tứ Xuyên, Trung Quốc. Đây là một cây bút có sức viết khỏe với phong cách đã định hình chủ yếu viết về những câu chuyện tình huyền huyễn mang đậm chất hài hước, đem lại cho độc giả những tràng cười sảng khoái.
Danh sách chương
- Chương 1: Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ
- Chương 2: Người đẹp quay lưng giả vờ giận dỗi
- Chương 3: Cố nhân bỗng dưng thay lòng
- Chương 4: Ủ mối tình sâu giữa gió sương
- Chương 5: Nước mắt tình yêu khi li biệt
- Chương 6: Sao nàng nỡ lòng bội bạc
- Chương 7: Mưa đêm chuông vắng chết không oán
- Chương 8: Như chim liền cánh như cây liền cành
- Chương 9: Ai hiểu thấu gió tây lạnh lẽo cô liêu
- Chương 10: Tình này đã thành hồi ức
- Chương 11: Bây giờ mới kể lỗi lầm ngày xưa
- Chương 12: Mây xuân thổi tan rèm trúc mưa
- Chương 13: Đa tình khổ hơn vô tình biết bao
- Chương 14: Tiếc rằng duyên trần dễ đứt
- Chương 15: Hồn như liễu rủ tàn bởi gió sương
- Chương 16: Hương tan chăn lạnh ngọn đèn tàn
Thể loại
- Đô Thị
- Linh Dị
- Đam Mỹ
- Hiện Đại
- Khoa Huyễn
- Mạt Thế
- HE
- Hỗ Công
- Tương Lai
- Ngôn Tình
- Trọng Sinh
- Cổ Đại
- Tình Cảm
- Sủng
- Showbiz
- Kiếm Hiệp
- Điền Văn
- Xuyên Không
- Gia Đấu
- Truyện Teen
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Dị Năng
- Huyền Huyễn
- Bách Hợp
- Tiên Hiệp
- Dị Giới
- Sắc
- Tổng Tài
- Quân Sự
- Nữ Cường
- Lịch Sử
- Ngược
- Cung Đấu
- Quan Trường
- Trinh Thám
- Đoản Văn
- Nữ Phụ
- Gương Vỡ Lại Lành
- Vả Mặt
- Hoàng Cung
- Chữa Lành
- Võng Du
- Thám Hiểm
- Hào Môn
- Thanh Xuân Vườn Trường
- Ngọt Sủng
- Xuyên Sách
- Báo Thù
- Kinh Dị
- Tình Cảm Gia Đình
- Đông Phương
- Light Novel
- Khác
- Xuyên Nhanh
- Phương Tây
- Nhân Thú
- Tiểu thuyết
- Cưới trước yêu sau
- Mỹ Thực
- Sảng Văn