Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 67: Lão Già Thèm Đòn


Chương trước Chương tiếp

Mắt Thường Nhạc nhanh chóng ánh lên quang mang sâu thẳm màu tím, nhưng vẻ mặt vẫn rất nhẹ nhàng, không chút để ý nhìn nhìn bốn phía, ngón tay liên tục run lên, bắn ra trăm ngàn luồn gió cẩn thận điều tra phạm vi vài trăm thước xung quanh. Thường Nhạc nhảy mạnh lên, rơi xuống nóc nhà của kho hàng, hai mắt nhìn chăm chí bóng xám đang bay tới từ phía Đông.

Sở dĩ dùng từ "bay tới" là vì bàn chân của người tới thoạt nhìn căn bản không chạm đất, giống như chiếc lá rụng phất phới bay đến. Nếu ông ta là mỹ nữ mà nói… chậc chậc… khẳng định cực kỳ hoa lệ xuất trướng…

Bay qua không trung như trong tiểu thuyết võ hiệp, người có thể "bay tới" như vậy, nhất định có chút năng lực. Trên thực tế, người tới không chỉ dừng ở việc có chút năng lực, mà không thể nghi ngờ, ông ta chính là "Chu tiền bối" trong miệng Hứa Lưu hai người, tuy nhiên vị Chu tiền bối này tới muộn một chút, chỉ có thể giúp hai vị vãn bối nhặt xác.

Dáng người của vị Chu tiền bối này nhỏ gầy, mặc áo xám dài, tinh thần có chút khỏe mạnh, giống như ông già đánh thái cực quyền trong công viên, chỉ là vết sẹo có niên đại đã lâu trên má trái của ông ta đã bán rẻ ông ta. Vết sẹo chói mắt lấy thủ pháp chủ nghĩa tượng trưng nói với mọi người, vị Chu tiền bối này lúc còn trẻ nhất định là Cổ Hoặc Tử. (Cổ Hoặc Tử - Người trong giang hồ: phim xã hội đen Hongkong)

-Nhóc con miệng còn hôi sữa… không ngờ lại hạ độc thủ như vậy?

...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...