Vương Phác cũng kinh sợ ồ lên một tiếng, thất thanh nói:
- Chuyện này đúng là kỳ quái.
Đôi mắt đẹp của Liễu Như Thị chuyển động, ngưng lại nói:
- Chẳng lẽ… đây thật sự là âm mưu thông đồng giữa Ngạch Triết và Đa Nhĩ Cổn?
- Không thể nào.
Vương Phác quả quyết nói:
- Với thân phận và địa vị của Ngạch Triết, gã hẳn là thật tâm muốn hợp tác với Đại Minh.
Liễu Như Thị nói:
- Vậy thì là hành động của Ngạch Triết không cẩn thận bị bại lộ, để Đa Nhĩ Cổn biết được, sau đó Đa Nhĩ Cổn mới tương kế tựu kế lập bẫy, muốn dụ quân trung ương của ta ra ngoài thành tiêu diệt, kết quả lại thật sự dẫn tới Mông Cổ và Thát Tử phản loạn, Đa Nhĩ Cổn làm như thế cũng coi như là chơi với lửa có ngày chết cháy rồi.
Không thể không khâm phục khả năng phán đoán của Liễu Như Thị, nhìn thì phân tích đơn giản, nhưng đã đoán được tám chín phần mười chân tướng của toàn bộ sự việc.
Đại danh Phủ, Bắc Trực Lệ.
Hai bên bờ sông Vệ Hà, hai con rái cá béo ục ịch đang nằm trên bụi cỏ bên bờ sông phơi nắng, nheo mắt hưởng thụ ánh nắng của ngày đông, hai con súc sinh bỗng cảm thấy có gì khác thường, sau đó một tiếng kít xuyên vào trong động huyệt tối đen ẩm ướt.
Mặt đất vốn im ắng bỗng nhiên bắt đầu rung lên, mặt nước yên lặng của sông Vệ Hà cũng bắt đầu gợn sóng lăn tăn, sóng gợn trên mặt nước dần mở rộng, tiếp đó là tiếng ù ù âm ỉ vang lên từ chân trời phía tây, tiếng sấm sét như ở nơi xa, nặng nề nhưng ẩn chứa uy thế khủng bố ghê người.