- Đi đâu, giờ này mới về!
Hắn chỉ hỏi đại nhưng lại làm cho Tiểu Bạch, Xà Xà cuống quýt, tỏ vẻ hơi sợ, tay quơ lia lịa, miệng chu lên, chúm chím môi:
- Thiên ca! Đệ chỉ đi quanh đây thôi!
- Xà Xà đi gặp Ngư tỷ đó!
Hắn giả bộ nét mặt nghi ngờ, muốn hỏi tiếp lại thôi, liền mở cửa tan quát mà đi ra ngoài, cũng không hề đóng cửa lại, hắn nhìn lên trời đêm, ngắm những vì sao mà trong lòng thấy lạnh tay
Đứng đó rất lâu, rất lâu, không hề hay biết Tiểu Bạch, Xà Xà đã đi ngủ từ lúc nào
Lại một giọng nói như thức tỉnh hắn, đang trong ánh mắt lạc lõng nhìn như chết lặng
- Vũ Thiên! Xà Xà, Tiểu Bạch đâu!
Vũ Thiên giật mạnh thân, xoay mạnh lại nhìn thấy Hồng Trúc Ngư đang cách hắn vài bước chân, nhìn lấy chỗ bả vai vừa bị vỗ nhẹ hắn như bị giật lại, thuận tay chỉ vào trong phòng “ở trong”?
Hồng Trúc Ngư không thèm để ý tới hắn nữa, mà liền đi vào trong phòng gọi nhỏ “Tiểu Bạch, Xà Xà” đều đang nằm ngủ nơi góc giường êm