Tu vi càng cao, tâm trạng Diệp Thiên kính sợ cũng lại càng sâu, hắn mơ hồ nhận thấy được trong người mình tựa hồ có một chút năng lượng màu đen, mặc cho hắn luyện hóa như thế nào, cũng không thể tiêu trừ hết, thử sử dụng vi mình có, cũng không thể thành công.
Nhưng mỗi khi Diệp Thiên cảm ứng được thiên kiếp tiến đến, những năng lượng màu đen luôn dị thường sinh động, điều này làm cho Diệp Thiên từ đáy tim cũng sinh ra một tia cảm giác không ổn, hắn rất hoài nghi đây là có phải do năm đó bản thân đại sát tứ phương tạo thành tai hoạ ngầm không.
Cho nên đã hơn một năm nay Diệp Thiên đều ở trong nhà tu tâm dưỡng tính, nhưng tưởng hóa giải hết năng lượng này, sở dĩ không muốn ra mặt vì quốc gia, cũng là vì Diệp Thiên không muốn tái tạo sát nghiệt, nếu không phải tình thế bắt buộc, Diệp Thiên kỳ thật cũng không muốn đến nơi này.
Đi đến dưới đài Diệp Thiên đứng ở trát đối diện Zagora Abramovich hơn mười mét, hình thể hai người hình thành tương phản cực đại. Diệp Thiên vốn một thước tám đã không tính thấp, nhưng đứng ở trước người Zagora Abramovich, quả thực giống như là một tiểu bằng hữu vậy.
Nhưng ở trong này không có người nào dám coi nhẹ Diệp Thiên, ở trận chiến cùng vị quốc sư Thái Lan là Nãi Tha Tín – Cát Vượng Tố Tây, cố nhiên có chuyện mượn dùng quyển sách kia, nhưng bổn sự của Diệp Thiên cũng cần có chút năng lực , ít nhất vẻ bình tĩnh khi đối mặt công kích của Đài Đà triển lộ ra kia, ngay cả đa số người ở đây cũng không bì kịp .
- Diệp Thiên, ta nghĩ ta phải nói cho ngươi biết một chuyện, khi ngươi ở Nga, ta lại không ở quốc nội!
Nhìn Diệp Thiên trước mặt, khóe miệng Zagora Abramovich co rút, mấy năm qua hắn đã xem video vệ tinh ở quốc nội vô số lần, tự nghĩ biết Diệp Thiên quá rõ, hắn nói vậy chính là, nếu hắn lúc ấy ở Nga, Diệp Thiên vị tất có thể toàn thân thoát được.
- Tôi từng đi Nga sao? Có lẽ nào?
Diệp Thiên nhìn về phía Zagora Abramovich, thản nhiên nói:
- Ông không phải đối thủ của tôi, nếu không kích phát ra cái loại năng lượng đó, trận luận bàn này cũng sẽ không nên tiếp tục!